Phát thanh xúc cảm của bạn !

Đàn ông muốn làm giàu, kiếm nhiều tiền nên bắt đầu từ việc im lặng

2021-04-01 01:27

Tác giả:


blogradio.vn - Âm thanh đẹp nhất trên đời có đôi khi lại chính là sự im lặng, giống như mặt nước êm đềm. Khi con người đạt đến cảnh giới khôn ngoan, họ sẽ luôn biết tĩnh lặng có công dụng lớn thế nào. Càng từng trải, càng trưởng thành, càng thích sống im lặng.

 

***

Âm thanh đẹp nhất trên đời có đôi khi lại chính là sự im lặng, giống như mặt nước êm đềm. Khi con người đạt đến cảnh giới khôn ngoan, họ sẽ luôn biết tĩnh lặng có công dụng lớn thế nào. Càng từng trải, càng trưởng thành, càng thích sống im lặng.

1. Người trưởng thành, thường ít nói

"Đạo đức kinh" có giảng: "Người biết không nói, người nói không biết."

Những người khôn ngoan không bao giờ nói nhiều, ngược lại, những người càng thiếu hiểu biết càng thích khoe khoang.

Khi Tăng Quốc Phiên theo học ở học viện, ông ấy gặp phải một người bạn khó tính, luôn đối đầu và chửi ông. Lúc Tăng Quốc Phiên đang học bên cửa sổ thì người bạn mắng: "Đừng đọc sách ở đây, ảnh hưởng đến ánh sáng của tôi." Thế là Tăng Quốc Phiên phải tránh sang một bên để đọc sách. Nhưng vào buổi tối, thái độ của người bạn kia lại càng tệ hơn, anh ta châm biếm sự chăm chỉ của Tăng Quốc Phiên là giả tạo, ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi của người khác.

ít_nói_3

Tăng Quốc Phiên vẫn không nói gì, chọn cách nằm trên giường và im lặng học bài.

Vào ngày xem danh sách đề tên trên bảng, vì không có tên mình, anh ta lại tiếp tục châm biếm rằng mọi phong thủy tốt của mình đều bị Tăng Quốc Phiên chiếm.

Người xưa có câu: "Người thiện không tranh, người tranh không thiện."

Những người thực sự tử tế không bao giờ tranh cãi những chuyện vô bổ, những người thường thích tranh giành lại là những người thiếu tử tế.

Làm người thông minh, nên biết thời điểm thích hợp nên nói. Im lặng cũng được xem là một loại trí tuệ.

2. Người càng trưởng thành càng trầm lặng

Như câu: "Lúa chín cúi đầu, người khiêm ít tiếng!"

Lúa chín luôn cúi thấp đầu, những người trưởng thành, khiêm tốn thường hay ít nói, không bao giờ thể hiện bản thân hay đàm tiếu về người khác.

Lưu Tường, một vận động viên thành công và nổi tiếng, đã hai lần giải nghệ vì chấn thương ở chân. Trước những tranh chấp và buộc tội của người khác, anh không bao giờ cãi lại, thậm chí lúc dư luận lên đến đỉnh điểm, khiến anh phải rơi xuống vực sâu, anh vẫn không bao giờ đổ lỗi cho người khác.

Trong đầu anh luôn nghĩ rằng: "Lưu Tường chỉ là Lưu Tường, không phải Lưu Tường người khác nghĩ." Theo dòng thời gian, rốt cuộc cũng có người đứng lên bênh vực anh, tuyên bố rằng anh đã thắng 48 trận đấu, đoạt quán quân 36 lần, nhưng mọi người lại chỉ nhớ đến 2 lần anh rút lui đó. Nhờ câu nói này, dư luận lại dậy sóng, nhưng lần này cư dân mạng chạy theo trào lưu lên tiếng xin lỗi vì đã xúc phạm anh. Họ nói rằng họ đã sai, họ mong anh tha lỗi.

contrai

Trước hành động này, Lưu Tường im lặng và không bàn luận gì. Bởi vì sau khi giải nghệ, anh ấy đã tìm được một cuộc sống mới tốt hơn, và anh ấy cảm thấy thoải mái về nó.

