Phát thanh xúc cảm của bạn !

Con muốn ôm đôi vai gầy của mẹ

2018-09-01 01:10

Tác giả:


blogradio.vn - Đôi vai gầy của mẹ vẫn quạnh hiu như thế, nhưng trong khóe mắt đầy dấu vết chân chim kia, có một sự thanh thản, một sự nhẹ nhõm, dù cuộc sống của mẹ chưa bao giờ là nhẹ nhàng. Mẹ vẫn thế, vẫn thức khuya dậy sớm, xoay đủ với bao thứ nghề... Vóc dáng hao gầy đấy trong nó vĩ đại nhiều lắm.

***

blog radio, Con muốn ôm đôi vai gầy của mẹ

Về làm dâu ở gia đình này là cả một hành trình gian nan của mẹ. Ông bà nội nó nhất quyết phản đối vì mẹ nó không có bố, không được ăn học tử tế, không môn đăng hộ đối. Còn với bố nó, mẹ nó chỉ là một trong số những người con gái mà ông ta qua lại. Nhiều lúc nó tự giận chính bản thân mình, nếu nó không sinh ra thì mẹ nó chưa hẳn đã phải khổ như thế. Nó là kết quả của phút giây nông nổi của mẹ với người đàn ông mà nó gọi là bố.

Những ngày mới làm dâu, mẹ nó luôn phải nhận những nhận xét đay nghiến, những lời dè bỉu từ bà nội nó, những việc mẹ nó làm dù có cố gắng đến đâu đều bị phủ nhận. Với bà nội nó, mẹ nó không xứng để làm vợ của con trai bà, bởi thế bà luôn rất khó chịu. Dù có đang mang bầu nó, mẹ nó vẫn phải cố gắng thức khuya dậy sớm để cố hài lòng gia đình chồng.

Đến ngày mẹ nó sinh em Bông nữa thì những ngày tiếp theo đều sống trong những lời chỉ trích đay nghiến. Ông bà nó ao ước có cháu đích tôn, nhưng mẹ nó lại sinh hai cô con gái. Đêm đến mẹ nó chỉ biết ôm hai chị em nó rồi khóc, thấy mẹ khóc, nó cũng khóc dù nó vẫn chưa hiểu nhiều chuyện.

Ngày em nó đầy tháng, cũng là ngày bố nó nhận quyết định cho thôi việc. Gọi là thôi việc nhưng thực tế là ông ta bị đuổi việc. Một thời gian dài chơi bời bài bạc, ông nợ nần đồng nghiệp, rồi gần đây còn dính vào tiền công quỹ nữa... Nực cười, bà nội nó lại quay sang đay nghiến mẹ nó, bảo rằng vì mẹ nó mà sự nghiệp của bố nó lụn bại.

Bông được ba tháng, mẹ nó phải để em ở nhà, bươn chải để kiếm tiền trả nợ cho bố nó, nuôi sống gia đình. Nhìn em khóc vì khát sữa mà nó thương em, thương mẹ.

Thức khuya dậy sớm, không quản nắng mưa, tích cóp từng đồng, cuối cùng cũng đủ để trả nợ cho bố. Những tưởng những cố gắng của mẹ sẽ khiến bố trân trọng mẹ hơn, nhưng không, bản thói chơi bời, trăng hoa trong ông không bao giờ hết. Nó nghe mọi người xung quanh rỉ tai nhau, bố nó có bồ. Đỉnh điểm lên tới khi ông nhất quyết bỏ đi theo cô bồ nhí đấy. Mặc ông bà nội khuyên can, thậm chí dọa từ mặt, mặc cho mẹ nó cố níu kéo, mặc em gái nó khóc lóc van xin, ông vẫn quyết tâm đi. Ngày hôm đấy nó không có thái độ gì cả, không buồn, không khóc, không một cảm xúc, nó đã trơ lì từ lâu rồi, đấy là một ngày trong năm học lớp 8 của nó.

“Dù chồng con có đi khỏi đây, con xin bố mẹ cho mẹ con con vẫn ở lại đây với bố mẹ!” – Mẹ nó nói với ông bà nội nó trong nước mắt.

Bà nội ôm mẹ nó mà khóc, ông nội thì chỉ biết thở dài. Ông bà đã chấp nhận mẹ, nhưng đến khi nhận được sự chấp nhận của bố mẹ chồng, thì mẹ nó lại mất đi người chồng của mình. Nó không khóc, nhưng nó đau cho nỗi lòng của mẹ. Mẹ nó không có cha, không có bên nội, mẹ nó không muốn nó và em gái nó cũng sẽ như mẹ nó.

“Gia đình mình không được trọn vẹn, nhưng mẹ không muốn đấy là lí do con nghỉ học, mẹ muốn con phải học thật tốt vì đó là tương lai của con. Các con là niềm sống của mẹ, nếu thương mẹ thì phải học hành thật tốt!” – Mẹ nói với nó khi biết nó có ý định bỏ học. Nó không nói gì, chỉ ôm chặt lấy mẹ và khóc...

blog radio, Con muốn ôm đôi vai gầy của mẹ

***

Cuối cùng thì bố nó cũng quay trở về vào một ngày cuối năm học lớp 9 của nó. Bà khóc thảm thiết, ông thì ngồi thẩn thờ, mẹ nó chạy đôn chạy đáo lo việc... đứa em gái túm chặt lấy nó, hoảng sợ. Ông bị bệnh hiểm nghèo, cô bồ nhí thì đã bỏ của chạy lấy người...

