Phát thanh xúc cảm của bạn !

Cảm ơn ai đó đã từng là cả bốn mùa thanh xuân (Vlog Radio)

2018-05-13 00:09

Tác giả: Giọng đọc: Việt Nho

blogradio.vn - Yêu là duyên, đến với nhau là phận, có đến được với nhau, không phải là điều chúng ta có thể đoán định được. Tình yêu mà, thường chẳng có nỗi một lý do vì sao ta yêu thương một người nào đó đến lạ lùng, cũng không giải thích được tại sao ta muốn giữ trong lòng những ký ức cũ kỹ về một mối tình đã qua đi, không giải thích được lý do ta ngọt nhạt, lý do ta chia lìa.

***

Có lẽ với không ít người, tình đầu là mối tình đáng nhớ nhất. Nguyên sơ, trong trẻo, dại khờ và cũng thật nhiều nuối tiếc. Nhưng cũng như tuổi trẻ, như thanh xuân, giá có thể được quay trở lại, ta vẫn muốn đắm mình trong cơn mưa ấy một lần nữa. Ngày hôm nay, hãy cùng tác giả Trương Hoàng Yến trở lại lối quen, về với những tháng năm rực rỡ, kiếm tìm lại một bóng hình dấu yêu thuở nào…

Ai cũng có một thanh xuân dành hết cho một người. Tình yêu đầu, đến theo một cách nào đó, không báo trước, bất ngờ, có chút vội vã nhưng da diết và đắm say. Một mối tình đẹp đẽ, lớn lên theo năm tháng nồng nhiệt điên cuồng của tuổi trẻ, một mối tình với những cảm xúc vẹn nguyên, chân thành, một mối tình đáng được nâng niu và trân trọng. Là khi em cùng anh, chúng ta nhau nắm tay bước qua bao giông tố đầu đời, những bỡ ngỡ của tuổi mới lớn.

Chúng ta tựa vào nhau lúc cần, nhìn nhau để trưởng thành và đi qua hết những thăng trầm. Lại có khi chẳng điên cuồng, mãnh liệt mà là khoảnh khắc bình yên bên cạnh nhau, khoảnh khắc của an yên, của hạnh phúc. Những cung bậc của tình yêu đầu đó, điên cuồng, nồng nhiệt, da diết đắm say hay ngây ngô, giấu giếm, vụng trộm, sau tất cả, là chút tình em giữ cho riêng mình, nhẹ nhàng như nắng sớm trong veo.

Cảm ơn ai đó đã từng là cả bốn mùa thanh xuân

Tuổi trẻ, khi em còn nhìn cuộc sống bằng lăng kính màu hồng với những điều tốt đẹp nhất. Tuổi trẻ là một món quà của cuộc đời, rong ruổi, tự do, một trái tim để yêu và khao khát được yêu thương hơn bất kỳ lúc nào. Em giữ mình những rung động đầu đời, hay cả đêm thao thức vì lỡ say một ánh mắt, một nụ cười. Em hạnh phúc chừng nào với những ký ức thanh xuân tươi đẹp. Có em và người em yêu thương cùng nhau bước qua chặng đường đầu tiên của cuộc đời, trải qua những vui buồn, những thăng trầm của cuộc sống. Em bối rối với cái chạm tay đầu, ngỡ ngàng với nụ hôn đầu vội vã. Những giận hờn vu vơ, những giây phút ngọt ngào, lãng mạn bên nhau. Tình yêu đầu, đẹp như một cơn rào, chẳng thể thắm lại lần hai.

Rồi thời gian qua đi, cuộc sống dạy em rằng không có gì là mãi mãi. Thứ tồn tại cuối cùng sau tất cả là những dư vị của tình yêu. Em nhớ về khoảnh khắc em những tưởng mình không thể sống thiếu một người cho đến hết, rồi khoảnh khắc em nhận ra những ký ức về anh như một bức tranh khuất sau màn sương mỏng, mọi thứ trở nên nhạt nhòa, những điều ở hiện tại chồng chất lên lớp ký ức cũ, và dần dà bước vào quên lãng. Em sẽ quên đi rằng tại sao ta trở nên như vậy, chúng ta chọn cách rời xa nhau. Lặng lẽ, âm thầm, chóng vánh qua nhanh, khi ta biết rằng níu kéo sẽ chỉ làm hai ta thêm mệt mỏi. Rồi chúng ta sẽ phải hiểu và chấp nhận, rằng có những người chúng ta chỉ có thể giữ họ trong tim, chứ ko phải là trong cuộc đời này. Thà xa nhau để có nhau cả đời, còn hơn bên nhau một thời, mà cuối cùng mỗi người đi về một hướng.

