Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này

2017-06-17 01:15

Tác giả:


blogradio.vn - Cuộc đời qua lăng kính của một đứa con gái tuổi 20 như con còn quá nhiều ngây ngô và giản đơn và cũng thật nhiều màu sắc. Cuộc đời vốn có thật nhiều những bất ngờ, một cánh cửa khép lại, một cánh cửa mở ra, mỗi lần như thế đôi mắt con như cũng lại được rộng mở hơn, đọng lại nhiều nỗi niềm hơn.

***

Thời gian như cơn gió nhẹ nhàng lướt đi mà không đợi chờ ai, bao năm tháng con gái mẹ lớn lên và trưởng thành trong tình yêu bao la mẹ dành cho con. Chính tình yêu của mẹ như mạch ngầm suối mát nuôi dưỡng tâm hồn con, chở che con, cho con thấy thế giới này thật tuyệt vời, con có mẹ bên đời đó là hạnh phúc không gì sánh bằng và con biết ở đâu yêu thương cũng lớn lao vô cùng.

Mẹ à! chính tình yêu thầm lặng, hi sinh của mẹ đã tiếp cho con sức mạnh, cho con niềm tin, lòng can đảm để tuổi 20 con bước vào đời tràn đầy khát vọng, tình yêu cuộc sống. Đối với con, cuộc sống này thực không dễ dàng chút nào, con thấy mình như con chim non háo hức tập bay để khám phá những chân trời rộng mở, con thấy đôi cánh mình mỏng manh trước gió mưa cuộc đời. Những lúc con mệt nhoài, trống trải cô đơn con lại nghĩ về mẹ, nước mắt con rơi và lòng con xót xa, con tự nhủ rồi mọi chuyện sẽ ổn, con sẽ là cô gái mạnh mẽ, sẽ giống như mẹ kiên cường và bao dung.

Cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này!

Tuổi 20 con có nhiều mơ mộng và những khát vọng tuổi trẻ, con muốn được đi đến mọi nơi, muốn khám phá cuộc sống muôn màu trên mỗi chặng đường. Con muốn cống hiến nhiệt huyết tuổi trẻ cho những điều ý nghĩa, tốt đẹp. Mẹ luôn tin tưởng và ủng hộ con, con thấy mình may mắn và tự tin hơn để gõ cửa những đam mê bất tận.

gió cuốn đi, con cứ thỏa sức rong chơi, quăng mình vào biển cả mênh mông của cuộc Tuổi 20 con là những nông nổi và muốn chứng tỏ bản thân, muốn làm mới mình và thả hồn cho đời. Những trải nghiệm, những va vấp, những rung động đầu đời, có đôi lúc con thấy lạc lõng nhưng không bao giờ chấp nhận dừng chân, con tham gia vào đường đua với lòng quyết tâm và kiêu hãnh của một đứa con gái muốn chứng tỏ khả năng của mình.

Tuổi 20 con là những lúc tâm hồn lãng du, đôi mắt xa xăm về một miền trời không tên về một nỗi nhớ vô định không thành lời. Là những đêm trắng con ngồi bên ánh đèn thao thức nghĩ suy về dòng đời dòng người, con thấy mình trở nên sâu sắc, suy nghĩ nhiều hơn, con bắt đầu chiêm nghiệm về quá khứ, hiện tại, tương lai. Cuộc đời qua lăng kính của một đứa con gái tuổi 20 như con còn quá nhiều ngây ngô và giản đơn và cũng thật nhiều màu sắc. Cuộc đời vốn có thật nhiều những bất ngờ, một cánh cửa khép lại, một cánh cửa mở ra, mỗi lần như thế đôi mắt con như cũng lại được rộng mở hơn, đọng lại nhiều nỗi niềm hơn.

Cảm ơn mẹ đã sinh ra con trên cuộc đời này!

Mẹ à! Tuổi 20 con cũng có thật nhiều niềm vui và nụ cười, con hạnh phúc khi có gia đình luôn là điểm tựa bình yên cho bước chân con trở về sau những ngày rong chơi mệt nhoài. Con có những người bạn sẻ chia nỗi cô đơn. Con có niềm tin, lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ để dù vấp ngã vẫn mỉm cười và bước đi. Con cảm ơn trời đất bao la cho con thấy mình thật nhỏ bé, con cảm ơn những ngọn núi cao, lòng đại dương sâu thẳm cho con biết cố gắng, nỗ lực không ngừng để tạo ra kì tích. Con cảm ơn cuộc đời nhiều trắng đen, lối rẽ, bon chen để con thấy mình mạnh mẽ và tìm thấy những điều tốt đẹp vẫn luôn xung quanh mình. Con cảm ơn mẹ yêu dấu đã sinh ra con, yêu thương con, cho con được ngắm nhìn thế giới này và con đang từng ngày được trải nghiệm nó. Con yêu mẹ thật nhiều!

