Bao giờ cho đến ngày xưa?
2016-08-05 01:29
Tác giả:
Bầu trời cao, nắng và đầy gió giữa một ngày hạ nắng oi ả. Đưa bàn tay nhỏ bé lên che ngang bầu trời, thu ánh mắt trong cái nhìn xa xôi, khắc khoải về phía cuối bầu trời, bất giác nghe hồn mình lạc đi đâu đó một nhịp xa lắm…
Từ ngày đặt chân đến thành phố ồn ào và lắm xô bồ này, cuộc sống đã thực sự khác đi rất nhiều. Những thói quen ngắm hoàng hôn hay dạo chơi trong công viên, ngồi tĩnh lặng nghe bản nhạc không lời rồi thu vào tầm mắt màu xanh mướt của cỏ cây sau cơn mưa đã không còn nữa… Cuộc sống cứ thế cuốn ta đi theo những hướng rẽ mới, cơm áo gạo tiền - gánh nặng trên vai nặng hơn và nhiều khi ta tự hỏi bản thân đang ở ngã rẽ nào trên hành trình mà ta đang đi. Đôi khi giật mình tự hỏi ta có đang sai khi cứ luẩn quẩn trong một vòng tròn vô định? Muốn thay đổi thái độ để làm lại từ một điểm xuất phát mới nhưng lại sợ thất bại sẽ lại quay lại bên ta. Ta biết cứ mãi sợ hãi và trốn mình trong chiếc vỏ ốc sần sùi. Ta biết cuộc đời này, số phận này, tình yêu này là do ta quyết định nhưng thay đổi nó lại cần một sức mạnh phi thường hơn bao giờ hết, bởi mạnh mẽ để vượt qua cuộc sống cam go, và mạnh mẽ để vượt qua chính bản thân mình.
Ta bỗng nhớ ngày xưa, những ngày tháng bên mái nhà xưa, được nghe bà kể chuyện cổ tích, được nghe mẹ hát những làn điệu dân ca, được nhìn cha đánh cờ… Ta nhớ nụ cười mẹ rạng ngời dưới cái nắng đổ lửa giữa trưa khi đón ta về. Ta nhớ những giọt mồ hôi thấm ướt hết tấm áo cha khi đi cày về nhưng ba vẫn rút ra trong túi áo con muỗm béo ngậy rồi nở nụ cười hiền gom cả nắng những ngày hè bình yên ấy. Ngôi nhà thân thương sau lũy tre làng giờ chỉ như một ảo ảnh trong miền ký ức xa xôi vô tận tình yêu thương ấy. Biết bao giờ mới được trở lại những ngày yêu thương đong đầy tình gia đình ấm áp, sum vầy đó?

Nhớ những ngày xưa đi học, tâm hồn vẫn còn mơ mộng lắm không phải bận tâm đến những lo toan của cuộc sống. Tâm hồn ta trong veo như những giọt nước mưa đầu hạ, chỉ là một chút thương trộm nhớ thầm ai đó trong lớp học rồi khi chạm ánh mắt nhau tim đập thình thịch và đỏ ửng đôi má vội vàng chạy tan vào những con nắng mộng mơ của mùa phượng nở. Nhớ những buổi đi bắt cào cào cùng đám bạn thân giữa trưa mùa hè rồi hát ca trên đồng cỏ xanh rì rào.
Nhớ cái cầm tay bịn rịn trong một chiều mưa mùa chia xa, để lại cuốn sổ lưu bút thời áo trắng. Qua rồi cái thời ai cũng muốn trở lại dù chỉ một lần trong đời. Nếu có chiếc vé thần kỳ thì tôi mong trở lại những ngày xưa đó dù chỉ là trong những giấc mơ hằng đêm.
Cuộc sống vẫn qua đi, quanh ta vẫn luôn tồn tại trắng - đen, hạnh phúc - khổ đau… Mọi thứ luôn song hành theo quy luật tự nhiên của dòng chảy xã hội vẫn thế. Ta vẫn chung sống với những cung bậc cảm xúc khác nhau, để rồi đôi khi cười thật nhiều trước những niềm vui giản đơn nhất, đôi khi lại bật khóc như một đứa trẻ vì đang dần khụy ngã xuống con đường mang tên cuộc sống….
Hãy cứ khóc, cứ cười như ta vẫn vậy. Hãy tìm về với yêu thương của ngày xa xưa khi ta yếu lòng và cần nơi nương náu. Hãy mạnh mẽ bước qua giông bão khi những yêu thương luôn ở bên ta thật gần và cho ta một điểm tựa vững chắc nhất để lòng an nhiên hơn bao giờ hết.
© Cua Đá – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.
Có thể bạn quan tâm: Mọi chuyện hãy để tùy duyên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ai cũng có ước mơ của riêng mình
Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý
Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ
Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ
Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về
"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống
Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)
Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa
Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày
Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.