Phát thanh xúc cảm của bạn !

Còn chút kỷ niệm nào dành cho nhau

2016-07-19 01:32

Tác giả:


blogradio.vn - Anh là mối tình đầu của cô, là người mà cô trao dành tất cả trái tim ngây thơ để yêu anh vô điều kiện không đắn. Cô ao ước được cùng anh nắm tay đi suốt cuộc đời. Cả cuộc tình này, đây là lần cô cảm thấy bản thân mình quyết đoán nhất. Nếu đã có can đảm để yêu say đắm một ai đó, vậy tại sao lại không có dũng cảm để buông tay một ai đó?

***

Mùa thu Hà Nội thật đẹp. Bầu trời trong xanh, ánh nắng vàng dịu dàng ngại ngùng lấp ló qua ô cửa sổ trước hiên nhà, có cơn gió tinh nghịch nào ghé chơi mang theo cả mùi hoa sữa thoang thoảng khẽ bay làn tóc rối của người thiếu nữ. Mùa thu có biết bao cảm xúc khiến cho người ta xao xuyến lòng, hứa hẹn mùa yêu thương, hạnh phúc chớm nở đang bắt đầu.

Một năm đã trôi qua, kể từ khi nhận được giấy báo trúng tuyển đại học trong sự vui mừng của họ hàng, hàng xóm gần xa và sự hãnh diện của ba mẹ. Hiền háo hức ôm ấp bao nhiêu ước mơ, bắt đầu rời vòng tay của ba mẹ để hòa mình vào với cộng đồng, cuộc sống nơi phồn hoa đô thị. Thời gian trôi thật nhanh! Hiền đã là cô sinh viên năm thứ hai không còn bỡ ngỡ, lạ lẫm như ngày đầu tiên mới nhập học nữa tuy chưa đến nỗi tự tin nhận bản thân mình nhưng thời gian cũng đủ để con người ta trưởng thành hơn. Cô ngồi lười nhác phơi nắng bên cửa sổ, thi thoảng những ngón tay khẽ lướt qua bàn phím và cười khúc khích. Thật ra, sau hôm cô kể với anh họ chuyện cô ngây ngô đến mức “phí công tốn của” bị lừa bởi trung tâm ảo vì muốn trang trải cho cuộc sống sinh viên eo hẹp của mình mà không dám nói nửa lời với ba mẹ. Anh họ cô sợ “nước xa không cứu được lửa gần” bèn giới thiệu một người bạn của anh đang công tác cũng ở gần chỗ cô đang học nên từ đó hai người cũng hay nhắn tin qua lại với nhau. Người bạn đó tên là Sơn, cách cô năm tuổi - là một người đàn ông chín chắn, lịch thiệp và có công việc ổn định trên Hà thành; quen anh cô mới biết hóa ra anh cùng quê và gần nhà cô; nghe mọi người nói về anh tuy gia đình có chút khó khăn mẹ anh bị nan y, anh trai lại người không biết giữ tiền bạc nhưng anh là người hiền lành, giàu tình cảm nên gánh bao nhiêu khó khăn, vất vả vì trả nợ nần của anh trai và chăm sóc mẹ già.

Vào một ngày, cô gái tràn đầy sức sống tuổi thanh xuân ấy cũng biết hồi hộp mong đợi một tin nhắn của ai đó, xao xuyến muốn gặp một ai đó! Trong tiềm thức, khi nghe trái tim mình rung động với một tuổi trẻ nhiệt huyết dâng trào thôi thúc cô dũng cảm theo đuổi anh!

Hôm nay, cô chat facebook nói vu vơ với anh rằng cô muốn có một buổi hẹn hò đúng nghĩa. Anh đã đồng ý và hẹn cô vào chiều nay.

Còn chút kỷ niệm nào dành cho nhau

Cô vui mừng muốn nhảy cẫng lên và gào thét, một cảm xúc không tên nào đó len lỏi từng thớ thịt cứ mơn man trong lòng khiến cô cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Đây là lần đầu tiên cô và anh gặp mặt, mặc dù đến giờ hẹn còn một khoảng thời gian rất dài nhưng cô đã chuẩn bị chọn lựa quần áo, trang điểm cho đến khi cô cảm thấy ưng ý nhất. 5 giờ chiều, cô đứng ở bến xe buýt nhìn những chiếc xe qua lại trên đường, thi thoảng buồn chán lại cúi xuống nhìn mấy chiếc lá vàng dưới chân đá đá khiến chúng xao động bay lên rồi lặng lẽ rơi xuống. Anh cuối cùng cũng phóng xe máy đến gần chỗ cô ngồi và gọi điện hỏi xem cô đứng ở đâu. Cô nhìn thấy anh trong tràn đầy ý cười, tâm tình nhộn nhạo, cô khẽ hỏi:

“Sao giờ anh mới đến?”

