Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bát đậu hũ

2014-08-19 01:06

Tác giả:


Truyện Online - Thằng Hùng cười tít mắt, quên cả cơn đau. Nơi con tim nó như có tiếng trống đập liên hồi. Cái cảm giác này nó không biết lí giải mà gì, nó chỉ biết có một sự ấm áp rất nhẹ nhàng nơi bờ tim. Nó thinh thích cái cảm giác ấy, nó nghĩ rằng chỉ cần nó không làm gì có lỗi với cảm xúc của mình nữa thì cảm giác ấy sẽ lan tỏa như hôm nay vậy.

***

Thằng nhóc chạy lăng xăng quét mảnh sân nhỏ, gom sạch hết đống lá rồi vô lấy thanh củi đang cháy dở khi nấu nồi nước để châm lửa đốt. Khói bốc lên làm nó ho sặc sụa, nó lấy cây khơi khơi cho lửa mau lan hết đám lá. Con bé Vân đứng bên hàng rào dòm sang rồi hét to: “Hùng, Hùng ơi, đốt cái chi mà khói dữ thế, đốt xong nhớ chạy qua nhà bà Hai Thu mua cho Vân ít lá dứa nhé”. Thằng Hùng không đáp nhưng coi bộ cũng nghe rồi nên nó cố hất cái cây mau tay hơn, nó chắc mẩm trong bụng: “Nhỏ Vân lại nấu đậu hũ rồi đây, hôm nay phải ăn bát to đáo để mới được”, nghĩ xong nó lấy nước tạt đám lá cho tắt hẳn rồi chạy vù sang nhà bà Hai cắt bó lá dứa rõ to. Nó chạy vù qua nhà con Vân rồi điệu bộ quệt mồ hôi như mệt lắm: “ Hôm nay phải cho Hùng bát to thì sau này Hùng mới đi cắt dứa nữa, chứ không có làm không công mãi được, mệt lắm!”. Con Vân nhìn điệu bộ của thằng Hùng thì cười cho cái vẻ tinh tướng rồi bắt lên bếp cái nồi chuẩn bị nấu đậu hũ bự chảng. Thằng Hùng ngồi phịch gần đó lấy cái rựa nhỏ chẻ củi.

Hai đứa chơi thân với nhau từ hồi còn đỏ hỏn, nói là chơi vì đó là cách nói các cụ chứ còn bé tí thì biết gì mà chơi. Thằng Hùng lớn hơn con Vân một tuổi, lúc con Vân mới sanh nó cứ chạy qua nhà cô Ba Thuận mà dòm rồi chỉ vào đứa nhỏ: “Nếu sau này nó nấu đồ ăn cho con ăn thì con sẽ lấy nó” làm cô Ba cứ cốc nhẹ cái đầu: “Cái thằng, bây lớn mà tinh tướng”. Ấy thế mà nó cũng chăm con Vân được gần chục năm rồi đó, giờ hai đứa đã vào cấp hai cả rồi, nhưng thằng Hùng vẫn cứ quấn bên cạnh con Vân làm mấy đứa nhỏ trong xóm cứ hay chọc hai đứa “yêu” nhau. Con Vân thì phì cười nhưng thằng Hùng thì ngượng chín mặt. Con Vân nấu ăn ngon, con gái ở quê lúc nào cũng biết nấu ăn từ hồi còn rất bé vì ba mẹ ra đồng suốt ngày nên ở nhà phải chuẩn bị cơm nước. Nhưng Hùng thích nhất là đậu hũ con Vân nấu, có mùi thơm lá dứa rất đặc trưng. Ngày trước mẹ Vân hay nấu đậu hũ rồi gánh khắp xóm bán, chỉ khi công việc đồng áng bận rộn thì mẹ nấu rồi Vân đi bán rồi chẳng bao lâu sau thì nó học nấu luôn. Thằng Hùng cứ hay qua cắt lá dứa phụ con Vân cho nó bỏ vô nồi thơm phức rồi hai đứa gánh khắp làng trên xóm dưới mà bán.

đậu hũ

- Cứ trời lạnh mà ăn một chén đậu hũ thế này là hết sảy, muốn ăn bát nữa quá, nhưng lại sợ ăn nhiều quá hết thì lấy gì mà Vân bán. - Hùng vừa húp xì xụp bát đậu hũ vừa ngẩng lên nhìn Vân.

Vân cười hiểu ý:

- Ông chỉ giỏi tinh tướng, đưa đây, bát nữa thôi đấy, lát phải gánh giùm người ta nghe hông?

Hùng gật đầu lia lịa đón bát đậu hũ còn nóng hổi, ăn vội rồi vác đòn gánh lên vai quẩy đi. Chốc nó lại nhìn sang con Vân: “Hùng sau này chỉ lấy người nấu đậu hũ giỏi như Vân thôi” làm Vân cười tít mắt.

