Phát thanh xúc cảm của bạn !

img bài dự thi Con à, sẽ cho con một mái nhà ấm áp

2020-06-16 01:20

Tác giả: Li Phan


blogradio.vn - Những năm trước tôi chỉ có thể nén nước mắt mà dứt bỏ. Nhưng tôi của bây giờ, đã chẳng còn là cô gái nhỏ của trước kia. Tôi lúc ấy chỉ muốn nói với con “Con à, có mẹ ở đây, mẹ sẽ cho con một mái nhà ấm áp”.

***

Một sinh mệnh, dù sự xuất hiện đó là sự sắp đặt của tôi, hay của số mệnh thì nó vẫn vô cùng đáng trân quý và xứng đáng được sinh ra. Dẫu phải chấp nhận sự chối bỏ từ cha nó, từ người tôi yêu, thì tôi vẫn muốn được sinh con ra, cho nó cảm nhận cuộc đời này là một vòng xoáy vô cùng khắc nghiệt. Thế nhưng con à, có mẹ ở đây, cho con một mái nhà bình yên.

Đã vài ngày rồi chúng tôi không cùng nhau nói chuyện. Những thấu hiểu và cảm thông dành cho nhau ngày xưa giờ đây tìm hoài chẳng thấy. Chỉ thấy những tranh cãi cứ xuất hiện ngày càng dày lê và những điểm bất đồng cứ thế mà hiện ra ngày càng nhiều. Tôi vẫn vô cùng kiên nhẫn để hàn gắn mọi thương tổn những ngày qua. Thế nhưng cuộc tranh cãi lần này có lẽ tôi chẳng còn muốn tiếp tục vỗ về trái tim của mình đang tổn thương. Tôi đau đớn đến tận cùng.

Cuộc tranh cãi lên đỉnh điểm bắt đầu do sự hiện hữu của một sinh linh. Và sinh linh đó chính là kết tinh của tình yêu mà bao năm qua tôi và anh vun vén. Vậy mà khác với sự vui mừng của tôi, anh thản nhiên đến lạnh lùng. Anh bảo tôi từ bỏ đứa con đang từng ngày lớn lên. Con vẫn chỉ là một đứa trẻ còn chưa thành hình, chỉ là một sinh mệnh vô cùng non nớt. Là con của tôi và anh.

bao-ve-1

Tôi muốn giữ lại con, muốn được sinh con ra trong cuộc đời này. Dẫu tôi biết giữa vòng xoáy của cuộc đời, giữa những bon chen khắc nghiệt của cuộc sống, tôi khó có thể cho con những gì tốt nhất. Thế nhưng con vẫn xứng đáng để được nhìn thấy thế giới này. Còn anh, anh thì chẳng hề mong sự xuất hiện ấy.

Không chỉ một lần này, anh không muốn có con. Mà đã là lần thứ hai, anh nhẫn tâm bắt tôi phá bỏ đi kết quả của tình yêu mà tôi và anh đã có. Là lần thứ hai rồi.

Tôi cứ thẩn thờ ngồi một mình trong góc tối, rồi nước mắt cứ lặng lẽ rơi. Anh cũng đã vài ngày rồi không về. Anh nói anh cho tôi thời gian để suy nghĩ.

Anh muốn tôi suy nghĩ về điều gì. Tôi cũng không rõ. Về việc bỏ đứa trẻ đang mang trong bụng, hay về đứa trẻ tôi đã từng nhẫn tâm giết chết. Người làm mẹ như tôi, đau đớn nhất vẫn là chính mình giết chết một đứa con chưa kịp thành hình. Dẫu nó đã thành hình hay chỉ mới là một khối máu. Vẫn đau lắm, đau đến xé lòng.

bao-ve-2

Tình yêu qua bao nhiêu năm, tôi hiểu bản thân chưa bao giờ dành lại cho mình một lối thoát. Nhưng anh có còn yêu tôi không sao cứ vô tâm mà đẩy tôi đến đường cùng.

Anh còn sự nghiệp, anh còn chưa chắc chắn, anh muốn khi ổn định rồi thì hãy sinh con. Hay tất cả chỉ là cái cớ để anh phũ bỏ một sự thật rằng anh không còn muốn cùng tôi kết hôn, không muốn vướng bận đứa trẻ tôi đang mang trong bụng.