Anh vội vàng giải thích:

"Xin lỗi em, anh có công việc đột xuất nên đến muộn, thật ngại quá!”

Cô trong lòng có chút hờn giận nhưng vẫn vừa đùa vừa trách móc:

“Anh làm em phải chờ đợi mất ba mươi phút cuộc đời. Anh nên chịu tránh nhiệm như thế nào đây?”

Anh mỉm cười, đưa mũ bảo hiểm, mời cô lên xe. Trong suốt buổi hẹn hò, ánh mắt đôi khi vô tình nhìn nhau tràn đầy tình tứ và những lúc tay khẽ chạm tay ngại ngùng rồi vội rụt rè đưa tay về nhưng luống cuống không biết để đâu, cảm giác dường như tay chân bỗng trở nên dư thừa. Cuối buổi hẹn hò của một cuộc tình nào cũng kết thúc là sự lưu luyến không lỡ xa nhau, và bàn tay cũng đã đan chặt vào nhau, ngại ngùng tan dần theo gió bay trốn đi đâu mất rồi! Lời tỏ tình của anh cũng thì thầm bên tai:

"Làm bạn gái anh nhé!”


Và cô gật đầu khẽ theo nhịp trái tim. Màn đêm buông xuống, lắng tai nghe tiếng những chú dế hát khúc tình ca, cô nằm trên giường nhớ về anh và cuộc hẹn hôm nay của hai người rồi dần dần đi vào giấc ngủ với nụ cười vẫn còn đọng trên môi. Có lẽ người đang yêu nên ấn tượng của cô về anh là một người đàn ông tốt và những hành động của anh trong mắt cô cũng trở nên ngộ nghĩnh, đáng yêu. Khi giới thiệu với bạn bè bị chúng nó chê tả tơi về ngoại hình không đẹp trai, có chút già nhưng cô vẫn cười ngọt ngào nói anh ấy đẹp trong lòng cô là được rồi lại bất đầu huyên thuyên kể cho chúng nó những điểm tốt của anh khiến cô luôn cảm thấy tự hào.

Sinh nhật cô tròn 20 tuổi, cô lại tức giận thầm mắng anh lại không đến dự sinh nhật của cô thì nghe thấy chuông điện thoại reo là số điện thoại. Cô đang chuẩn bị dùng hết sức bình sinh để oán trách anh vô tình thì anh nói với cô rằng:

“Em ra ngoài cổng đi. Anh chờ em ở dưới nhà!”

Cô từ trên lầu xuống, miệng vẫn lẩm bẩm cái gì đó, thấy anh đến lòng cũng vơi bớt giận hờn. Cô đi đến lại gần, thấy anh ngồi trên chiếc xe máy, tay cầm bó hoa đã ướt đẫm sương đêm, trên tóc và cả áo anh cũng có những giọt sương đêm bởi ánh đèn đường làm cho lung linh sắc màu cầu vồng.

Còn chút kỷ niệm nào dành cho nhau

"Chúc mừng sinh nhật em! Quà cho em này!" - Anh nói.

"Anh có biết mấy giờ rồi không? Hơn mười một giờ, sắp sang ngày mới rồi là anh quên luôn khỏi quan tâm đến em nữa phải không?" - Cô trừng mắt nhìn anh.

"Anh xin lỗi! Anh đi đám cưới ở Ninh Bình vội trở về để chúc mừng sinh nhật em. Anh vội quá! Chạy đến cửa hàng hoa và cửa hàng lưu niệm mua quà cho em."- Anh ai oán kể khổ với cô.

Cô mềm lòng nói:

“Em tha thứ cho anh lần này đấy!”

Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, mùi rượu nồng đậm xông vào mũi khiến cô nhăn mặt cùng với anh dáng vẻ mệt mỏi trong lòng vừa thấy thương vừa ấm áp, cô lại lên tiếng mắng yêu:

“Anh mệt mỏi đường xa như thế còn mua quà sinh nhật cho em làm gì? Anh gọi điện cho em là được rồi! Thôi anh về nghỉ ngơi cho sớm mai còn đi làm.”

