Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bố mẹ như một phép màu

2016-12-10 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Con bây giờ đã là một cô gái tuổi đôi mươi nhưng con biết bố vẫn nuông chiều con như hồi bé vì với bố con mãi chưa lớn. Tự nhiên con thấy con có lớn cách mấy, đứng trước mặt bố con vẫn là đứa con gái nhỏ của bố ngày nào.

***

Gửi những người con yêu thương!

Bố

Con biết trong nhà bố là người chiều con nhất, có lẽ là do con là con út. Có những lần bố đi làm, ở nhà con phá bị mẹ đánh đòn, bắt quỳ, lúc đó con chỉ ước bố về nhanh nhanh thôi. Bố sẽ nói với mẹ “Cho nó phá tí có sao đâu".

Con là đứa trẻ hay nghịch phá lung tung, con còn nhớ có lần con đội nồi cơm trên đầu kiểu như người Chăm, thế mà vài giây sau nồi cơm đã yên vị dưới nền nhà, cơm vưng tứ tung. Mẹ tức quá la con hư, thế mà bố chỉ nói một câu “Đội trên đầu phải rớt chứ có gì mà la nó”. Bố cứ bênh vực con bất chấp như thế đấy.

Bố mẹ muốn cho con học vẽ, học tiếng anh nên năm cấp một, cuối tuần bố lại chở ra thị xã học, con nhớ cứ mỗi lần học về là bố lại cho con ghé vào hiệu sách mua hai cuốn Thần đồng đất Việt. Đó là bộ truyện gắn với tuổi thơ của con, bố con mình cứ đi đi về về trong những năm tháng ấy dù trời lạnh, trời mưa, con không biết trải qua bao lâu mà bây giờ trong tủ truyện của con đã chất đầy Thần đồng đất Việt.

Con nhớ mãi hình ảnh dáng bố đứng trước cổng trường chờ đón con ở những năm tháng cấp ba, vì nhà mình ở thôn quê, phải lên thị xã học, thế là con xa nhà. Bố biết con sẽ nhớ nhà. Vì con vẫn chưa thích nghi được với lớp mới, bạn mới, môi trường mới mà không có bố mẹ bên cạnh nữa. Những ngày đầu cấp ba là những ngày thật sự mệt mỏi với con, mỗi lần bố chở đi học là con lại khóc. Con thấy mình chẳng lớn chút nào, cứ như đứa trẻ lần đầu đến trường.

Bố mẹ như một phép màu

Bố vẫn hay nói “Điều bố muốn nhất là được dẫn con đi thi đại học”, lúc đó con chỉ sợ bố không đủ sức khỏe để đến ngày có thể đi cùng con. Vậy mà thời gian trôi nhanh thật, bố ạ! Ngày thi đại học cũng đến, hai bố con mình lặn lội vào Sài Gòn. Cảm giác ngồi sau lưng xe máy, bố vẫn đèo con đến trường thi. Bố ngồi ở ngoài chờ con thi xong, chỉ cần thấy dáng con là bố đã hỏi han quan tâm. Trong những ngày ấy, bố chăm sóc con thay luôn cả phần mẹ.

Con từng nghĩ đến một ngày nào đó, một ngày nào đó thôi bố sẽ rời xa con, không còn ai đứng chờ con trước cổng trường, không còn ai đưa đón con, không còn ai đứng chờ cho con mua vài cuốn truyện. Giấc mơ đó thật sự đáng sợ bố ạ.

Con bây giờ đã là một cô gái tuổi đôi mươi nhưng con biết bố vẫn nuông chiều con như hồi bé vì với bố con mãi chưa lớn. Tự nhiên con thấy con có lớn cách mấy, đứng trước mặt bố con vẫn là đứa con gái nhỏ của bố ngày nào.

Con ít khi nói những lời yêu thương với bố nhưng tình cảm đó nó luôn đong đầy trong tim con, bố ạ!

Mẹ

Con nhớ, ngày đầu đi học mẫu giáo, mẹ dẫn con đến trường, đứng ngoài cửa chờ con học rồi mới về.

Con nhớ, ngày con vào lớp một, mẹ cũng dắt tay con đến trường rồi về, con ở trong lớp khóc như mưa.

Con còn bé hay nghịch, dù là con gái nhưng phá lắm, suốt ngày bị mẹ la rầy, những trận đòn từ chổi lông gà như cơm bữa.

Con nhớ, mẹ đã mong mỏi con học hành giỏi giang như thế nào, mẹ đã lo lắng như thế nào khi con ốm.

Con vào cấp ba, sống xa nhà, cứ mỗi lần gọi điện thoại nói chuyện với mẹ lại thấy tủi, mỗi lần được về nhà là mẹ nấu bao nhiêu món ngon cho con ăn.

Ngày con chân ướt chân ráo vào Sài Gòn để nhập học, bố mẹ chẳng yên tâm mà theo cùng con vào ở vài ngày cho con quen, mẹ cứ nhắc đi nhắc con phải cẩn thận bếp lửa, nấu thế này thế này, phải dọn dẹp nhà cửa… Ngày bố mẹ về lại quê, tiễn bố mẹ ra ga mà nước mắt con cứ chảy không ngừng, con tự nhận thức được rằng mình phải bắt đầu xa nhà thật sự, con phải tự lập rồi.