Cái lý do mà hai lần anh lôi ra đều là do anh còn quá trẻ, việc có con sẽ ảnh hưởng đến tương lai rất nhiều. Kể cả năm chúng tôi vẫn chỉ là những đứa trẻ vừa bước vào giảng đường đại học, hay đến tận hôm nay đều là những người đã kiếm ra tiền.

bao-ve-3

Thành phố thực sự rất chật chội. Và mỗi người đều là một cỗ máy làm việc không tiếc thời gian, chỉ để kiếm tiền và thăng tiến. Địa vị xã hội, tiếng nói giữa đám đông, mọi thứ cứ ám ảnh tâm trí của những kẻ như anh, như tôi. Cứ lao đi theo guồng của cuộc sống, những dư vị hạnh phúc năm nào cũng theo đó mà nhạt dần đi. Thế nên tình cảm cũng vì thế mà bị bào mòn theo năm tháng.

Tôi vẫn nghĩ mình cũng sẽ như anh, mãi lao theo dòng chảy của cuộc đời mà chẳng cần gượng ép bản thân, cứ đắm chìm trong thứ men say gọi là tình yêu hạnh phúc. Thế nhưng, khi con đến bên đời, tôi nhận ra tôi cũng cần phải có một gia đình. Để con có thể sinh ra trong lời chúc của tất cả mọi người. Và hơn hết, tôi mong con sẽ nhận được sự yêu thương từ ba của nó.

Nhưng rồi anh vẫn như những năm trước, vẫn chọn cách bỏ con. Ban đầu là sự dịu dàng, vỗ về. Sau đó là những lời oán trách. Tất cả dần tích tụ lại biến thành tranh cãi và những tiếng đổ vỡ bắt đầu vang lên. Tôi nghe lòng mình chết lặng. Từng lời anh nói cứ như dao cứa vào lòng.

bao-ve-4

Anh rời đi để lại tôi một mình với những tâm tư như sóng cuộn. Những giằng xé cứ thổn thức trong lòng, những khắc khoải càng nhắc tôi một lần lựa chọn giữa tương lai và con.

Những năm trước tôi chỉ có thể nén nước mắt mà dứt bỏ. Nhưng tôi của bây giờ, đã chẳng còn là cô gái nhỏ của trước kia. Tôi lúc ấy chỉ muốn nói với con “Con à, có mẹ ở đây, mẹ sẽ cho con một mái nhà ấm áp”.

Tôi đã nghĩ về tương lai nếu tôi không đủ vững chắc, tôi chỉ mãi là một kẻ sống chật vật giữa thành phố xa hoa, rộng lớn này. Nhưng nếu không có con, tôi chỉ còn một khoảng không rỗng tuếch trong lòng, cả đời dằn vặt. Nếu lần này, tôi vẫn vì cái gọi là tương lai, mà bỏ con thì nửa phần đời về sau tôi chỉ còn những ngày tự mình oán trách.

Anh cứ say mê với những rạng rỡ của tương lai mà anh mong muốn. Tôi cũng mệt rồi. Và hơn hết, tôi muốn được nhìn thấy con chào đời và lớn lên. Dẫu cho cuộc đời con sau này sẽ vắng bóng một người cha.

bao-ve-5

Tôi nghĩ đến đó thì gạt nước mắt, dặn lòng không được khóc. Từ hôm nay phải là một người me mạnh mẽ và hạnh phúc, để con lớn lên được tận hưởng sự hạnh phúc và kiên cường từ mẹ nó.

Tuổi xuân của tôi, cuộc đời của tôi, những năm đi cùng anh qua giông bão nhưng có một lúc tôi chợt nhận ra đoạn đường sau này chẳng còn anh nữa. Tôi chọn nắm tay con đi, cùng con khôn lớn trưởng thành.

Tôi yêu anh nhưng tôi yêu nhiều đứa con mà tôi và anh đã có. Anh không thể chấp nhận và yêu thương nó, thì hãy để tôi làm tất cả thay anh.

