Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đâu là người mình thương?

2018-01-11 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Thanh xuân của một người, nhìn về phía trước thì thấy còn dài lắm, nhưng qua đi rồi nhìn lại có là bao. Bao nhiêu người lướt qua, tình yêu có, ngộ nhận có, và cả thương nữa. Liệu có ai nhận ra được đâu là người mình thương, hay đợi đến lúc vụt tay thì mới hối tiếc?

***
blog radio, Đâu là người mình thương?

Có một thứ tình cảm, chẳng phải là yêu, chẳng phải là thương, và chẳng thể nói ra. Duyên chưa đủ, người không muốn nắm, người chưa kịp nắm đã vội buông. Tiếc nuối rồi lại thôi.

Thanh xuân của một người, nhìn về phía trước thì thấy còn dài lắm, nhưng qua đi rồi nhìn lại có là bao. Bao nhiêu người lướt qua, tình yêu có, ngộ nhận có, và cả thương nữa. Liệu có ai nhận ra được đâu là người mình thương, hay đợi đến lúc vụt tay thì mới hối tiếc?

Người bước vào cuộc đời ta một khoảng ngắn ngủi trong cái gọi là thanh xuân ấy, đủ để xoa dịu con tim ta, đủ để thức tỉnh ta khỏi sân si của những bão giông mà ta trải qua trước đó. Để vào một ngày trời trở gió, ta đẩy người ra khỏi cuộc sống của ta, là từ bỏ, là buông tay, là chạy trốn khỏi những hỗn độn trong cảm xúc của mình, là do ta.

Ta không có lý do để bên người, để níu tay người. Ta đã đơn độc chống chọi lại thế giới này, tự mình dựng nên cho mình một bức tường lớn, chỉ cần bước qua nó là có thể biết được mọi thứ về ta. Ta không muốn ai bước vào đấy, để biết được rằng sau bức tường ấy ta yếu đuối đến nhường nào, ta cô đơn đến nhường nào, và ta đáng thương đến nhường nào. Ừ thì ta ích kỉ. Ta chỉ muốn thế giới này biết đến ta như một con sư tử dũng mãnh, kiên cường. Người như làm ta trở nên yếu đuối hơn ta nghĩ. Ta không dám đối mặt với con người thật sự của mình, nên ta ngại đối mặt với người. Nhưng những lúc ta bất chấp tất cả để muốn gặp người thì người lại trốn tránh ta. Ừ thì ông trời trêu ngươi...

Ta cứ nghĩ rằng ta im lặng người cũng im lặng, rồi một ngày nào đó ta cũng quên được người. Đến bây giờ thì ta mới nhận ra ta đã lầm, rằng dù ta đã cố gắng nhưng vẫn không quên được người. Đối với ta, người thật sự tốt hơn bất cứ ai. Nhưng đối với người thì ta như thế nào? Chắc ta sẽ không bao giờ biết được. Ngày ta quyết định bước ra khỏi thế giới của người, có gì đó tiếc nuối, có gì đó rất đau.

Ừ ta và người không là gì của nhau cả.

Ừ thì do ta ngộ nhận, do ta đa tình.

Ta biết rằng dù ta có cố gắng bao nhiêu thì người cũng không là của ta, nên thay vì để đến lúc ngu ngốc cố gắng bám lấy thứ tình cảm mù quáng ấy rồi bẽ bàng nhận ra là mình sai, ta vội vàng rời bỏ người, đẩy mình đi thật xa thế giới của người.

blog radio, Đâu là người mình thương?


Để đến bây giờ thì sao? Trong đêm tối, vẫn chỉ mình ta ngồi đây và nhớ về người,. Nhớ những kỉ niệm ngắn ngủi. Nhớ những dòng tin nhắn chính tay ta xóa đi. Ta như trở nên yếu đuối hơn bao giờ hết. Ta không thể cứ mãi dối lòng dối mình rằng ta không nhớ người. Ta có thể chạy trốn bất kì ai nhưng ta không thể chạy trốn chính bản thân mình. Vì nếu người có thương ta, người đâu để ta lang thang những đêm dài để chờ đợi sự xuất hiện của người, phải không?

