Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn ba vì đã luôn là điểm tựa cho con

2023-04-30 01:20

Tác giả: Thúy Vy


blogradio.vn - Thật vui khi biết mình luôn có một điểm tựa vững chắc. Tôi cảm thấy thật an toàn khi phía sau mình là ba, song hành với mình cũng là ba. Dẫu diều no gió bay cao, thuyền buồm no gió vươn khơi xa thì diều vẫn còn dây, thuyền buồm vẫn còn neo. Tôi có thể đi xa, nhưng tôi vẫn còn ba, tôi còn nơi neo giữ tâm hồn, nơi trở về, vùng an toàn và điểm tựa mãi mãi. 

***

Ba chưa bao giờ là một người giàu có, nhưng ba vẫn luôn yêu thương tôi bằng cách của một người giàu – giàu tình cảm, giàu lòng vị tha. Hai mươi hai năm cuộc đời, đã từng nghe ba trách mắng nhưng chưa một lần nghe ba than vãn vì những khó nhọc ngoài xã hội. 

Hai mươi hai năm cuộc đời, từng nhiều lần nghỉ học chỉ vì vài triệu chứng cảm sốt thông thường, vì vài cơn mưa rào bất chợt nhưng chưa bao giờ thấy ba nghỉ làm một hôm dù bệnh nặng hay mưa giông. Hai mươi hai năm cuộc đời, không nhớ nổi bản thân đã mua được bao nhiêu quần áo, giày dép nhưng ba năm trời vẫn chưa thấy ba mua một chiếc áo mới cho bản thân. Hai mươi hai năm cuộc đời, từng phạm nhiều sai lầm nhưng chưa lần nào ba ruồng bỏ hay đòn roi. 

Hai mươi hai năm cuộc đời, từng bước đi đều có ba bên cạnh, đều được ba nâng đỡ; mọi thành công hay thất bại đều có ba làm hậu thuẫn. Hai mươi hai năm cuộc đời, chưa từng nghe ba bảo phải đạt danh hiệu học sinh giỏi như con ông A, cháu bà B, chưa từng nghe ba nói sau này phải thật giàu, phải thật thành công nhưng vẫn luôn nghe ba dạy tương lai phải làm một người tốt, người tử tế và là người hạnh phúc.

ba_3

Vào một ngày của năm cuối đại học, bản thân quyết định ở lại thành phố làm việc để phát triển thay vì về quê với ba như ý ba muốn. Ba buồn nhiều ! Ba không ngăn cấm, nhưng ba hay phụng phịu “Thôi về nhà đi ba nuôi”, “Có một đứa con gái mà nó còn đòi đi làm xa”.

Ba nóng tính, ba ít nói nhưng ba vẫn luôn dịu dàng với tôi như thế. Đều đặn một tuần đôi ba ngày ba sẽ nhắn tin nũng nịu với tôi chỉ vì muốn tôi thay đổi quyết định và về quê công tác; hay đơn giản hơn, đôi khi ba chỉ nhắn tin để nói cho tôi biết rằng ba đang nhớ tôi. Ba không ngăn cản mà cũng không nỡ để con gái đi xa khỏi vòng tay mình: “Ai mà không biết thành phố phát triển hơn, nhưng có một đứa con thôi nên mong nó về quê cho gần mà”. Tôi thì ôm khát vọng lớn, muốn mình như chiếc diều no gió mà bay cao, bay xa giữa bầu trời rộng lớn đầy hoài bão. Và rồi ba vẫn buồn như thế hàng đêm dài.

“Như mọi đứa trẻ khác

Lớn lên muốn đi xa hoài

Nhà thì vẫn ở yên đó

Đợi những đứa con đang ra ngoài”.

