Phát thanh xúc cảm của bạn !

Có một nơi như thế…

2022-06-02 01:20

Tác giả: Trương Ngọc Huyền


blogradio.vn - Mùa khô, người dân phải đi gùi từng can nước. Quả là khó khăn! Vậy mà đồng bào vẫn cố gắng bám từng mảnh đất, từng mỏm đá vượt qua khó khăn cũng chỉ mong ngày mai có cuộc sống tươi đẹp hơn.

***

“Không được chọn nơi mình sinh ra nhưng cách sống như nào là do mình chọn”, đây là câu nói mà mọi người hay nói với tôi. Câu này rất hay, chúng ta chẳng thể chọn người sinh ra mình, cũng chẳng thể chọn nơi mình sinh ra. Vì khi đó, ta còn rất bé, còn phụ thuộc vào cha mẹ. Còn khi ta lớn lên, đủ hiểu biết, đủ trưởng thành ta có thể chọn cho mình cách sống. Chắc chắn đó chính là cách suy nghĩ của đông người. Nhưng đến với xã Vần Dính cũ, nay thuộc xã Thượng Thôn, huyện Hà Quảng, tỉnh Cao Bằng, ta vẫn bắt gặp cách suy nghĩ và cách sống từ bao thế hệ lại giống nhau.

Vần Dính là địa bàn sinh sống của đồng bào dân tộc Mông, đây là dân tộc thiểu số của nước ta. Có dịp đi qua khu vực Vần Dính, ta cảm giác như đang đến với cao nguyên đá Đồng Văn, Hà Giang. Hiện lên trước mắt ta là đồi núi trùng trùng điệp, trẻ em đến trường, người dân ra chợ phải trèo đèo, leo núi. Xen kẽ giữa các dãy núi là các thung lũng với đá nhấp nhô, lác đác vài ngôi nhà khuất sau mỏm đá. Mùa đông ở đây rất lạnh, sương mù bao phủ không khác gì Sa Pa. Nhiều hôm đi xe ban ngày cũng phải bật đèn pha thì ta có thể biết được sương mù nặng và dày như nào. Đến đây, ta cũng thấy được cái nghèo, cái khổ len lỏi vào cuộc sống của người dân nơi đây.

Tự bao đời nay, người dân chỉ có cây ngô là cây kinh tế chủ yếu. Cây ngô được trồng vào vụ xuân hè, là cây lương thực chính thay thế cho cây lúa gạo. Cây ngô được trồng ở nương rẫy, được người dân khai phá để lấy diện tích trồng trọt với địa hình dốc, nhiều đá. Đến mùa vụ, người dân nơi đây phải dùng bò để cày, dùng sức để làm đất ở khu vực nhỏ hẹp, gánh từng gánh phân. Thật là vất vả! Thật là khó khăn để làm ra được hạt ngô cho người ăn cũng như là cho gia súc. Bên cạnh trồng ngô, người dân còn chăn nuôi bò. Tuy nhiên vì là chăn nuôi hộ gia đình, nguồn thức ăn cho bò cũng phải lên núi để lấy nên số lượng rất ít. Bò được nuôi để lấy sức kéo nên chưa có hiệu quả kinh tế. Ngày nay nhiều hộ gia đình cũng đã trồng cỏ voi làm thức ăn cho chúng. Và có lẽ nhiều người trong chúng ta đã nghe đến món ăn “mèn mén”. Vậy “mèn mén” là món ăn như thế nào? Đó chính là món ăn từ cây ngô đươc đồng bào chế biến từ hạt ngô. Ngô khi đã được thu hoạch, chọn hạt chắc mấy đem nghiền cho thật mịn sau đó đem hấp lên. Nếu có dịp, xin mời bạn đến với đồng bào vùng cao để thứ nhé!