Yêu là duyên, đến với nhau là phận, có đến được với nhau, không phải là điều chúng ta có thể đoán định được. Tình yêu mà, thường chẳng có nỗi một lý do vì sao ta yêu thương một người nào đó đến lạ lùng, cũng không giải thích được tại sao ta muốn giữ trong lòng những ký ức cũ kỹ về một mối tình đã qua đi, không giải thích được lý do ta ngọt nhạt, lý do ta chia lìa. Chỉ là khi đứng trước nhau, trái tim không còn rung lên những nhịp lạ lùng như cái thuở ban đầu. Níu kéo hay muốn quay lại, chỉ làm những tổn thương thêm chất chứa. Tình đầu chỉ đẹp khi dang dở…

Chúng ta, có chăng còn quá trẻ. Quá trẻ để biết trân trọng những gì ta đang có. Quá trẻ để nhận ra những tổn thương ta gây ra sẽ là vết hằn đi theo ta đến suốt cuộc đời, mà khi ta còn trẻ, ta luôn cho rằng nó chẳng đáng là bao. Cứ ngỡ rằng, trưởng thành rồi mọi thứ sẽ qua hết. Tiếc rằng ta biết những điều đó khi quá muộn.

Rồi thời gian sẽ chữa lành tất cả. Thời gian là liều thuốc chữa bách bệnh trong tình yêu. Rồi sẽ có một ngày, một ai đó hỏi em tình đầu là gì, em chợt nghĩ đến có một người, em vẫn mỉm cười mỗi khi nhớ đến. Một hình bóng khắc sâu trong tâm trí, từ dáng hình, đến cử chỉ, đến thói quen. Những dư vị của tình yêu đầu, khoảnh khắc chẳng bao giờ có lại lần hai. Có ai thuở ban đầu đem ra đong đếm cho bằng hết những gì ta đánh đổi, những gì ta mất đi, khi ta yêu, ta thương một người.

Quá khứ, rồi sẽ hiện hữu trong tâm trí em bằng những mảng ký ức không màu đứt quãng. Sau này, khi gặp lại nhau trên đường đời, mọi lỗi lầm đều được tha thứ, mọi tổn thương đều trở thành ký ức, vụt tắt trên môi bằng những nụ cười. Đời người ngắn, khi nhớ, hãy nhớ về những ký ức đẹp của nhau.

Đi qua rồi mối tình đầu dang dở nhưng vẹn nguyên. Nếu thời gian có một lần cho phép em quay lại, lựa chọn lại mọi thứ từ đầu, em vẫn sẽ chọn yêu anh – mối tình đầu dẫu biết là chẳng thể đi đến cuối cùng cùng nhau. Vì em biết cuối cùng, em vẫn sẽ có anh trong sâu thẳm trái tim mình, với những ký ức đẹp nhất mà em luốn gìn giữ. Và dù có đến với nhau được hay không, dù có nắm tay nhau đi trọn đời trọn khiếp, thì chúng ta mãi luôn là những đường thẳng song song nằm cạnh nhau và cùng nhau nhìn về phía trước, cùng cầu chúc cho nhau hạnh phúc.

© Trương Hoàng Yến – blogradio.vn

Giọng đọc: Việt Nho
Thực hiện: Tuấn Anh
Minh họa: Tuấn Anh

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

Gặp mặt để rồi xa thân quen để rồi lạ

"Lời hứa thanh xuân vốn dĩ là bi kịch. Ước hẹn thời niên thiếu chính là bi thương. Vĩnh viễn dành cả thời gian trưởng thành cũng không thực hiện được".