Ngân nga theo vài câu trong bài hát “Đi về nhà” của Đen Vâu – bỗng lòng tôi trĩu nặng. Tôi cũng “lao vào đời và kiếm cơm, lao vào đời tìm cơ hội”, tôi cũng như những người trẻ khác, tôi có bầu trời của riêng mình, tôi muốn vẽ một bức tranh cho cuộc sống của riêng tôi. Còn ba tôi chính là nhà, ba vẫn luôn ở yên phía sau dõi mắt theo từng bước chân của tôi ở ngoài kia cuộc sống. 

Hai mươi hai tuổi, nhựa sống trong tôi căng tràn, tôi đầy nhiệt huyết với đời, tôi có nhiều điều muốn thử, nhiều việc muốn làm, tôi có kế hoạch của riêng mình. Ba thì sao? Trong mọi việc ba làm, trong từng kế hoạch tương lai của ba luôn có tôi. Thay vì cho tôi một động lực để chạy đua với cuộc sống, ba chọn cách cho tôi một điểm tựa – để thỏa sức học ngành mình thích, làm việc mình muốn; thành công có ba chung vui, thất bại có ba nâng dậy. Ba cho tôi cái quyền phấn đấu, cũng cho tôi cái quyền bỏ cuộc khi mệt mỏi. Dù sao… ba luôn là điểm tựa. 

ba

Thật vui khi biết mình luôn có một điểm tựa vững chắc. Tôi cảm thấy thật an toàn khi phía sau mình là ba, song hành với mình cũng là ba. Dẫu diều no gió bay cao, thuyền buồm no gió vươn khơi xa thì diều vẫn còn dây, thuyền buồm vẫn còn neo. Tôi có thể đi xa, nhưng tôi vẫn còn ba, tôi còn nơi neo giữ tâm hồn, nơi trở về, vùng an toàn và điểm tựa mãi mãi. 

Có những lời chưa bao giờ tôi nói, cũng chưa bao giờ có ý định nói với ba. Ví như câu “Con thương ba nhiều lắm”. Thay vào đó, tôi muốn dùng hành động để chứng minh thứ tình cảm ấy. Tôi là tôi của những năm tháng đôi mươi rực lửa và năng động, tôi có thể thành công ở xã hội nhưng tôi vẫn chỉ là đứa con nhỏ bé khi trở về nhà, vẫn là đứa trẻ chưa kịp lớn còn khóc nhè với ba. Hơn hết, tôi luôn cần ba làm điểm tựa– tựa vào vai ba khi chùn chân mỏi gối, tựa vào để nghe ba kể những câu chuyện cuộc sống, tựa vào để đứng lên sau thất bại, tựa vào để luyên thuyên những thành công đạt được, tựa vào để nũng nịu, để cảm nhận sự yêu thương.

Nhiều người sẽ nói người ba nào cũng sẽ tốt với con cái họ như thế. Đúng vậy, người ba nào cũng ít nhiều yêu thương con của mình. Nhưng với tôi, ba đã trở thành một tượng đài, vượt xa cái khái niệm vĩ đại. Tôi sẽ không bao giờ quên được hình ảnh của một người ba ròng rã đưa đón con gái đi học suốt mười hai năm trời, tự mình đi mua cho con gái từng chiếc váy, chiếc kẹp tóc và mấy đôi giày xinh xắn. 

ba_2

Tôi sẽ không bao giờ quên ánh mắt tràn ngập tự hào mỗi khi ba kể về tôi cho những người khác nghe – dù tôi chẳng có gì quá giỏi giang hay thành công. Với ba – ba tự hào chỉ đơn giản vì tôi là con gái của ba. Vậy nên, tôi cũng tự hào vì ông là ba của tôi. Ba đã giành hết những gì tốt nhất ba có thể để lo cho tôi một cuộc sống tốt đẹp. Vậy nên tôi cũng sẽ cố gắng hết mình để cho ba những niềm vui ba đáng có sau chuỗi ngày ba lam lũ với công việc đầy gió bụi cuộc đời.

“Con vẫn luôn thương ba, rất rất nhiều. Dù con làm việc ở đâu, trở thành người như thế nào thì tình cảm của con vẫn luôn vẹn tròn nhất. Nhiều hơn cả lời yêu thương, con muốn nói “Cảm ơn ba vì tất cả”.