© Trang Tis – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Mùa xuân sau cơn giông

Mùa xuân sau cơn giông

Trời đổ mưa, những giọt nước lách tách rơi xuống mái tôn, tiếng mưa át cả những lời bàn tán. Bé Kiệu, trong vòng tay cha, khóc đến nghẹn cả hơi. Bà Mắm đứng lặng, ánh mắt trĩu nặng những đau đớn. Ông Tét ngước nhìn lên bầu trời xám xịt, đôi mắt đầy tuyệt vọng. Trong lòng ông chỉ còn lại một câu hỏi không lời đáp: "Đến bao giờ… cái nghèo mới thôi đè bẹp đời tôi…'"

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa gặp được người

Giữa chốn phồn hoa ấy, hai con người xa lạ vô tình gặp nhau trên đường đời. Họ bước vào cuộc đời nhau chữa lành những vết thương cho nhau.Đi qua nhữn giông bão của cuộc đời. Hoa nở hoa tàn vẫn yêu sâu đậm.

Cuộc sống bạn muốn là gì?

Cuộc sống bạn muốn là gì?

tôi muốn mình được vỗ về, để đứa trẻ bên trong được xoa dịu tôi muốn ai đó đến bên, để trái tim thổn thức từng nhịp tôi muốn mình say với đời được thở và sống

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Tháng Giêng năm Ất Tỵ, có 4 con giáp tiền vô như nước

Đầu năm Ất Tỵ 2025, vận mệnh của một số con giáp sẽ gặp nhiều thuận lợi và may mắn.

Đoạn đường cũ

Đoạn đường cũ

Có những cuộc tình không tên gọi, nhưng vẫn nhớ, vẫn yêu vẫn đợi và thậm chí là vẫn đau khổ vì những điều đó nhưng chỉ là không thể bên nhau, không thể nói chuyện, thậm chí ngay cả gặp mặt cũng không thể. Cuộc tình dù đúng dù sai dù đau khổ hay hạnh phúc, đúng tốt đẹp hay không cũng chí là một cách nhìn từ bản thân, từ đối phương.

Đủ buồn để buông

Đủ buồn để buông

Mọi sự dịu dàng và an toàn trước kia anh đem đến, tôi còn chưa kịp tận hưởng đủ, anh đã vội lấy đi. Có tàn nhẫn không? Giá mà, anh đừng chữa lành tôi, giá mà anh không đem đến cho tôi một hi vọng khác, để rồi hôm nay phải tự mình bước tiếp với thêm nhiều vết thương khác.

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Khi tôi bắt đầu cuộc sống mới – Kết hôn

Trong đoạn đường đời của mỗi người rồi ai cũng sẽ phải rời đi để chăm lo cho cuộc sống riêng. Nhưng cũng đừng vì vậy mà tiếc nuối, mà buồn bã. Bởi ai rồi cũng phải tự đi hết con đường mà bản thân đã chọn, ai rồi cũng sẽ hoàn thành phần còn lại của cuốn sách mà bản thân đã tự viết lên.

Tết xa quê

Tết xa quê

Tết xa quê nặng trĩu niềm thương Dẫu phố đông nhưng chẳng thấy vui sướng Con nhớ những hoài niệm ấm áp Chờ đón Tết trong giây phút ngày xưa.

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Tôi chật vật giữ lấy lương tâm

Lúc này, tôi mới nhận thức được một cách rõ ràng về cuộc sống này và cũng nhận ra tại sao trước đây cuộc sống của tôi dễ dàng và thuận lợi đến thế. Bởi những vất vả và khó khăn đều được bố mẹ chắn chịu hết rồi, họ không bao giờ để tôi bị thật sự tổn thương, có chăng thì cũng là do tôi tự tưởng tưởng.

Viết để chữa lành

Viết để chữa lành

Trong từng trang viết, tôi tìm thấy một phần nhỏ bé của chính mình, những khát khao và nỗi sợ, những niềm vui và nỗi đau.

back to top