Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con thật biết ơn vì là con của mẹ

2023-02-15 01:10

Tác giả: Phương Nguyễn


blogradio.vn - Tôi được đi làm chính thức cũng là lúc tôi xin mẹ nghỉ ở nhà để tiếp tục công việc mẹ yêu thích. Nhanh chóng lấy chồng, sinh con, tôi không giúp cho mẹ được gì nhưng mẹ đã bớt lo vì tôi có việc ổn định. Giờ đây, khi viết những dòng chữ này, mẹ đã không còn. Tôi vẫn muốn nói cảm ơn vì được làm con của mẹ. Cám ơn "Người phụ nữ nhiều nghề" của tôi.

***

Cho đến bây giờ có lẽ mẹ tôi chưa từng có ngày gọi là Quốc tế phụ nữ hay Phụ nữ Việt Nam bởi bà luôn dành hết thời gian và niềm vui của mình cho những đứa con. Và cho đến bây giờ, tôi cũng chưa từng mang lại cho Bà một ngày gọi là vinh danh những người phụ nữ ấy. Hôm nay, khi đã là bà mẹ của 2 đứa con, khi đã hiểu hết cảm giác làm mẹ và hi sinh, thì xin dành vài dòng để kể rất thật về một con người rất thật. Mẹ tôi - một người đã trải qua biết bao nhiêu nghề để tôi lớn lên và trưởng thành.

Nhớ năm tôi vào lớp Một, khi đó mẹ với một cái bàn bán kính nho nhỏ gần Chợ Cồn. Nắng cũng như mưa, bà vẫn đi từ sáng sớm và về nhà khi trời đã tối để chị em tôi có được những bữa cơm đầy đủ thịt cá, nhưng cuốn vở trắng và những cây bút kim tinh xa xỉ. Trong tâm hồn non nớt của tôi, mẹ làm được rất nhiều tiền và rất dễ dàng. Tôi nào đâu hiểu được bao nhiêu giọt mồ hôi đã đổ sau những ngày nắng và bao nhiêu cái lạnh cóng tay sau nhưng ngày mưa. Vô tư là thế.

Ròng rã 5 năm với cái hộp kính, mẹ lại phụ việc cho một tiệm bán cháo gần nhà. Tuy không đi sớm về khuya nhưng tay Mẹ luôn đầy vết đứt do phải luôn tay chặt thịt, nhóm bếp, rửa chén…Vậy mà, sau những giờ học tôi luôn được một tô cháo đầy ự mà đâu biết đó là gần một ngày mẹ quần quật với khói than, với dầu mỡ.

me__a

Tôi bước vào lớp 6 thì mẹ chuyển sang làm bánh kẹp và bánh bèo. Ban ngày Mẹ đổ bánh bèo và bán tại chỗ. Ban đêm, mẹ quạt than, chong đèn làm bánh kẹp để bỏ mối cho người ta. Tôi khi đó đã cảm nhận được nhưng cơ cực của mẹ nên cứ rảnh là lại lăn xăn phụ mẹ nào rửa chén, bưng bê, dọn bàn..Nhưng mẹ lại ngăn không cho tôi làm vì mẹ sợ “Da tay con gái bị xấu đi”.

Sang năm lớp 8, mẹ tất bật với những bao giấy xi măng vì thời đó hầu hết người ta gói bằng bao giấy xi măng được làm sạch chứ không dùng bao nylon như bây giờ. Nhưng để có được nhưng chiếc bao giấy như vậy, mẹ tôi phải bóc từng lớp của bao xi măng và dùng cây quất thật mạnh cho hết bụi, lau thật sạch và dùng lớp sạch nhất để gấp túi. Biết bao nhiêu bụi mẹ tôi đã hít vào để chị em tôi có áo đẹp, cơm ngon. Tóc mẹ bạc nhanh hơn vì những hạt bụi xi măng ấy. Mắt Mẹ mờ nhanh hơn vì những đêm thức khuya làm giấy ấy.

Tôi thi đậu lớp 10 vào Phan Châu Trinh là mang cả niềm hãnh diện và mồ hôi của mẹ. Mẹ trở thành đầu bếp của quán điểm tâm. Nói thêm rằng mẹ tôi nấu ăn rất ngon nên làm bếp chính khiến mẹ rất vui. Miệt mài làm cho tôi học hết cấp 3 và luyện thi Đại học. Năm đầu tiên tôi rớt đại học, tôi thấy mình đã mang mồ hôi của mẹ đổ đi. Tôi tránh nhìn mẹ, né tránh mọi chăm sóc của mẹ vì thấy mình có lỗi.

Tôi cũng vào đại học năm sau đó, mẹ mở tiệm cơm bụi vỉa hè. Quán lúc nào cũng đông khách đồng nghĩa với việc mẹ xoay như con thoi, đi chợ, nấu nướng, dọn rửa do không thuê người giúp việc vì theo mẹ “Dành tiến ấy mua cho con chiếc xe đi học”.. Vậy mà mẹ vẫn cười. Nụ cười của người đàn bà không biết mệt mỏi để mang cho con sự no đủ.

Tôi bước vào năm thứ 3 đại học thì mẹ làm giúp việc theo giờ cho người ta. Với chiếc xe đạp cũ, mẹ vẫn cố lo cho tôi học suốt 2 năm còn lại. Nhiều lúc rớt nước mắt nhìn mẹ giặt giũ, dọn dẹp cho người ta nhưng không làm gì được vì cơm áo gạo tiền là thế.

mẹ_3

Tôi ra trường và nhanh chóng kiếm việc làm. Tôi làm bất cứ việc gì để mẹ tôi được ở nhà. Lúc này, mẹ quay về với sở thích của mình: Nấu ăn. Mẹ mở dịch vụ nấu đám và lúc này tôi mới thấy mắt mẹ cười thực sự. Lòng tôi bớt đau hơn.

