Cuối đông về chạm ngõ nỗi nhớ thương
2015-12-31 14:32
Tác giả:
Gởi em - tháng 12 của những mảnh ghép muôn màu.
“Tạm biệt nhé mùa thu vàng xa ngái
Tạm biệt buổi chiều vờn gió tóc em bay
Tạm biệt gió heo may, chiều nào qua phố
Tạm biệt những nỗi buồn trong nỗi nhớ không tên
Tạm biệt nhé bao đêm dài vắng lặng
Đông cuối đến rồi…
Em sẽ cuộn mình, trong chăn ấm gối êm
Em trả lại con đường, ngày nào em vẫn bước
Cho những chuyến tàu Nam Bắc xa xôi
Xin hãy mang đi những kí ức ngọt ngào, tàu nhé?
Mà em đã giấu bao lâu làm kỉ niệm
Để một ngày rồi mùa xuân sẽ tới
Em muốn cõi lòng được sưởi ấm nắng xuân sang”.
Cuối đông, như chạm gõ con tim tuổi 20 một cảm xúc thật mơ hồ, hư ảo, tựa như những đám mây bồng bềnh thỏa mình cho gió cuốn trôi đi.
Liệu rằng ai trên thế gian này có thể ngăn bánh xe thời gian dừng lại, ngăn những chiếc kim giây đồng hồ ngừng tích tắc mỗi đêm. Để ta vội nhặt nhạnh, kiếm tìm đâu đó giữa cuộc đời này bao mảnh ghép yêu thương, vụn vỡ mà ta vô tình hay hữu ý lãng quên.
Năm tháng rồi sẽ trôi, cuộc đời con người rồi cũng vậy, vòng quay ấy mãi muôn đời một quy luật không hề đổi thay. Giờ đây, tháng 12 - tháng cuối cùng của một năm đã đến, tôi chợt bừng tỉnh sau một giấc ngủ chập chờn và đón tháng 12 bằng cái vươn vai thật khẽ, đắm mình trước buổi bình minh nắng ấm và vài dòng thơ do mình sáng tác.
Tháng 12 đến gõ vào lòng người cảm giác thật nhẹ nhàng, không vốn dĩ ảm đạm, buồn tẻ bằng những cơn giông hay đợt mưa xối xả, tôi bắt gặp tháng 12 khi mặt trời đã lên lưng chừng ngoài biển, từ tầng 4 kí túc xá nhìn ra xa, hình ảnh những vệt nắng mai soi mình trên mặt nước long lanh và loang tỏa một vùng chài bé nhỏ. Nơi ấy, đoàn thuyền đánh cá đang ra khơi với những câu hát ngày mới cùng gió, đoàn thuyền rẽ sóng lao mình về phía trước bỏ lại phía sau tiếng sóng vồ vập dữ dội của biển khơi. Tôi chợt thiết nghĩ cuộc đời những người con trên biển quá đỗi lênh đênh đúng ko? đứng trước biển con người ta thật sự nhỏ bé đến mất hút, nó bấp bênh và vô định giữa khoảng không bao la và rộng lớn của vũ trụ.
Nắng tháng 12 - một chất nắng rất riêng, hiền hòa và vàng nhạt, dường như đất trời đã gom cả cái sắc màu của một năm qua, đặc ân cho tháng 12 một chất nắng tuyệt vời đến vậy!
Tháng 12 - tháng của những mảnh ghép yêu thương dang dở và nhung nhớ sâu xa. Một năm trôi qua với đủ đầy yêu thương mà chúng ta dành cho nhau, có thể tình cảm mặn nồng, thắm thiết nhưng cũng không ít sự đổ vỡ, nỗi giận hờn trong các mối quan hệ thường nhật, điều ấy dường như khiến yêu thương ta chưa kịp đong đầy nhưng đã vơi đi một nửa…Giờ đây, mỗi người chợt ngoảnh đầu nhìn lại, tháng 12 cần yêu thương thật nhiều, cần lắp ghép nỗi nhớ ta chưa kịp bộc bạch thành một bức tranh hoàn mĩ ,để mở ra một năm mới với sắc hồng chan chứa.
Và rồi…
Tháng 12 - không khí chợt nôn nao, lật đật với những tấm vé xe, vé tàu về tết..
Tháng 12 - tháng của sự nuối tiếc cho những ước mơ, dự định hôm qua vẫn còn đó. Một năm trôi qua với những nỗi bộn bề, lo toan, vất vả, bởi lẽ cuộc sống vốn vô thường, thăng trầm là vậy, để rồi giây phút cuối cùng ta chợt giật mình trước sự vụt thoáng của thời gian trôi nhanh quá đỗi. Cuộc hành trình dài cho những kế hoạch mà ta sắp đặt chưa hoàn,thành nên tháng 12 gợi sự hối hả trong công việc của mỗi người, chỉ mong mọi thứ kết thúc tốt đẹp để chào đón một năm mới với những điều mới mẽ và tinh khôi.
Tháng 12 - tháng của nỗi nhớ nhà da diết cuộn xoáy vào lòng bao người con xa xứ. Cơm áo gạo tiền cuốn cuộc đời mỗi người vào những vùng đất khác nhau, tha phương nơi đất khách vào những ngày cuối năm thật sự là một cảm giác lạc lõng muốn được về quê hương - nơi có bóng chiều hoàng hôn mờ tím loang lỗ một vùng trời êm ả…
Tháng 12 - đánh dấu sự trọn vẹn của một năm, trọn vẹn trong cả tình thương và nỗi nhớ nhung da diết của những cặp tình nhân yêu xa…
Tháng 12 - tháng hội tụ mọi mảnh ghép bé con thành một mảnh ghép khổng lồ chan chứa màu sắc, sự hòa trộn của vô số các gom màu thấm nhuần dư vị yêu thương…
Tháng 12 là vậy đấy! Chẳng có gió heo mây, chẳng có lá vàng khẽ rụng như chàng thu đã qua.Nhưng điều đặc biệt làm nên vẻ đẹp ấy, bởi tháng 12 như nhịp thở cuối cùng của năm, mang lại cho ta dày đặc các cảm xúc, tình cảm đẹp, cho ta một sự trân trọng đáng quý, trân trọng mọi thứ tình cảm hiện tại, và mang bao nỗi nhớ xa xôi quay về…
Mảnh ghép cuối đông trong tôi là vậy đấy! Cảm ơn nhé những mùa đã đi qua…
© Pham Nhuy – blogradio.vn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?