Giống như trong cuốn sách "Hoài Nam tử, Nhân gian huấn" từng nói: "Một ngàn lời nói, không bằng sự im lặng."

Thế gian phỉ báng, sỉ nhục, cười nhạo, thì đã sao? Mặc kệ nó, xem vài năm sau nó như thế nào.

Im lặng không chỉ là cách rèn luyện tính nhẫn nại ở mỗi người, mà còn là giai điệu của sự trưởng thành.

Những người sống trầm lặng, đôi lúc không phải kiểu người sống nội tâm, mà là vì họ muốn đưa tâm hồn mình vào đại dương rộng lớn hơn thôi.

3. Trầm lặng, là bắt đầu của sự lớn mạnh

"Muốn tu dưỡng bản thân, hãy dựa trên điều trái tim mách bảo, cẩn trọng lời nói là bước đầu tiên."

Hãy rèn luyện bản thân mỗi ngày để có cách đối nhân xử thế phù hợp hoàn cảnh, thận trọng trong mọi lời nói và hành động. Trong nhiều trường hợp, thay vì lãng phí thời gian tranh cãi, tốt hơn hết bạn nên lắng lòng mình lại, tích lũy sức mạnh trong im lặng và chờ đợi cơ hội đến.

Trong "Mặc Tử" có một câu chuyện thế này, khi Tử Cầm xin lời khuyên từ thầy về việc: "Nói nhiều có lợi ích gì không?"

Mặc Tử đã đáp rằng: "Con cóc kêu inh ỏi, ruồi nhặng vo ve mãi không dừng, nhưng chẳng ai muốn nghe cả. Con gà trống giữ im lặng đến lúc bình minh mới cất tiếng, và có thể khiến người trên cả thế giới cùng thức dậy."

Vạn vật đều có tác dụng riêng, và im lặng đôi khi còn có sức mạnh hơn cả tiếng ồn.

ít_nói

Vào thời Xuân Thu, Sở Trang vương mới bắt đầu cai trị chính quyền, ông không ban hành mệnh lệnh trong vòng 3 năm, một số đại thần đã thuyết phục ông bằng cách nói ẩn dụ rằng: "Con chim suốt 3 năm không bay, không kêu là vì sao?"

Sở Trang vương đáp: "Không bay, là để mọc đôi cánh. Không kêu, là vì đang quan sát. Hiện tại nó không bay, nhưng một khi bay nhất định sẽ khiến người người thán phục."

Quả nhiên nửa năm sau, Sở Trang vương đích thân lo liệu việc triều đình, trừ bỏ những kẻ phản bội, thăng chức cho các đại thần tài đức. Kể từ đó, nước Chu nhanh chóng vươn lên trở thành một trong năm nước bá chủ.

Những người tài giỏi thường hay kín tiếng.

Kuafu im lặng theo đuổi mặt trời, cuối cùng dùng cơ thể mình nuôi dưỡng vạn vật trên thế giới. Chim bằng một lời không than, đến cuối cùng bay quãng đường xa tít. Giọt nước chảy trong yên lặng, cũng có thể khiến "nước chảy đá mòn."

Trầm lặng, là cách tiếp thêm sức mạnh cho bản thân, là chìa khóa cho người muốn làm nên việc lớn.

Hãy tích lũy kinh nghiệm trong im lặng thay vì dùng lời nói để hạ gục người khác. Sức mạnh cao nhất, luôn đến từ những nỗ lực trong thầm lặng!

Theo Doanh nghiệp và tiếp thị

Mời xem tiếp chương trình

Hikikomori – Khi cô đơn trở thành niềm an ủi l Sống đẹp

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top