Ngẫm lại, cha ông ta nói quả không sai “kẻ ăn không hết, người lần chẳng ra”. Tôi đã từng hỏi người dân rằng sao không đem ngô bán lấy tiền mua gạo và câu trả lời làm tôi cũng phải suy nghĩ, họ nói rằng cơm thì ăn rất ngon nhưng lại rất đắt nên bán ngô không đủ tiền để mua. Vậy mà nhiều người khi cuộc sống đã no đủ lại chẳng biết quý trọng hạt gạo, ăn không hết thì vứt đi, đi ăn quán thì gọi rất nhiều mà ăn không hết, rất lãng phí. Trong khi đó, đồng bào ở Vần Dính lại không có cơm ăn. Có lẽ khi bạn đọc đến đây sẽ có suy nghĩ sao không trồng lúa thay vì trồng ngô? Vì ở đây, rất khô hạn không có nguồn nước để tưới tiêu. Nguồn nước sinh hoạt hàng ngày, nước uống người dân cũng phải trông chờ vào nước mưa. Mùa khô, người dân phải đi gùi từng can nước. Quả là khó khăn! Vậy mà đồng bào vẫn cố gắng bám từng mảnh đất, từng mỏm đá vượt qua khó khăn cũng chỉ mong ngày mai có cuộc sống tươi đẹp hơn.

Đúng như nhà thơ Y Phương đã viết “Sống trên đá không chê đá gập ghềnh, Sống trong thung không chê thung nghèo đói…”. Tuy còn nghèo đói, nhưng người dân vẫn nở nụ cười trên môi, luôn yêu đời và hi vọng vào tương lai con cháu của mình. Sau khi rời khỏi bản, tôi cũng đã nghiêm túc nhìn lại cuộc sống của mình, cố gắng khắc phục khó khăn của bản thân và đem sức khỏe, sức trẻ để cống hiến cho quê hương. Mong sao những đứa trẻ nơi đây vượt khó, cố gắng đến trường học tập để có kiến thức, có hiểu biết thay đổi chính cuộc sống của mình cũng như làm thay đổi bộ mặt làng xóm. Hãy biến những hi vọng, những mong muốn của bản thân thành hiện thực. Hãy thay đổi cách sống từ suy nghĩ ngay lúc này.

© Trương Ngọc Huyền - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 752: Nơi buông bỏ nỗi buồn

Trương Ngọc Huyền

Cuộc sống có được có mất, đừng quan tâm những thứ mình mất đi mà hãy quan tâm những gì mình đang có.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

Cung đàn vang khúc tình ca

Cung đàn vang khúc tình ca

Cũng như bản tỉnh ca thiết tha nhất, như muốn được gởi đến khắp nơi một ước mơ to lớn nhất và cũng đơn giản nhất của thầy và của toàn trường về một ngôi trường mới. Ước mơ đó đã được bày tỏ đã được bay xa trong lời ca tiếng hát trong tiếng đàn da diết của chính trái tim thầy

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

'Thiền' của Osho hay câu chuyện không thể lý giải bằng lời

Cuốn sách "Thiền" của Osho đã đưa ra một cái nhìn sâu sắc về thiền định, một con đường mà không phải lúc nào cũng dễ dàng để lý giải bằng lời nói.

Yêu xa

Yêu xa

Dù chỉ là một cuộc hẹn ngắn ngủi, nhưng mỗi lần được ở bên nhau, chúng tôi đều tận hưởng từng khoảnh khắc và tận dụng thời gian để tận hưởng hạnh phúc. Những kỷ niệm đẹp và những giây phút ngọt ngào ấy đã giúp chúng tôi cảm thấy động viên và tiếp tục bước đi trên con đường yêu xa.

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Người có đáng kết giao hay không, chỉ cần nhìn vào thái độ của họ đối với 4 ĐIỀU này thì tỏ tường ngay

Cổ nhân có câu: “Hổ báo không thể cưỡi, lòng người cách một tầng da bụng”.

Lũ trẻ của rừng núi

Lũ trẻ của rừng núi

Nhưng tôi chưa bao giờ hỏi mẹ tôi tại sao học sinh lại quý mẹ như thế, tôi chỉ nhìn chăm chăm vào khung cảnh viễn tưởng mà mình tạo ra, mà quên mất mẹ tôi đã cống hiến biết bao nhiêu năm tháng ròng rã cho những búp măng non trẻ ấy.

back to top