Ta thương người, ta chỉ mong người được sống bình yên và hạnh phúc. Ta cũng mong ta hạnh phúc, với một ai đó ở trong tương lai. Ta sẽ cất người ở một ngăn gọn gàng trong kí ức của ta, để sau này khi nhớ lại, ta thấy rằng thì ra mình đã từng sân si và đã từng cố chấp đến đau lòng như vậy. Nhưng đó sẽ là kí ức đẹp trong khoảng thanh xuân ngắn ngủi của ta. Đó là lần đầu tiên ta vì một người mà cố gắng thay đổi để sống tốt hơn. Đó là lần đầu tiên ta cảm thấy con tim ta rạo rực khi gặp người. Đó là lần đầu tiên, cũng là lần cuối cùng ta nói yêu người.

Ta với người duyên không đủ mà tim cũng ngược hướng nhau. Vốn dĩ đó chẳng phải là một mối quan hệ, nó chẳng đủ làm ta hạnh phúc mà chỉ khiến tim đau. Nhưng nó làm ta nhận ra rằng ta nên trân trọng những người xuất hiện trong cuộc đời ta.

Ta và người rồi ai cũng sẽ hạnh phúc thôi, phải không? Chỉ là ta với người không cùng đi trên con đường, không cùng nhau hạnh phúc mà thôi. 

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

Rồi một ngày...

Rồi một ngày...

Không một ai trong chúng ta có thể chấp nhận nổi người thân ra đi ngay trước mắt mình, và bây giờ thì tôi cũng vậy! Tôi cũng sợ mất bố, tôi cũng sợ mất mẹ và tôi cũng sợ một ngày nào đó, mình trở thành mồ côi...

Tình khi say

Tình khi say

Tình yêu là gì mà anh nhớ em thế Tình yêu là chi mà lòng say nhanh quá

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Lời hứa tháng mười (Phần 5)

Cô cứ nghĩ mình đã quên được tất cả và có thể sẵn sàng mở lòng với một mối quan hệ mới, nhưng hóa ra tận sâu bên trong, cô đang trốn tránh chứ không phải đối diện và quên được chúng. Cô có thật sự xứng đáng với người con trai này không?!

Người thông minh dùng nguyên tắc

Người thông minh dùng nguyên tắc "7-3" trong đối nhân xử thế, nhờ vậy cuộc đời sóng yên biển lặng

Trong đối nhân xử thế, những bí mật quan trọng vẫn nên được che giấu và không để người khác biết.

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Phụ nữ 4 con giáp này được hưởng phúc về đường tình duyên, càng lớn tuổi càng hấp dẫn

Thời gian trôi qua, có những thứ càng trở nên quý giá, giống như rượu càng ủ lâu càng thơm. Vẻ đẹp của 4 con giáp này cũng tựa như vậy.

Một mình trong đêm

Một mình trong đêm

Và cô cũng biết rất rõ cô không thể xa công việc, xa đồng đội, xa ước mơ của cô là đem lại cuộc sống bình yên cho mọi người, như ngày nào cô đã thề và đã hứa rất xúc động rất dũng cảm trước cờ Tổ quốc cờ Đảng thân yêu.

Viết cho em

Viết cho em

Em viết cho em những năm còn vụn vỡ Lúc tình yêu em tìm chẳng thấy đâu Trái tim em găm đầy mảnh dao nhọn Và em ước gì mình chưa từng thương ai

Ngày bố đi

Ngày bố đi

Nó bắt đầu biết giúp mẹ làm việc, cái mảnh sân đầy lá hôm nay đã được bàn tay vụng về nhỏ xíu đó quét gọn, đống chén bát chất đống đó đang dần dần được vơi đi, mấy bộ quần áo hình như mấy ngày chưa giặt cũng đã được nó đem đi sưởi nắng cùng dàn hoa thiên lý. Nó dần hiểu chuyện hơn.

back to top