Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tôi đã không còn là đứa trẻ của ba mẹ tôi nữa rồi

2022-10-15 01:25

Tác giả:


blogradio.vn - Nhà đối với tôi chỉ là chốn dừng chân đêm khuya rồi đến khi trời sáng thức dậy và đi tiếp. Tôi đã không còn là đứa trẻ của ba mẹ tôi nữa rồi.

***

Tôi không muốn đi chơi với gia đình, cũng không thể làm bạn với ba mẹ như một vài gia đình hạnh phúc khác, không phải vì gia đình tôi không vui mà ngược lại nó còn khá bình yên chỉ là tôi đã trưởng thành rồi.

Tôi nhớ lúc nhỏ ba tôi hay mắng, trong toàn bộ kí ức của tôi về ba hồi nhỏ toàn là hình ảnh ông dùng những từ ngữ thậm tệ để mắng vợ con, dùng những vật dụng và những bạt tai để giáo huấn con. Lúc tôi học lớp 6 tôi vẫn còn rất bám víu lấy cha mẹ rồi tôi bị họ hàng rầy la là tại sao lớn như vậy rồi còn bám ba mẹ vậy và đau hơn là chính ba đã đẩy tôi ra “Mi lớn rồi đi đâu cũng kêu cha mẹ vậy, con trai con lứa gì nhát rứa ra nói dõng dạc với người ta là cần gì đồ đi”. Năm lớp 8, vào dịp giỗ, cả nhà bên nội quây quần lại với nhau để cùng làm mâm cơm cúng tổ tiên tôi nghĩ chắc sẽ rất vui nếu như cô chú tôi không nói “Mi lớn rồi ra phụ cha mẹ đi chứ sao ở mãi trong phòng”, đi ăn đám giỗ bên ngoại thì bị ba tôi “Lớn rồi đi xuống mà phụ rửa chén dọn dẹp không còn nhỏ gì đâu mà ăn xong cái chạy lên phòng chơi”, tới lớp 9 tôi lại bị người chú ruột của mình châm chọc là kẻ vô dụng “Dưới quán ta có thằng bằng tuổi mi đã biết đi làm phụ kiếm tiền rồi, ở nhà suốt ngày chỉ có ngủ”.

Ba tôi mỗi khi tức giận lại nói rằng “Hồi đó ta bằng tuổi mi ta đã đi ra kiếm tiền rồi chứ không phải sung sướng như bây suốt ngày ở nhà chơi chơi”. Tôi tự hỏi tôi đã làm gì sai sao, tôi không thể giống những trẻ đồng trang lứa được tận hưởng những tháng hè sao. Đến khi đứa em họ tôi lên lớp 10 cũng là lúc tôi đang học 12, ba tôi, chú tôi, họ hàng nhà tôi đều vô cùng cưng chiều nó, đám giỗ thì toàn kêu nó vô phòng nghỉ ngơi rồi bảo “Em nó còn nhỏ”, nhà nó cũng rất khó khăn nhưng không ai nói với nó rằng “Rảnh thì đi kiếm tiền phụ cha mẹ đi”. Sau này lớn lên tôi mới hiểu ra tất cả những điều mà mọi người đã nói với tôi. Tôi cũng dần thay đổi từ một đứa bám ba mẹ thành người con không còn tiếp xúc nhiều với ba mẹ nữa, ngay cả nói chuyện với ba mẹ tôi cũng không muốn nói, từ một đứa im lặng lắng nghe mọi người chửi mắng vì tuổi còn nhỏ giờ đây tôi không quan tâm những gì họ hàng nói nữa chỉ "dạ dạ" cho qua. 

me_1c

Lớn rồi tôi cũng hiểu được vì sao lúc nhỏ cha tôi lại nóng tính như vậy cũng chỉ do sức nặng của đồng tiền đã tha hóa ông trở thành 1 con nhím luôn xù lông với những kẻ yếu thế hơn mình. Tôi không ghét ba của mình, tôi hiểu cho ông, nhưng đã quá muộn, tôi đã quen với con người của tôi hiện tại, dù tôi có bị áp lực như thế nào, dù cho tôi có tiêu cực ra sao tôi vẫn không muốn để cho ba mẹ tôi biết, chỉ im lặng và chịu đựng. 

Ba tôi từng nói với tôi “Hồi nhỏ bu ba mẹ miết, chừ muốn ôm tụi bây khó thiệt”, tôi chỉ biết nói “Chi rứa trời” xong đi vô phòng – lạnh lùng nhỉ, nhưng tôi không biết dùng những từ nhẹ nhàng để nói vs ba mẹ, cũng càng không thể chạy tới và ôm ba mẹ ngay được. 

Không phải tôi không muốn ôm họ, mà mỗi lần định chạy lại và ôm ba mẹ thì trong người tôi như có điều gì khiến chân tôi không thể di chuyển đó là thói quen, vì đã quá lâu rồi tôi không thân mật với gia đình của mình, tôi ngại với chính cha mẹ của mình.

Nhà đối với tôi chỉ là chốn dừng chân đêm khuya rồi đến khi trời sáng thức dậy và đi tiếp. Tôi đã không còn là đứa trẻ của ba mẹ tôi nữa rồi.

© Tác giả ẩn danh - blogradio.vn

Xem thêm: Chưa một lần bố nói yêu con nhưng ... | Family Radio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU

Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…

Tháng Ba đã đến rồi…

Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi

Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói

Lời chưa nói

Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!

Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh

Những ngày chênh vênh

Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con

Lời hẹn của con

Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ

Tình yêu của mẹ

Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu

Lời yêu

Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Bước tiếp sau một mối tình tan vỡ

Kết thúc một mối tình là một vết thương chưa lành lại bị xẻ thêm một vết rách. Tôi nhận thức được rằng bản thân ngay lúc này cần phải chữa lành và yêu thương mình nhiều hơn. Giây phút này, tôi chưa thể sẵn sàng để yêu.

back to top