Thời gian lặng lẽ trôi, cô cũng chờ đến ngày ra trường, loay hoay tìm công việc ổn định với lời hẹn ước anh và cô về chung một nhà. Công việc cô không như mong muốn cứ bấp bênh chìm nổi, cầm tấm bằng đại học cô thật sự mệt mỏi cảm thấy thật phí hoài tuổi xuân và công sức của ba mẹ bao nhiêu năm ăn học mà không có mục tiêu, phương hướng nào. Người yêu cô suốt ngày bên tai nói với cô phải xin vào công việc như thế này, tìm việc nào được gọi là danh giá. Lúc đầu cô vui vẻ và quyết tâm làm theo anh nói để thấy mình xứng đôi sánh bước cùng anh, và vì có anh ở bên cạnh cổ vũ và tiếp sức mạnh cho cô nên cô bằng lòng chấp nhận tất cả những yêu cầu của anh đối với cô. Đường đời lại không như mong muốn, thất nghiệp liên tiếp mấy tháng trời, cô không thể cứ trèo cao kén việc như vậy nữa. Cuối cùng, cô cũng phải đầu hàng và lựa chọn làm một nhân viên văn phòng với một mức lương ít ỏi để kiếm sống nuôi bản thân mình cho ba mẹ đỡ lo lắng, suốt ruột về cô.

Anh và cô cũng bắt đầu xuất hiện nhiều mâu thuẫn, cãi vã vì bất đồng quan điểm về hôn nhân và gia đình. Anh thật sự thất vọng về cô và lao đầu vào công việc với những tham vọng của mình! Tình yêu cứ thế nhạt nhòa theo từng giây, phút, giờ… Cô và anh cứ dần lặng lẽ để mất nhau không một lời giải thích, không câu chia ly. Mỗi lần cô gọi điện cho anh đều chỉ nghe những tiếng cáu gắt của anh:

"Anh bận… Sao em phiền thế?”

Còn chút kỷ niệm nào dành cho nhau

Lặng im nghe anh nói mà bất chợt nước mắt không biết ở đâu tuôn ra chảy dài trên gò má, tim cô đau nhói muốn phát tiết những tủi thân, uất ức trong lòng mình mà không biết bắt đầu từ đâu. Cô có đòi hỏi gì anh cao sang đâu chỉ muốn gặp anh cho thỏa nỗi nhớ mà anh nói cô là đua đòi, nhiều khát khao chỉ mong muốn anh quan tâm, chia sẻ với cô thêm chút nữa... Kể từ đó, cô và anh không liên lạc gì với nhau. Một tháng sau, cô nghe cô bạn thân cùng phòng nói với cô:

“Hiền ơi! Anh Sơn thay hình nền trên facebook đang cầm tay với một con bé nào ấy, đọc bình luận ở dưới hình như chuẩn bị sắp cưới!...”

Cô ngượng cười, thất thần chìm đắm không gian riêng mình, suy nghĩ miên man. Anh là mối tình đầu của cô, là người mà cô trao dành tất cả trái tim ngây thơ để yêu anh vô điều kiện không đắn. Cô ao ước được cùng anh nắm tay đi suốt cuộc đời. Những kỷ niệm ào ạt chạy về khiến đầu óc cô cứ muốn nổ tung. Hít thật sâu, tay run run cố gắng cầm chiếc điện thoại và nhấn số máy của anh. Anh bắt máy và nghe thấy giọng nói của anh bên kia đầu dây, cô dùng hết sức còn lại gào thật to:

“Dương Hoài Sơn! Em ghét bỏ anh! Kể từ ngày hôm nay, em chính thức đá anh!”

Cô gái mạnh mẽ lên nào! Cả cuộc tình này, đây là lần cô cảm thấy bản thân mình quyết đoán nhất. Nếu đã có can đảm để yêu say đắm một ai đó, vậy tại sao lại không có dũng cảm để buông tay một ai đó? Nếu anh đã có một người con gái khác tốt với anh hơn cô, người ấy có bản lĩnh cho anh tất cả những gì anh muốn và toàn tâm lo cho gia đình anh chứ không phải một cô gái lúc nào cũng là gánh nặng, làm anh buồn như cô. Cô sẽ mỉm cười và chúc phúc cho anh. Thời gian chính là liều thuốc để xoa dịu vết thương in hằn trong trái tim. Cô bình tĩnh sắp xếp lại những ký ức viết lên giấy rồi lặng lẽ đem đốt thành tro tàn. Cô tự hỏi lòng mình :

"Có còn kỷ niệm nào dành cho nhau mà em vô tình quên không nhỉ?”.

Tạm biệt anh, chàng trai của cô cùng với ký ức một thời thanh xuân dám yêu dám bỏ...

© Tinh Linh – blogradio.vn

Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.

Có thể bạn quan tâm: Năm tháng qua đi mình giữ lại gì cho nhau


Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giữa cơn say và vết thương cũ

Giữa cơn say và vết thương cũ

Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương

Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch

Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.

Vết thương mùa lũ

Vết thương mùa lũ

Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.

Sau chia tay

Sau chia tay

Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái

Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.

Cánh cửa khác của cuộc đời

Cánh cửa khác của cuộc đời

Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.

Năm tháng ấy và chúng ta

Năm tháng ấy và chúng ta

Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý

Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.

Định mệnh của em

Định mệnh của em

"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."

back to top