Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ
2009-02-06 15:12
Tác giả:
Blog Việt - Thân phận đời người chỉ là hữu hạn trong cái vô hạn của đất trời. Rồi còn lại gì ngoài cái bao la hư vô, như một vì sao xa chợt tắt, tất cả chỉ là khoảng không vĩnh cửu.
Ta đợi ngày bờ lau tóc trắng
Ngồi bên nhau hát khúc phiêu du
Cuộc đời ơi ! mây trôi qua cửa
Nắm tay nhau ta về chốn hư không...

Hình ảnh: Deviantart - Mời bạn click vào đây để nghe ca khúc Một cõi đi về
Cuộc đời con người thật sự dài được bao nhiêu, mới đó đã đi được nửa chặng đường cuộc sống. Mỗi ngày thức dậy cảm nhận được hơi thở của cuộc sống quanh ta, vẫn cảm thấy mình hừng hực những đam mê những khát vọng. Nhưng ngày tháng đã dần ngắn lại, mỗi ngày trôi qua là mỗi ngày gần hơn cho một sự chia ly. Hôm qua đi chợ gặp một phụ nữ quen, bà đã gần bảy mươi, tóc đã bạc trắng nhưng vẫn còn lưu lại dấu vết của một thời xuân sắc. Bà đi giữa chợ, đầu ngẩng cao, những nếp nhăn hằn sâu trên da thịt, lẻ loi giữa những ồn ào náo nhiệt. Tôi chợt tự hỏi, đâu rồi cô thiếu nữ như hoa tươi buổi sớm một thời đã làm say đắm biết bao chàng trai, đâu rồi người phụ nữ nhan sắc mặn mà làm say mê bao gã đàn ông. Tất cả rồi đã đi qua, nghiệt ngã và lạnh lùng! Ta của một ngày nào trẻ trung sức sống, tưởng chừng có thể lấp bể dời non, thoáng chốc đá da mồi tóc bạc. Ước mơ vẫn còn phiá trước mà thời gian đã ở lại phía sau rồi.
Mỗi chúng ta đều phải làm người lữ hành trên con đường của riêng mình. Chỉ là đường một chiều! sẽ không có chuyện phân vân quay đầu khi phía trước gập ghềnh khúc khuỷu. Cha tôi năm nay đã trên tám mươi tuổi rồi, ngày nào sau buổi cơm chiều hai cha con củng pha một bình trà ngồi uống trên bộ ván, nơi nhìn ra khoảng sân sau có gốc khế rụng đầy hoa tím. Câu chuyện của ông phần nhiều là những hoài niệm về một thời đã qua, về những bạn bè mà phần đông đã về chốn hư vô. Đôi khi hàng giờ liền hai cha con không nói câu nào, chỉ lẳng lặng uống trà. Những lúc ấy đôi mắt ông xa xôi nhìn ra cái khoảng sân sau tím màu hoa khế. Ông đang sống lại với những tháng ngày của mình, cái thời mà ông vẫn hay gọi là "hồi ấy" mỗi khi ông kể chuyện về cuộc đời mình. Tôi hiểu và thương ông vô hạn. Nhưng làm sao?, khả năng con người quá nhỏ bé trước quy luật khắc nghiệt của tạo hoá. "Một cõi đi" rồi lại phải "về"! Cái nghiệt ngã của cuộc sống là bạn phải chấp nhận đi đến cuối đoạn đường, cho dù những viên sỏi nhọn có làm cho bạn toé máu bàn chân. Cái đích cuối cùng rồi củng sẽ đến bất chấp chúng ta có cố trì hoãn đến đâu. Thân phận đời người chỉ là hữu hạn trong cái vô hạn của đất trời. Rồi còn lại gì ngoài cái bao la hư vô, như một vì sao xa chợt tắt , tất cả chỉ là khoảng không vĩnh cửu.
Chỉ một lần ta đi qua đây
Một lần thôi rong chơi trần thế
Một lần rồi chẳng là lần nào nữa
Đừng hững hờ với nắng ấm ngày lên.
Chúng ta vẫn đi trên con đường của mình cho dù có nắng lên hay mưa đến. Có đoạn gập ghềnh khúc khuỷu cũng có nơi đầy hoa thơm cỏ lạ, trên hành trình ấy cuộc sống sẽ cho ta những bài học, để ở mỗi một khúc quanh cuộc đời, ta lại lên đường hành trang đầy ắp những điều mới mẻ. Hãy yêu lấy con đường mà ta đi, đừng hững hờ với giọt sương buổi sớm đọng trên ngọn cỏ, với nắng hoàng hôn trên ngã ba sông. Hãy chân thành và rộng mở tâm hồn ra với mọi người, bạn sẽ nhận biết được giá trị đích thực của cuộc sống. Chúng ta sẽ chẳng còn là kẻ lữ hành cô độc, một mình một bóng nữa nếu chúng ta biết lắng nghe và quan tâm và sẽ chia. Bạn sẽ tìm ra rất nhiều điều thú vị và mới mẽ trong chính cuộc sống xung quanh mình. Hày mở lòng ra đừng hững hờ với cuộc sống, tôi tin rằng bạn sẽ có rất nhiều những người bạn đồng hành cùng sẽ chia trên suốt quãng đường đời, bạn sẽ không còn là kẻ lữ hành cô độc.