Ngày bố nó mất, mẹ nó không khóc nhưng nó biết mẹ buồn lắm. Những giọt nước mắt đang chảy ngược vào trong hóa thành nỗi đau lặng lẽ. Cả cuộc đời mẹ nó sinh ra trong thiệt thòi, bất hạnh, lấy chồng rồi lại thêm những nỗi đau. Nhưng nó chưa bao giờ thấy mẹ than vãn một lời, nó biết, mẹ cố nhẫn nhịn chỉ để chị em nó có cuộc sống tốt hơn.

Ông bà nội yếu hơn hẳn kể từ ngày bố nó mất, nỗi đau mất đứa con duy nhất cùng dần nguôi ngoai. Mong ước có một đứa cháu đích tôn cũng không còn, nhưng ông bà có thêm niềm an ủi khi thành tích học tập của tôi và em luôn rất tốt. Bà thường tự hào khoe với mọi người rằng “bọn nó có tố chất giống hệt bố”.

***

Đôi vai gầy của mẹ vẫn quạnh hiu như thế, nhưng trong khóe mắt đầy dấu vết chân chim kia, có một sự thanh thản, một sự nhẹ nhõm, dù cuộc sống của mẹ chưa bao giờ là nhẹ nhàng. Mẹ vẫn thế, vẫn thức khuya dậy sớm, xoay đủ với bao thứ nghề... Vóc dáng hao gầy đấy trong nó vĩ đại nhiều lắm. Nó tiến đến ôm lấy lưng mẹ, gục đầu vào vai rồi cọ cọ mặt mình vào mặt mẹ. “Con yêu mẹ nhiều lắm mẹ biết không!”

© Nhã Đan – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 2)

Gió luồn nhẹ qua khung cửa mở hé, mang theo hương ngai ngái của lá khô, một chút nắng nhạt đầu ngày và tiếng chim ríu rít đâu đó sau vòm cây. Cơ thể anh mệt hơn, đầu hơi choáng, đôi chân không còn nhanh như trước. Nhưng lạ thay…tâm anh rất nhẹ.

Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu

Đứa trẻ đi tìm mảnh ghép còn thiếu

Cái định nghĩa gia đình thật khó nói cũng thật dễ nói, có rất nhiều định nghĩa làm nên một gia đình và quan trọng là chỉ cần chúng ta coi đó là gia đình thì đó đã là gia đình rồi.

8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc

8 khoản đầu tư khôn ngoan nhất đời người: Lợi nhuận không chỉ là tiền bạc

Bạn là người sẽ dành nhiều thời gian nhất cho chính mình và góp phần vào mọi thứ xảy ra trong cuộc đời bạn. Dưới đây là những khoản đầu tư tốt nhất cho bản thân, giúp chúng ta ngày càng hoàn thiện mình.

Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân

Yêu và lấy người yêu cũ của bạn thân

Nghĩ đến cảnh họ gặp lại, cùng nhau ôn lại chuyện cũ, tôi không khỏi lo lắng. Người ta bảo, “tình cũ không rủ cũng đến”, huống chi đó lại là tình đầu, kéo dài suốt 7 năm thanh xuân. Tôi tin anh, nhưng vẫn không thể ngăn được nỗi bất an.

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)

Khi gió dừng trong lồng ngực (Phần 1)

Anh ngồi thừ ra, cảm giác như vừa phát hiện một vết nứt nhỏ trên tấm kính mà mình vẫn ngỡ là nguyên vẹn. Một cảm giác khó chịu, âm ỉ, không rõ hình dạng. Anh đưa tay lên ngực. Không đau. Không mệt. Không gì cả. Nhưng chính sự bình thường tuyệt đối ấy lại khiến anh thấy lo lắng một cách vô lý.

Hạnh phúc khi được làm mẹ

Hạnh phúc khi được làm mẹ

Câu nói của ba vẫn còn in sâu trong đầu mẹ: "Em đã quá vất vả rồi, và cảm ơn em đã mang con đến bên anh". Điều mẹ vui mừng không phải vì con là con trai để hoàn thành tâm nguyện của bà nội mà vì mẹ đã được làm mẹ. Điều mà từ rất lâu rồi mẹ luôn mong chờ.

Em đừng tiếc

Em đừng tiếc

Có đến ắt có đi, có được ắt có mất, mình hãy thấy mình còn hạnh phúc và sung sướng hơn gấp vạn người, vì mình có một thân thể khỏe mạnh và lành lặn mình có một trí óc minh mẫn để tiếp tục làm việc.

Xóm vắng

Xóm vắng

Đêm đầu tiên về quê bao giờ cũng không dễ ngủ. Tôi nằm nghe tiếng dế gáy trong đêm, tiếng con chàng chạc rên rỉ bên bờ tre già và suy nghĩ về Thanh rồi thao thức mòn mỏi đến hơn nửa đêm mới thiếp đi.

Người giữ lửa

Người giữ lửa

Mẹ đã sống cả đời giữa hai ngọn núi: một tình yêu không thành, và một tình nghĩa không gọi tên. Bà yêu mà không dám thừa nhận. Bà nuôi anh lớn bằng cả trái tim run rẩy vì sợ bị ghét, sợ làm sai.

Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo

Tránh xa những người như này không phải vô tâm mà là rất tỉnh táo

Trên đời này, mỗi người đều có bài học của riêng mình. Nếu không cùng đường, lặng lẽ rời đi là đủ. Những năm tháng sau này, hãy đồng hành cùng những người ổn định cảm xúc và sống cuộc đời tuyệt vời nhất của chính mình.

back to top