Hai đứa thân nhau lắm, có cái ổi, tấm bánh gì cũng mang qua nhà nhau, nhớ cái hôm nhà Vân nấu bánh đa, ăn với riêu cua, Hùng cứ dang nắng ngoài đồng lựa con cua nào thiệt lớn là nẫng về rồi ngồi cậy gạch hì hục để “lập chiến công” cho hưởng ké bữa ăn ở nhà Vân. Lúc má Vân tráng bánh Hùng cứ ngồi lượm những hạt mè còn sót lại vươn vãi cho vô mồm làm Vân cứ đánh vào cái tay. Nhưng nghĩ lại thương thế nào mà lúc múc riêu cua ra chén thì múc cho anh chàng chén đầy ụ…

Cứ thân nhau như thế đâm ra mấy thằng trong xóm hay chòng ghẹo. Cái bận Hùng với Vân rủ nhau đi hái lá mồng tơi với trái về để giả chơi đồ hàng bán bánh mì thì bị tụi thằng Cảnh đi ngang qua hét lớn:

- Úi trời tụi bay xem, giờ thằng Hùng còn chơi buôn bán nữa đấy chúng mày ạ! Cái trò chỉ cho lũ con gái thôi biết chưa?

Hùng không nói gì chỉ lịt lịt rồi im lặng nhưng ở đâu đó nỗi tự ái dâng lên. Nó bỏ về nhà không nói tiếng nào. Hôm sau Vân nhờ đi hái dứa thì Hùng không đi nữa mà nó bỏ đi chơi đá bóng. Chơi được một lúc nó thấy Vân đang đứng lấm lét ngoài sân thì định về lúc bấy tự nhiên thằng Cảnh lại khoác vai: “Con “vợ” mày tới tìm hả Hùng, mày đừng có nói với tao mày lại đi với đám con gái nhé”. Chẳng biệt lại nghĩ thế nào mà Hùng to tiếng: “Tao mà thèm chơi với lũ con gái chúng nó à mày? Suốt ngày chỉ biết quanh quẩn chốn bếp núc”. Con Vân nhìn nó cay đắng rồi quay đi. Kể từ đó hai đứa không chơi với nhau nữa, thi thoảng thằng Hùng có nắm xôi chuối định bụng mang qua cho con Vân nhưng nghĩ sao rồi lại thôi. Có dăm bận lại giả bộ đứng đuổi ong trên hàng rào dâm bụt để nhìn trộm con Vân nấu cơm, nhớ lắm nhưng cứ định qua thì lại thấy có lỗi.

Rồi thằng Hùng đi chăn trâu về bị té, cả nhà chưa ai có mặt đã thấy con Vân tới từ sớm, đứng lóng ngóng, hỏi han, tự nhiên nước mắt thằng Hùng rớt như mưa:

- Hùng xin lỗi Vân, xin lỗi Vân!

Con Vân chỉ cười lấy dầu xoa nhẹ lên cái chân rướm máu của thằng Hùng rồi nói nhỏ:

- Xoa cho mau khỏi rồi chiều đi hái lá dứa nghen chưa!

Thằng Hùng chi biết cười tít mắt, quên cả cơn đau. Nơi con tim nó như có tiếng trống đập liên hồi. Cái cảm giác này nó không biết lí giải mà gì, nó chỉ biết có một sự ấm áp rất nhẹ nhàng nơi bờ tim. Nó thinh thích cái cảm giác ấy, nó nghĩ rằng chỉ cần nó không làm gì có lỗi với cảm xúc của mình nữa thì cảm giác ấy sẽ lan tỏa như hôm nay vậy. Ít ra hiện giờ nó muốn được cùng Vân như bây giờ, có lẽ rồi sẽ bị tụi bạn chọc ghẹo, tự nhiên nó không quan tâm nữa, với nó, nó thấy thứ xúc cảm màu hồng mang tên là hạnh phúc này làm nó thấ thú vị. Nó khẽ gọi to:

- Trả công một bát đậu hũ đấy!

Làm Vân quay lại cười, nụ cười tươi màu nắng!
  • Lê Hứa Huyền Trân


Bài dự thi "Hạnh phúc vẫn đủ chỗ cho ta". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn để lại bình luận cuối bài viết tại website hoặc like và chia sẻ lại link bài viết từ trang fanpage facebook.com/yeublogviet

VIẾT ĐỂ CẢM NHẬN HẠNH PHÚC, LAN TỎA HẠNH PHÚC VÀ NHẬN NHỮNG GIẢI THƯỞNG HẠNH PHÚC! 


MỜI BẠN CLICK VÀO ĐÂY ĐỂ TÌM HIỂU VỀ CUỘC THI VIẾT "HẠNH PHÚC VẪN ĐỦ CHỖ CHO TA"

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giá như...

Giá như...

Hành trình của mỗi người là khác nhau, đoạn đường người ghi dấu vì thế cũng muôn vàng khác biệt. Nhành diên vĩ um tùm nhưng lại dễ gãy đổ trong gió, những cảm xúc cả buổi ban đầu có chắc gì nguyên vẹn đến mai sau.

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Hồi ức chuyến tàu cuối về Sài Gòn – 1985

Tối hôm đó, Ngọc Lan trở về nhà với bao suy nghĩ. Câu hát “I don't know why, you said goodbye…” cứ vang mãi trong đầu cô. Cô cười thầm, tự hỏi liệu có phải mình đã rung động trước chàng trai tốt bụng ấy không.

Crush

Crush

Bất cứ khi nào mà thấy chúng tôi đi cùng nhau là y như rằng đám bạn đó hú hét dữ dội. Nhưng chúng tôi không quan tâm, vẫn làm bạn với nhau như bình thường, nói chuyện và đi học chung. Tôi vẫn thế, chôn cất cái tình yêu ấy vào trong lòng, chờ đến khi chúng tôi 18 tuổi thì chúng tôi sẽ yêu nhau.

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

back to top