Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bức thư gửi bạn

2022-09-27 01:25

Tác giả: Mazuki Leo


blogradio.vn - Giờ bạn cũng đã đi xa, tôi cũng chưa thể xin lỗi cũng như cảm ơn bạn vì những kỉ niệm đó. Nhưng xin bạn hãy chớ lo, gió đã thay tôi gửi đến bạn niềm vui bốn mùa, đích thân tôi sẽ thay gió gửi lời nói trong thâm tâm này cho bạn. Khi nào, thời điểm đó đến chúng ta ắt sẽ trùng phùng thôi, bạn của tôi.

***

Người nhận, bạn yêu của tôi,

Nay đã đến cuối xuân rồi bạn của tôi. Đó giờ ngày bạn mất đã khoảng hai năm, tôi vẫn nhớ như in lời hứa hẹn lúc đó của đôi ta. Xin hãy cho phép tôi, nhờ gió, gửi những tâm tư này đến với bạn.

Xin người hãy chớ lo, tôi sẽ nhờ gió gửi đến cho bạn những ngày hè oi bức mà bạn chưa được hưởng. Đem đến cho bạn những tiếng ve sầu kêu râm ran dưới cái nóng nực của mùa Hè. Bạn cảm thấy được chứ? Cái nóng tuổi thơ đó?

Xin người hãy chớ lo, tôi sẽ nhờ gió tặng cho bạn những cành lá vàng ngọc của mùa Thu tuyệt đẹp. Những khi tôi và bạn, cùng nhau ngồi dưới gốc cây tâm sự về những kỉ niệm đắng cay ngọt bùi, những tình cảm vẫn giấu giếm trong tim. Bạn còn nhớ chứ? Lời chưa ngỏ năm đó?

Xin người hãy chớ lo, tôi sẽ nhờ gió chọn cho bạn những bông hoa kiên cường nhất của mùa Đông. Mỗi khi tôi thăm viện, tôi đều đặt cho bạn, những bông hoa, ở đó. Mong bạn hãy như chúng, kiên cường chống chọi lại với bệnh tình. Bạn ngửi thấy chứ? Mùi hương dịu nhẹ đó?

la-thu-chua-gui

Xin người hãy chớ lo, tôi sẽ nhờ gió đem đến cho bạn không khí náo nhiệt của mùa xuân. Những phong bao lì xì đỏ may mắn, những miếng bánh chưng bánh tét để tồn mà bạn còn không được thưởng ngoạn. Khi đấy tôi đã lì xì cho bạn những điều tốt đẹp nhất, hàng ngày tặng cho bạn những xấp bánh chưng đợi ngày bạn và tôi cùng nhau ăn chung. Bạn không thấy chúng sao? Bạn của tôi?

Những ngày hè tôi cùng bạn nô đùa bên cánh đồng lúa vàng óng, cùng nhau nâng cao ngọn diều tuổi thơ, cho những viên bi cơ hội được lăn trên mặt đất. Không còn nữa rồi, bạn tôi ơi. Giờ đó chỉ là kỉ niệm, chỉ là những thứ bạn và tôi giữ chặt mãi trong lòng, không chịu buông xuôi.

Mùa thu hôm đấy là lúc bạn chia sẻ với tôi tâm tình của bản thân về cô gái nọ, tôi đã rất vui, nhưng cũng có chút đượm buồn. Tôi từng sợ rằng, lỡ bạn sẽ rời xa tôi mãi thì sao? Tôi không dứt được khỏi cái suy nghĩ mông lung đó. Nhưng cuối cùng, bạn lại chọn cách bỏ cuộc khi thấy cô gái đi cạnh một anh chàng khác. Lúc này nhìn mặt bạn, tôi mới thật sự bỏ được cái suy nghĩ quanh quẩn kia, thật lòng, tôi tiếc thương cho bạn. 

Đông về, cũng là lúc bạn và tôi ít khi gặp mặt nhau được nhiều hơn. Một lần tôi thăm viện, bạn nói với tôi hãy đem tặng cho bạn những bông hoa đang nở rực rỡ. Tôi trót tưởng bạn lại nghĩ đến câu chuyện "Chiếc lá cuối cùng" nên mới giấu bạn đem đến những bông hoa giả không bao giờ tàn lụi. Nhưng không, bạn lấy chúng làm động lực, gắng gượng kiên cường như những bông hoa đó. Khi đấy, tôi đã tự cảm thấy hổ thẹn vì chính bản thân mình.

thu-n-2

Giao thừa đã qua, mùa xuân đã đến. Tôi vui vẻ thăm hỏi mọi người, đi chơi khắp chốn. Nhưng bạn ơi, tôi chưa bao giờ quên bạn cả, bạn vẫn là bạn của tôi, vẫn là người tôi đã chơi cùng suốt bấy giờ. Nên làm ơn, bạn làm ơn hãy nói chuyện với tôi đi.