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Chắc chắn đi qua nỗi đau sẽ là những ngày hạnh phúc (Cafe Vlog)

Đêm dài đến mấy rồi ắt hẳn cũng tới lúc bình minh rực sáng, cuộc đời đi qua những nỗi đau rồi cũng sẽ có những ngày hạnh phúc, chỉ cần chúng ta luôn sống hướng về tương lai và những điều tốt đẹp.

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Hóa ra người thứ ba yêu đến mấy cũng là người đến sau (Vlog Radio)

Chắc hẳn trong số chúng ta chẳng ai muốn khoác lên mình lớp áo mang tên người thứ ba. Nhưng đôi khi trong cuộc chiến với trái tim lý trí lại chẳng thể dành phần hơn. Yêu đấy, hi vọng đấy rồi lại đau đấy, thất vọng và hận đấy.

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Vội vã trưởng thành vội vã cô đơn (Vlog Radio)

Đàn ông có tuổi trẻ thì phụ nữ cũng có thanh xuân. Thanh xuân của phụ nữ là quãng thời gian tươi đẹp nhất, đẹp đẽ nhất, sáng chói nhất của một đời con gái, thì tuổi trẻ của đàn ông toàn những câu trả lời chưa chắc chắn, nhiều dang dở, lắm gập ghềnh.

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Dành cả thanh xuân để yêu một người (Vlog Radio)

Mọi thứ đã kết thúc như chưa bắt đầu. Mỗi người đi một hướng. Có lẽ, sau này khi chúng ta gặp lại, chúng ta sẽ có mọi thứ nhưng vĩnh viễn chẳng bao giờ có nhau.

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Yêu đơn phương một người đơn phương (Vlog Radio)

Tôi đã từng đọc đâu đó câu nói: "Cảm giác đau lòng nhất là yêu đơn phương một người đơn phương", và hóa ra tôi lại đang mắc kẹt trong chính cái vòng luẩn quẩn ấy.

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Thế giới hơn 7 tỷ người sao ta vẫn thấy cô đơn (Vlog Radio)

Nhiều khi thèm cảm giác được yêu một người. Thèm một bờ vai an toàn chắc chắn ở cạnh bên, một nụ cười để dành cho những ngày mưa không còn khiến lòng tái tê đầy trống vắng để biết ngoài kia cuộc đời bộn bề nhưng nơi ấy vẫn dành riêng cho mình một khoảng trời bình yên.

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Xa nhau rồi liệu còn ai thương nhớ (Cafe Vlog)

Người ta thường nói trong tình yêu, ai bỏ ra nhiều tình cảm hơn sẽ là người thua thiệt, tôi mỉm cười chẳng cho là đúng. Vì khi yêu ai cũng đã trao đi những cảm xúc nơi đầu tim tinh khôi và nồng nhiệt nhất, vậy lúc rời đi đừng đem theo những ưu phiền, hãy để nụ cười hong khô giọt nước mắt; ai thắng ai thua đâu còn quan trọng, chuyện tùy duyên, thôi thì mặc mây trời...

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Duyên phận thế nào đã có trời cao an bài (Vlog Radio)

Những lúc yếu lòng nhất, em thường để mặc mình vẫy vùng trong quá khứ mà chẳng còn cố gắng tìm cách thoát ra. Chúng ta của sau này rồi sẽ hạnh phúc và an yên cả mà thôi, dẫu rằng là chẳng cùng nhau. Duyên phận như thế nào đã có trời cao an bài, sau những ngày mưa gió bủa vây thì cũng sẽ có những ngày nắng ấm, em vốn dĩ có thể lấy lại tinh thần rất nhanh nên mọi cảm xúc tiêu cực đều đi qua và bầu trời lại trong vắt, xinh đẹp.

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Tết này con lại nợ mẹ một chàng rể (Cafe Vlog)

Những ngày cuối năm, không biết sao nghe tiếng gió cũng vội vàng, gấp rút, chẳng mấy nữa mà Tết cũng sẽ về, con lại bộn bề trong đống câu hỏi của họ hàng mà con biết mỗi lần như thế con biết tim mẹ lại buồn, mẹ thương con gái mẹ vẫn chưa yên bề gia thất. Và con, con lại nợ mẹ một chàng rể mà năm trước con hứa sẽ tìm cho mẹ.

back to top