Phát thanh xúc cảm của bạn !

Bạn có dám yêu và hết mình vì tình yêu?

2019-08-29 01:25

Tác giả: Thương


blogradio.vn - Hằng này lướt trên các trang mạng xã hội tôi nhìn thấy vô số tin tức chia tay, ly hôn của nhiều cặp đôi. Có nhiều bạn bày tỏ thất vọng, không còn tin vào tình yêu, lời hứa không đáng tin và hàng trăm kiểu cảm thán tương tự như thế. Nhưng chuyện hợp tan khi yêu là rất đỗi bình thường, rất hiếm có đôi nào là tình đầu cũng như tình cuối.

***

Bạn đã yêu bao giờ chưa? Cái cảm giác vui sướng trong tâm hồn, cái cảm giác trái tim đập mạnh mẽ hơn bao giờ hết, cái cảm giác lạ lẫm khi đối mặt với cảm xúc của mình - đó là cái thú chỉ khi yêu mới có. Một ngày bạn về nhà và cứ nhớ mãi về hình bóng một người, tay chân luống cuống tim đập thình thịch khi đứng trước mặt người ta, cảm thấy ghen tị và mất mát khi thấy người ấy thân thiết với ai đó. Lúc ấy, bạn nhận ra, mình yêu rồi! Bạn sẽ làm gì sau đó? Lên kế hoạch cưa đổ người ấy hay lẳng lặng thích thầm vì sợ? Có rất nhiều người ở trường hợp thứ hai, muốn yêu mà không dám yêu cứ lẳng lặng yêu thầm rồi nhìn khoảng cách giữa người ấy và mình ngày càng xa. Vậy họ sợ gì khi yêu?

Người ta nói con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt. Ở một góc độ nào đó thì đúng là thế thật. Vậy nên để làm vui lòng con gái thì chẳng khó và đa phần con trai cũng sẵn lòng nói lời ngọt ngào. Có ba kiểu con trai thường gặp khi yêu: nói ít làm nhiều, nói mà không làm và nói được làm được.

Kiểu thứ nhất khá là khó khăn với một cô gái thiếu cảm giác an toàn, cô ấy không thường xuyên nghe được những lời yêu thương nên suy nghĩ vu vơ rằng "Liệu anh ấy có thật sự yêu mình?". Kiểu này nói dễ nghe là không màng tiểu tiết, nói trắng ra là vô tâm, không tinh tế. Thế nên vào lúc này tình yêu mới cần sự thấu hiểu, bạn tâm sự nhiều hơn với anh ấy, nhìn vào cách anh ấy đối xử với bạn khi ra ngoài, tôn trọng bạn khi chỉ có hai người. Bạn sẽ hiểu đó là cách yêu của anh ấy. Nếu bạn gặp phải kiểu thứ hai thì bạn xui xẻo rồi, nhất là khi bạn đã rơi vào lưới tình bởi những lời đường mật của anh ta. Kiểu người này hay thể hiện ở trước mặt bạn bè, xây lên cho mình hình tượng người con trai biết săn sóc, quan tâm. Nhưng thực chất người anh ta yêu nhất là bản thân anh ta, kiểu người ích kỉ thì sẽ không che dấu được lâu. Nếu một ngày bạn bè cảnh báo bạn về anh chàng đó thì đừng vội nóng giận, người ta hay nói "Ngoài cuộc tỉnh táo, trong cuộc u mê" kia mà. Lúc này hãy cẩn thận suy ngẫm về chuyện hai người, nếu cảm thấy không ổn thì hãy cho nhau một cuộc trò chuyện thẳng thắn.

Nếu người yêu bạn là mẫu người nói được làm được thì hãy giữ chặt anh ấy nhé! Anh ấy không hứa hẹn nhiều, không hứa những chuyện quá xa vời hay viễn vông nhưng khi lời đã thốt ra thì còn thật hơn cả vàng. Có điều, ở thời đại "Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều" này, khả năng gặp được kiểu thứ hai rất cao nên các bạn nữ ngại yêu cũng là dễ hiểu. Tuy vậy dù ít nhưng là vẫn có, không cần vì như thế mà nghĩ xấu cho toàn bộ phái mạnh, đúng không nào?

Hằng này lướt trên các trang mạng xã hội tôi nhìn thấy vô số tin tức chia tay, ly hôn của nhiều cặp đôi. Có nhiều bạn bày tỏ thất vọng, không còn tin vào tình yêu, lời hứa không đáng tin và hàng trăm kiểu cảm thán tương tự như thế. Nhưng chuyện hợp tan khi yêu là rất đỗi bình thường, rất hiếm có đôi nào là tình đầu cũng như tình cuối. Tôi tin rằng lúc họ thề ước là thật lòng muốn bên người mình yêu mãi mãi, họ thật tâm hy vọng sẽ có một "happy ending" cho mình. Đâu thể nào thề thốt thận trọng để sau này không bị "vả mặt" nếu có tan rã. Khi ấy, họ vốn chẳng hề nghĩ đến chuyện chia tay. Cuộc sống mà, đâu ai biết trước được điều gì, nhỉ? Thế nên hôm nay họ thật lòng yêu nhau, theo thời gian một năm, hai năm hay thậm chí là mười năm họ vẫn có thể chia tay vì... hết yêu. Họ có yêu nhau không? Yêu chứ! Đến với nhau vì tình yêu nhưng cuối cùng lại chia xa, không phải không yêu mà chỉ đơn giản là tình cảm không đủ lớn mà thôi. Thế nên không cần sợ hãi tình yêu, tình cảm đủ lớn thì chẳng có gì chia cắt được.

Chung quy lại, người ta trốn tránh tình yêu chỉ là một cách bảo vệ mình, sợ bị từ chối, sợ mất đi tình bạn, sợ bị người mình yêu ghét, sợ bị lừa dối hay nói ngắn gọn là sợ bị tổn thương. Lý trí quá mạnh đã đè nén khát vọng tình yêu từ sâu thẳm trong tim. Họ tự nhủ rằng "Không yêu thì không tổn thương" nhưng sở dĩ gọi là "tình yêu" vì nó bị tình cảm chi phối, lý trí cũng rất tốt tuy nhiên quá lý trí thì không còn là tình yêu nữa. Bạn còn trẻ thì ngại gì không yêu? Dám đối mặt với thử thách, dám yêu mới không phí hoài tuổi trẻ. Dù cho có vấp ngã, có tổn thương thì đó cũng là bài học cuộc sống ban cho, bạn không thể sống cả đời mà không động tâm với bất kì ai.

"Làm sao sống được mà không yêu.

Không nhớ, không thương một kẻ nào?"

(Xuân Diệu)

Khi tình yêu chạm ngõ trái tim, hãy dũng cảm một lần cho bản thân một cơ hội để sau này nhận ra mình đã từng sống hết mình vì thanh xuân như thế.

Bây giờ, bạn có dám yêu không?

© Thương – blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: Này em, tháng 8 gọi mùa thu về rồi đấy

Thương

Quên đi quá khứ, nhìn về tương lai, hy vọng vào ngày mai.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top