Chuyện lúc tan chiều…
2010-04-19 16:41
Tác giả:
Blog Việt
Cô bé ngồi sau tỏ vẻ thông cảm với cậu bạn hùa vào rồi hai đứa ôm nhau lách qua đám đông chẳng buồn ngoái lại.
![]() |
| Ảnh minh hoạ: Bạn đọc (st) |
- Này!
- Không có gì, mình người thành phố cả phải giúp nhau chứ. Chú có lòng thì anh cũng xin, môi gã hiện lên một nụ cười nham nhở, bàn tay nần nẫn những thịt đưa ra cầm tiền
Vừa nói anh lái xe vừa quay sang bà đi xe Dream ánh mắt tỏ vẻ biết ơn
- Thôi thôi ! Chú giữ lại mà sửa xe, bác thấy thì bảo giúp thôi chứ để con mụ đó đi rồi chú tốn bao tiền sửa xe thì tội lắm
Vào xe hắn nổ máy, nhìn qua gương chiếu hậu bà đi Dream vẫn đang đứng khoe chiến công của mình với vài người hiếu kì còn sót lại. Gã thanh niên cũng đang cười rất tươi với chị chủ quán. Còn hắn - hắn thầm nghĩ: "May quá, cái ống xả hôm trước tối trời lùi phải cọc bê tông gãy ra chưa có tiền sửa" rồi phóng xe đi thẳng.
- Gửi từ Blogger Người Kể Chuyện: “Dẫu luôn là người thua cuộc cũng không bao giờ làm kẻ bỏ cuộc.”
Chia sẻ của bạn đọc:
Cung la con nguoi voi nhau ma no doi xu...buon qua!
cs luôn la thê nhy ,hinh nhu ko phai ngươi ,lam ngươi ko ai lam thê
có tiền chưa chắc có giáo dục
có giáo dục chưa chắc có văn hóa.
người ta vẫn còn phải học những thứ tưởng chừng như là tầm thường ấy cả đời đấy.
Cuộc sống mà. Có Người thì cũng có cả Con chứ. Đôi khi, trong cái vẻ người là...súc vật!
đời còn có những kẻ như thế
Cách đây 5 năm, hồi còn sinh viên (năm 1) ở HN, cũng quẹt xe oto người thành phố, nhưng hồi đó đi xe đạp, phố xá đông đúc, người oto tính bắt đền nhưng may mắn hơn, người ngồi quán nước bên đường, nói to: thôi đi đi cháu, quẹt sơ không sao đâu, đi đi... Ba năm trước, cũng đường HN rộng thênh thang, 1 mình 1 làn đường, 1 anh kia đi bộ ngang qua, ầm.. mình tông xe anh, anh ngã lăn ra đường, anh đứng dậy bảo không sao, em đi đi... Có lẽ mình may mắn hơn, hơn rất nhiều...
Đọc xong bài viết mà tôi thấy buồn quá, buồn cho những suy nghĩ đạo đứa của con người. Bon chen, lừa gạt nhau mà sống, dẫm đạp lên cuộc sống khó khăn của những người nghèo khổ. Ai ũng có cuộc sống riêng của mình, cớ sao phải làm khổ nhau làm gì? Sông có khúc, người có lúc. Của thiên trả đia. Cuộc sống luôn công bằng mà. Ác giả thid ác báo mà thôi.
Chẳng biết nói gì ngoài 1 cảm giác buồn cứ dâng lên trong lòng...Buồn cho kiếp người nghèo hèn. Buồn cho 1 nền văn minh đô thị. Buồn vì những cú shock văn hóa như vậy ngày càng nhiều...
Đọc xong buồn quá, thành phố bây jờ chỉ những người như thế thôi sao? Người với người mà đối xử như thế sao? Những người khách du lịch chứng kiến thì sẽ nghĩ j về đất nước chúng ta?
Sao lại có những loại người như vậy chứ, thích lo chuyện bao đồng, còn loại "May quá, cái ống xả hôm trước tối trời lùi phải cọc bê tông gãy ra chưa có tiền sửa" ác thật, hok bít thương người, hok bit trên đât nước việt nam nay có bao nhiêu loại người như vậy nữa. Chuyện vậy mà cũng làm được. Chán thật
Đọc xong thấy mắt mình cay cay, giống mẹ mình ở quê quá, cuộc sống này đã quá khắc nghiệt rồi, cố hi vọng bám trụ vào tình người giữa con người với con người thế mà...biết bao giờ người lao động chân chính mới có cuộc sống yên bình và tốt đẹp hơn.
Giống như bức tranh Nghị Quế và chị Dậu xưa kia. Khổ thân mụ bán rau. Cái nghèo làm cho người ta đã nghèo đã khổ, còn khổ hơn....
Đọc xong câu truyện mà buồn quá!! Nhớ đến mấy câu thơ của Tố Hữu:
" Nếu là con chim chiếc lá
Thì con chim phải hót
Chiếc lá phải xanh
Lẽ nào vay mà không có trả
Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình..."
Cuộc sống thật nhiều chuyện chéo ngoe. Cầm những đồng tiền như vậy mà những người ngồi trên xe ôtô vẫn còn mỉm cười đc. VN còn bao nhiêu mụ bán rau như vậy nữa?! Đi chợ mua rau chắc sẽ ko mặc cả nữa.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Anh và Em (Phần 2)
Mối nhân duyên của nó và anh đã không bị lỡ dở vì đã gặp được một người thấu hiểu và bao dung. Trong cuộc đời, đôi khi không phải vì lỡ bước sai 1 bước mà bước sai cả cuộc đời. Hãy dừng lại, nhìn nhận lại chính mình và sữa chữa những cái sai để bước chân tiếp theo sẽ là những bước chân đúng đắn, bạn nhé!
3 con giáp này vận may lội ngược dòng, công việc thăng hoa, tài khoản nhảy số ầm ầm trong 45 ngày tới
Chỉ còn chưa đầy 2 tháng nữa là kết thúc năm, trong khi nhiều người đang loay hoay tổng kết thì 3 con giáp này lại bất ngờ nhận được "tín hiệu vũ trụ" cực tốt. 45 ngày tới chính là thời điểm vàng để họ bứt phá, tiền bạc rủng rỉnh, chuẩn bị cho một cái Tết ấm no, viên mãn.
Trước thềm năm mới, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những thứ này
Trước thềm năm 2026, hãy can đảm nhìn lại và "dọn dẹp" những mối quan hệ độc hại đang níu chân bạn, để hành trang bước sang trang mới chỉ còn lại sự nhẹ nhõm và an yên.
Lời tạm biệt cuối thu
Hy vọng trong tương lai vẫn có thể gặp lại, em vẫn rất chờ mong vào một ngày nào đó anh em mình có thể có một buổi đi uống nước hoặc ăn tối với nhau, và hy vọng anh sẽ giống như lời chúc em gửi đến anh trong bức thư nhỏ đó, có được tất cả, hạnh phúc, sức khỏe và thành công.
Cam và khu rừng của những điều chưa trọn vẹn
Cam mỉm cười, nhặt vài chiếc lá rách rưới bên bờ suối, bỏ vào túi – như nhắc nhở bản thân về những điều chưa hoàn hảo nhưng đáng trân trọng trong cuộc sống.
Một ngày bình thường mất người mình thương
Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?
Anh và Em (phần 1)
Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan
Người bạn đặc biệt
“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”
Nắng, mưa, râm mát
Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...
Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!
Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.



ÔI cái cuộc đời này!