© Vy2312 Nguyen - blogradio.vn

Xem thêm: Không điều gì quý giá hơn hai tiếng “gia đình”

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 2)

Cô đã từng nghĩ rằng mình không thể tin tưởng vào ai, rằng mình không thể dễ dàng mở lòng. Nhưng ánh mắt của Hoàng, với sự kiên định và chân thành, khiến tất cả những nỗi sợ hãi trong cô dường như tan biến.

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Khi em học cách được yêu thương (Phần 1)

Thư nhẹ nhàng nắm lấy tay Hoàng, cảm giác ấm áp từ tay anh truyền vào tim cô, và trong khoảnh khắc ấy, cô biết rằng mối quan hệ của họ không còn đơn thuần là những mối quan tâm vặt vãnh. Nó là điều gì đó sâu sắc hơn, mạnh mẽ hơn, đủ để cả hai cùng bước tiếp trong cuộc đời này.

Sống chậm tí để thấy đời an yên

Sống chậm tí để thấy đời an yên

"Treat people with kindness" (đối xử với mọi người bằng sự tử tế) và " hãy đối xử với người khác theo cái cách mà bạn muốn được đối xử" là 2 châm ngôn sống mà mình luôn theo đuổi.

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

Đi đến nơi mình thích, làm những điều mình vui

“Nỗi buồn và sự khổ đau không giết chết được ta. Nhưng bản thân ta sẽ chết dần chết mòn, thậm chí tìm đến điều dại dột vì tự đẩy mình chết chìm trong đau khổ”, chị Hà Thị Hương * (54 tuổi, kinh doanh ngành làm đẹp) chia sẻ.

Kẹo ngọt vị gừng

Kẹo ngọt vị gừng

Anh biết không, nhờ người cũ em đã rút ra được hai điều: Điều thứ nhất đó là anh có thể dùng lời nói, cử chỉ, hành động đối tốt với tất cả mọi người và thế gian này sẽ dịu dàng với anh. Nhưng anh tuyệt đối không được "sử dụng" đến trái tim mình để làm điều đó!

Biết nhiều hay là cần biết?

Biết nhiều hay là cần biết?

Mỗi con người chỉ có một trí óc và trí óc đó chỉ có một dung lượng giới hạn nhất định, không một người hiểu biết xuất chúng nào lại khẳng định rằng mình đã làm chủ được một nửa kho kiến thức khổng lồ của nhân loại.

Mãi nhớ về cha

Mãi nhớ về cha

Trọn cuộc đời này con mãi nhớ về cha Nhưng ít viết ra vì sợ thành sáo rỗng Hình ảnh cha theo con từ bé bỏng Đến bây giờ ký ức vẫn vẹn nguyên.

Lạc đường

Lạc đường

Trong vô vàn những khoảnh khắc lướt ngang trong đời, gặp anh chính là điều may mắn nhất mà ông trời ban tặng tôi, chàng trai với đôi mắt cười ấy là người tôi thương anh đã mang ánh sáng đến bên tôi những ngày tăm tối nhất. Có lẽ tình yêu qua những con chữ này không đủ để nói lên tình yêu mà anh dành cho tôi, bởi những điều đẹp đẽ nhất khó mà có thể diễn tả được dưới bất kì hình thức gì.

Một người, hai cuộc sống

Một người, hai cuộc sống

Chỉ ở nơi người người đều đeo mặt nạ họ mới dám thỏa sức vùng vẫy và nhiệt thành tung hô nhau, chỉ có cuộc sống “ảo” mới cho học cảm giác được an toàn, được công nhận và được tồn tại.

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Chào mừng em đã tìm được nhà của mình

Cứ thế thấp thoáng, em bé của mẹ đã sắp ba tháng tuổi, từ gương mặt đỏ hỏn, bây giờ em đã trộm vía khá hơn, biết cười, biết phản ứng lại với âm thanh bên cạnh…

back to top