Tương lai, sự nghiệp, danh lợi, phồn hoa, tôi để anh vui với sự chọn lựa của mình. Tôi chỉ cần con được sinh ra bình yên là đủ.

Gia đình là một điều gì đó vô cùng thiêng liêng mà khi đứa con bắt đầu có mặt, dù nó chỉ bằng hạt đậu đã dạy tất cả những ai làm mẹ bất chấp giữ gìn. Là một chốn trú chân bình yên sau bão đời ngoài khung cửa. Một mái nhà nhỏ giữa thành phố bon chen, dẫu có bao nhiêu khó khăn tôi tin mình vẫn sẽ vượt qua tất cả.

Giờ tôi cũng đã có một gia đình. Dẫu gia đình sẽ khuyết đi một chút, nhưng không sao đâu. Chỉ cần con thì nơi đó chính là nhà. Nơi có động lực để tôi cố gắng. Có niềm an ủi để tôi mạnh mẽ mỗi ngày.

Con yêu à, cám ơn con đã đến

Mẹ rất yêu con.

© Li Phan – blogradio.vn

Xem thêm: Tôi đi tìm niềm vui giữa một trời chen nắng

 

Bài tham dự cuộc thi viết. Để bình chọn cho bài viết này, bạn hãy nhấn like, share và để lại bình luận cảm nhận của mình. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn tham khảo tại đây.

Li Phan

Cỏ dại...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Đối nhân xử thế - không thể qua loa!

Tôi đã tự nhủ, dù cho có chuyện gì xảy ra, trước hết tôi phải giữ vững quan điểm cư xử phải phép, khiêm nhường, dùng sự bình tĩnh và tôn trọng để đối đãi với mọi người một cách thật thận trọng để rồi sau đó, tôi sẽ biết ai là người xứng đáng để tôi dụng tâm mà chân thành khoan dung.

Sắc hoa vàng trong nắng

Sắc hoa vàng trong nắng

Chưa bao giờ nó thật hạnh phúc như vậy, tết này sẽ là một cái tết mà nó sẽ ghi nhớ suốt đời, nó cảm nhận được tình thương của ba của mẹ của chị dành cho nó là to còn hơn cả bầu trời nữa.

Để có được hạnh phúc gia đình

Để có được hạnh phúc gia đình

Chúng ta có thể vì gia đình mà sẵn sàng đương đầu với những khó khăn, gian nan ngoài kia chỉ mong sao khi về nhà cái chúng ta được nhìn thấy là những nụ cười hồn nhiên và ngây thơ của những đứa con bé bỏng của mình, và được nghe câu nói đầy ấm lòng: "Cha, mẹ đã về".

Hoa xoan ngày ấy

Hoa xoan ngày ấy

Ngày nhỏ trên lưng trâu Tôi ngửi mùi xoan đâu Cánh hoa phủ quanh đầu Một thời trong kí ức.

20 tuổi và những thay đổi

20 tuổi và những thay đổi

Thay đổi không phải là điều gì quá tồi tệ hay đáng sợ, miễn là mình hài lòng và tự tin với nó. Chúc cho những ai đang loay hoay trên hành trình trở thành người lớn giống mình mỗi ngày đều có lí do để tiếp tục tiến về phía trước.

Trăm năm bên nhau

Trăm năm bên nhau

Đôi mắt, tôi đang nhìn về phía trước và đang nhìn mọi người bằng chính đôi mắt trên trang giấy trắng của tôi ngay lúc này.

Niềm vui trọn tim anh

Niềm vui trọn tim anh

Ai cũng khen anh Cường, họ nói đúng là cha nào con nấy, là họ nói đến cái tâm của hai ba con anh Cường. Ba mất rồi giờ đến lượt con cũng mang hết tâm huyết và công sức để cuộc sống được sống thêm ý nghĩa và cuộc đời có thêm nhiều tình người rộng mở hơn.

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Bạn đang che giấu cảm xúc?

Có những khoảng thời gian, chỉ cần chạm nhẹ vào kí ức cũng khiến chúng vụn vỡ. Dù có cố lờ đi thế nào thì vết thương trong tim vẫn ở đó, cảm xúc hỗn loạn ấy khiến bản thân rơi xuống khe vực bóng tối.

back to top