Hai năm sau đó, ba tôi mất. Mắt mẹ vốn đã buồn nay lại thêm nét cô đơn. Mẹ lại phải đi làm cho các nhà hàng để trang trãi cuộc sống bởi lúc đó tôi thất nghiệp và dịch vụ của mẹ không phát triển như bây giờ. Nhìn tấm thân còm cõi của mẹ, tôi xót xa và dằn vặt.

Tôi được đi làm chính thức cũng là lúc tôi xin mẹ nghỉ ở nhà để tiếp tục công việc mẹ yêu thích. Nhanh chóng lấy chồng, sinh con, tôi không giúp cho mẹ được gì nhưng mẹ đã bớt lo vì tôi có việc ổn định. Giờ đây, khi viết những dòng chữ này, mẹ đã không còn. Tôi vẫn muốn nói cảm ơn vì được làm con của mẹ. Cám ơn "Người phụ nữ nhiều nghề" của tôi.

© Phương Nguyễn - blogradio.vn    

Xem thêm: Cuộc đời này mẹ dành hết cho con

Phương Nguyễn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hè còn đến

Hè còn đến

Con đường mùa hè của đứa trẻ còn quê là xuống bếp, lên nhà rồi ra vườn, chạy ra đồng rồi lấm lem ra về. Quãng đường này tôi đã đi mòn mấy mùa hè trước và thêm mùa này nữa cũng coi như trọn vẹn thời học sinh.

Em ra phố

Em ra phố

Sáng nay cô ra phố, Bích Loan thấy nhớ nôn nao chiếc xe bánh mì và câu nói của mẹ, mình chuẩn bị ra phố thôi con, dậy đi. Bây giờ cô cũng đang ra phố đây, cũng con hẻm quen thuộc cũng những ngôi nhà những gương mặt quen thuộc của biết bao người, cũng con phố đã bên cô bao năm tháng ngày xưa, mà sao hôm nay cô thấy thân thương lạ.

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con

Mẹ dạy con, dạy biết bao điều Mẹ dạy nhiều, con nhớ bao nhiêu? Lời mẹ dạy, con chẳng thèm giữ Vì lời mẹ cũng chẳng dễ nghe.

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Trong 3 tháng tới, 4 con giáp này lội ngược dòng thành công, thu về nhiều tiền bạc lẫn chuyện vui, đặc biệt là chuyện tình cảm ngọt ngào

Ai cũng mong vận may của mình sẽ thuận buồm xuôi gió trong cuộc đời, đặc biệt là về mặt sự nghiệp, tài lộc. Ba tháng tới sẽ là khoảng thời gian may mắn đối với bốn con giáp này. Họ sẽ có những chuyển biến tốt hơn, sự nghiệp thăng tiến và họ cũng có thể đạt được sự giàu có bất ngờ. Hãy cùng xem 4 con giáp này sẽ tận hưởng vận may như thế nào trong những ngày tới nhé.

Vượt qua niềm đau

Vượt qua niềm đau

Tôi nhận ra anh cũng thích tôi giống như tôi đã thích anh vậy. Phải chi tôi đủ dũng cảm để nói ra hết mọi chuyện với anh thì giờ đây tôi không phải hối hận nhiều đến vậy.

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Viết về tuổi 22 của chúng ta

Tuổi 22, nơi mà một người trẻ cảm thấy mình nhỏ bé giữa vũ trụ bao la của ước mơ và khát vọng, nhưng cũng không thể tránh khỏi áp lực thời gian và nỗi đau của sự thất bại.

Mơ

Chẳng hiểu sao những ngày đó cô có thể mơ những cái mơ lạ lùng như vậy, toàn là mơ những chuyện quá sức mình, vậy mà cũng mơ được. Vậy là thêm một lần mơ nữa vẫn cứ là mơ chứ cô không biến mơ thành thực được.

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Top 5 dòng sách chữa lành đang được ưa chuộng

Hiện nay, 5 thể loại sách chữa lành được độc giả ưa chuộng gồm sách khám phá bản thân, phân tích hành vi, kỹ thuật giảm căng thẳng, phát triển kỹ năng sống, kỹ năng giao tiếp.

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Lỡ như ta yêu nhau thật nhiều (Phần 4)

Mỗi người một nơi, không ở cạnh nhưng luôn nghĩ về nhau, trái tim của hai đứa trẻ ấy vẫn luôn hướng về đối phương. Người ta hay nói “Xa mặt cách lòng”, giá như nó đúng với câu chuyện này thì hay biết mấy, sẽ không có hai người yêu nhau mà ôm nỗi tương tư như thế.

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Gia đình tôi có một thành viên mắt màu hổ phách

Tôi nhớ mỗi tối nằm trong chăn ấm đều thiếp đi khi ngắm nhìn nó cuộn tròn ấm áp bên cạnh cái đèn ngủ bể cá giả sủi khí đưa đẩy những con cá nhựa lên xuống trong ánh sáng mờ màu xanh lam. Có lẽ đó là những năm tháng bình yên, vui vẻ nhất trong tuổi thơ của tôi và nó, cũng là những năm tháng mà tình bạn của chúng tôi gắn bó keo sơn nhất.

back to top