- Gửi từ bạn đọc Hoang Nam Nguyen – Hoangnamvh1967
Ho ten: Phương Viên
Dia chi: Hà Nôi
Noi dung: Cuộc sống chẳng giản đơn, ta lắng nghe và quan tâm chia sẻ nhưng chưa chắc ta đã được đời cư xử lại với ta thế đâu. Những nỗi đau mất mát nhiều lúc là nguyên nhân khiến ta lựa chọn nhánh đường chỉ có riêng mình. Ta sẽ bình tâm suy nghĩ và biết rằng mình sẽ cần gì và phải làm gì. Đến thời điểm thích hợp, ta sẽ hòa mình vào con đường chung thôi. Và như thế, làm "kẻ lữ hành cô độc" không phải lúc nào cũng “tệ”. Thời gian trôi, tuổi xuân ngày càng xa, biết vậy mà ta vẫn chưa thể "mở lòng ra đừng hững hờ với cuộc sống"!
Ho ten: Hồng Nhung
Dia chi: Hà Nội
Email: HongNhung12@yahoo.com
Tieu de: Cuộc sống là không chờ đợi
Noi dung: Hoạ sỹ Nguyễn Thị Hiền, con gái của cố nhà văn Kim Lân đã từng nói: "Khi tôi ôm bình tro của cha tôi, tôi cảm nhận rõ rệt về thời gian và sự quý giá của đời sống. Chúng ta mỗi ngày đều tiến gần hơn một bước đến cái chết của mình. Nhưng mầm sống thì vẫn tiếp tục sinh sôi. Đó là quy luật cuộc đời. Vậy hãy nâng niu từng phút. Vĩ mỗi phút cộng lại làm nên đời chúng ta. Hãy chọn những sự bận rộn đích đáng để làm việc trong muôn vàn những công việc ở đời. Sẽ đến một ngày ta thấy, ta đánh giành thời gian cho những bận rộn vô ích.
Ho ten: nhung nguyen
Email: paven_2102@yahoo.com
Noi dung: cảm ơn bác.Con biết mình phải làm gì bây giờ rồi
Ho ten: yen
Email: yen_3010@yahoo.com
Noi dung: Bài viết thậtt ý nghĩa! nhiều lúc tôi thấy cuộc sốngdường như trôi đi nhanh wá người ta mải miết sống để rồi bỏ lỡ quá nhiều để khi nhìn lại người ta chỉ còn biết tiếc nuối!... Hãy sống chầm chầm thôi để không phải nuối tiếc để thấy rằng cuộc sống này có rất nhiều điều tuyệt vời các bạn nhé!!
Ho ten: Rose Pham
Email: phamhong65@yahoo.com
Tieu de: Muốn tìm đọc blog của tác giả
Noi dung: Bài viết rất hay, muốn tìm đọc blog của tác giả bài viết. Thank.
Ho ten: Mai Hoa
Dia chi: Hà Nội
Email: maihoa.enet@yahoo.com.cn
Noi dung: " Hãy chân thành và rộng mở tâm hồn ra với mọi người, bạn sẽ nhận biết được giá trị đích thực của cuộc sống. Chúng ta sẽ chẳng còn là kẻ lữ hành cô độc, một mình một bóng nữa nếu chúng ta biết lắng nghe và quan tâm và sẽ chia. Bạn sẽ tìm ra rất nhiều điều thú vị và mới mẽ trong chính cuộc sống xung quanh mình. Hày mở lòng ra đừng hững hờ với cuộc sống, tôi tin rằng bạn sẽ có rất nhiều những người bạn đồng hành cùng sẽ chia trên suốt quãng đường đời, bạn sẽ không còn là kẻ lữ hành cô độc. "Đúng vậy. chúng ta sẽ không bao giờ cô độc. chúng ta còn có bạn bè, còn có nhiều người cùng đi chung con đường nữa. Hãy biết trân trọng nó, nhiệt thành với nó...
Ho ten: Minh Hà
Noi dung: Đúng là đời người là một cuộc hành trình-chỉ có điều nó là đường một chiều. Bạn có nghĩ rằng chúng ta đi trên con đường ấy không chỉ là đi cho riêng mình không? Đường chỉ hình thành khi có những lối mòn đầu tiên. Vậy hãy cứ nghĩ rằng chúng ta đi là đi cho cả những người phía sau. Đường dù có chông gai nhưng sẽ dễ dàng hơn khi chúng ta đi cùng những người bạn và cùng với một niềm tin của riêng mình!
Ho ten: Hồng Tâm
Dia chi: Quảng Bình
Email: hoasua15_03@yahoo.com
Noi dung: Bài viết quá hay.Tác giả cảm nhận về cuộc sống sâu sắc và mang tính nhân văn cao.Mổi một con người khi gặp những trắc trở trên đường đời khi đọc bài viết này sẽ thấy mình cần phải kiên cường để sống.Tôi thích nhất câu:Hãy chân thànhvà mở rộng tâm hồn ra với mọi nguời,bạn sẽ nhận biết được giá trị đích thực của cuộc sống. Tôi là người đang gặp những khó khăn trên đường đời,tôi đọc bài viết này và như được tiếp thêm niềm tin vào cuộc sống.Cám ơn tác giả!
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...
Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!
Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