Giờ bạn cũng đã đi xa, tôi cũng chưa thể xin lỗi cũng như cảm ơn bạn vì những kỉ niệm đó. Nhưng xin bạn hãy chớ lo, gió đã thay tôi gửi đến bạn niềm vui bốn mùa, đích thân tôi sẽ thay gió gửi lời nói trong thâm tâm này cho bạn. Khi nào, thời điểm đó đến chúng ta ắt sẽ trùng phùng thôi, bạn của tôi.

© Mazuki Leo - blogradio.vn

Xem thêm: Hạnh phúc chẳng phải của riêng tôi

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Năm mới xinh tươi

Năm mới xinh tươi

Trong bao bước chân nhẹ êm trên những con đường vắng Năm mới vừa đi qua với giao thừa rộn rã

Hai đầu ngọn sóng

Hai đầu ngọn sóng

Bảo thấy gia đình em rất giống một bài hát mà em hay nghe là “Ở hai đầu nỗi nhớ”, nhưng Bảo lại muốn thêm vào là gia đình có đến ba đầu nỗi nhớ lận. Vì mẹ luôn trong bệnh viện và quay cuồng với những ca cấp cứu với những bệnh nhân còn ba ở ngoài tận khơi xa, chỉ có mỗi Bảo ở nhà và luôn ngồi vào bàn ăn một mình.

Mùa đông dang dở

Mùa đông dang dở

Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Mùa đông có anh một mùa đông có anh Em nhớ hoài mùa đông năm ấy Anh bên cạnh em và bên em suốt con đường

Lời ước hẹn

Lời ước hẹn

Anh có còn nhớ lời ước hẹn cùng em Lời ước hẹn năm xưa anh đã nói Lời ước hẹn trong một ngày đông cũ Khi cơn gió đông về cứ buốt lạnh tim em

Cho con cả bầu trời

Cho con cả bầu trời

Chị nói là mẹ sẽ cho con cả bầu trời này trong đó có vô vàn tình thương của mẹ gởi theo con, để ở một nơi thật xa con sẽ luôn có mẹ, luôn có tình thương của mẹ bên cạnh, và con sẽ được ấm áp được bình yên dù không có mẹ bên cạnh.

Ngày ta gặp nhau

Ngày ta gặp nhau

Anh có đếm những ngày xuân lặng lẽ Khi cả anh cả em đều cùng ngóng trông nhau Khi bao xuân qua ta cứ mãi đợi chờ Vì những niềm vui vẫn cứ còn dang dở

Nhân vật

Nhân vật "thức tỉnh" và thể loại bi kịch

Việc các tác giả xây dựng những nhân vật "thức tỉnh" có lẽ giúp người xem nhìn nhận khái quát về nhân vật sớm hơn, cũng tạo nhiều cảm xúc hơn khi xem, đọc kịch. Nhưng đồng thời cũng giúp bi kịch đi sâu hơn, khi những nhân vật đó đã hoàn thành "sứ mệnh" của mình.

Ngày toàn thắng

Ngày toàn thắng

Rồi một buổi sáng chị mở bừng mắt khi tiếng cô phát thanh viên trên đài liên tiếp đưa tin về những cuộc rút quân của giặc Mỹ, chị Nhành thấy vui như mở cờ trong bụng. Chị cứ ôm chặt con vào lòng và gọi tên anh, nhưng chị không thể biết được ngày nào là chính xác anh quay về bên chị.

Lòng tự kiêu

Lòng tự kiêu

Rồi cuối cùng khi anh ta giật mình quay lại sau một khoảng thời gian dài bỏ mặc người mình yêu như thế thì cô gái đã hạnh phúc bên một người khác. Điều mà anh ta không thể ngờ tới, vì anh ta rất tự tin là cô gái đã yêu anh ta sâu nặng như vậy thì chỉ chờ đợi mỗi anh ta mà thôi cho dù là có chờ đến bao lâu.

Tình điên dại

Tình điên dại

Tiếng tình yêu nghe sao mà da diết Nửa hồn tình anh biết gửi tặng ai Nửa mây mù chia cắt đốt hình hài Mà đau quá anh gọi mây bất diệt

back to top