Đến bây giờ khi con đã ở đất Sài Gòn gần ba năm, mẹ vẫn thường xuyên nhắn tin “Hôm nay có gì vui kể mẹ nghe”, “Dạo này học hành sao rồi con?”, mỗi lần gọi điện thoại về nhà mẹ vẫn luôn hỏi “Hôm nay ăn món gì? Nhớ ăn uống đầy đủ nha con”.

Bố mẹ như một phép màu

Có dịp được về nhà nghỉ lễ là mẹ lại tất bật nấu toàn món con thích để bồi bổ, trước ngày con vào Sài Gòn là mẹ lại bao này bao nọ, túi này túi kia đủ thứ đồ dùng, vật dụng, thức ăn, mặc dù những thứ đó con có thể mua trong này nhưng mẹ vẫn chuẩn bị để yên tâm. Có những lần anh hai chở con ra ga, con ngồi trên tàu nhìn qua cửa sổ, hình ảnh anh hai cứ xa dần, chỗ nhà mình cứ xa dần là lòng con nặng trĩu, mẹ ạ!

Có những hôm học hành áp lực, cuộc sống trong đây nhiều điều phức tạp, mệt mỏi,tự nhiên con thèm bữa cơm ở nhà mẹ nấu, thèm nghe mẹ kêu ca la rầy, mẹ à!

Bố và mẹ đúng như một phép màu xuất hiện trong cuộc đời của con, con chẳng cần ông bụt - bà tiên , con chỉ cần bố mẹ bên cạnh là đã mãn nguyện rồi. Bố mẹ lo cho con chẳng thua kém ai trên đời, bảo vệ con, chăm sóc con chẳng thua thiệt bất kì người nào nên bố mẹ khác gì ông bụt - bà tiên đâu.

Con gái của bố mẹ đã lớn rồi! Con đã biết suy nghĩ thế nào là đúng - là sai. Trải qua cuộc sống ngoài này con càng trân trọng tình cảm gia đình mình, càng thương bố mẹ nhiều hơn. Con còn cả con đường tương lai phía trước - con cần bố mẹ bên cạnh sẻ chia cùng con!

Con chưa bao giờ thể hiện tình cảm của mình với bố mẹ nên bức thư này sẽ thay hết những lời con muốn nói.

Con yêu bố mẹ! Đúng là không đâu bằng nhà mình!

© Tố Uyên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Lời hứa tháng mười (Phần 4)

Huy nắm chặt điện thoại trong tay, trái tim đập vang dữ dội. Cô ấy khóc sao? Mộc luôn là cô gái cứng rắn, cậu chỉ thấy cô ấy khóc một lần duy nhất ở buổi sinh nhật bất ngờ hôm ấy. Chuyện gì đã khiến cô ấy phải khóc, càng nghĩ đến cậu cảm thấy càng lo lắng.

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Con yêu ba nhiều lắm ba à

Ngày mẹ đồng ý kết hôn là ngày hạnh phúc nhất với ba, rồi ngày biết tin có con là ngày vui nhất của ba. Và ngày con chào đời lại là ngày đau buồn nhất của ba. Chưa bao giờ con thấy ba khóc trước mặt con và bà ngoại.

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Nếu muốn tiết kiệm tiền, hãy bắt đầu từ 10 điều nhỏ này

Dưới đây là 10 điều nhỏ có thể giúp bạn phát triển thói quen tiết kiệm tiền theo thời gian.

Chuyện tình như mơ

Chuyện tình như mơ

Viết làm gì một nỗi niềm riêng Màu giăng lối ta đi trong niềm nhớ

Anh người em từng thương

Anh người em từng thương

Em chưa kể câu chuyện cũ cho anh nghe vì em biết khi kể lại nhưng chuyện cũ lại khơi về quá khứ lại khiến mình tự trách và buồn nhiều hơn. Kể ra rồi cũng chẳng thay đổi được gì cả, nếu có chắc mình đã tua đi tua lại chuyện ấy hơn trăm vạn lần rồi. Chuyện của anh cũng thế thôi…

3 tháng đầu năm chỉ là

3 tháng đầu năm chỉ là "nháp", kể từ tháng 5, 3 con giáp này bứt phá trong công việc, tình tiền song hành thuận lợi

Trong thời gian tới, những con giáp này có cơ hội lấy lại những gì đã mất.

Lấm tấm cơn mưa

Lấm tấm cơn mưa

Cô nghĩ hoa có thể làm được như vậy, những cánh hoa mong manh dịu dàng quá đỗi kia và cả vô số những hạt nước li ti được đọng lại trên đó sẽ nhắc người ta về những điều thiện lương của cuộc sống. Sẽ nhắc người ta về tình yêu thương giữa con người và con người với nhau trong cuộc sống

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

back to top