Bà ơi, bao giờ bà về với cháu?
2020-11-01 01:15
Tác giả: Quang Nguyễn
Đôi mắt buồn, thẳm sâu câu chuyện kể
Những trưa hè say sưa chiếc chõng tre
Bóng tuổi thơ, chìm đắm giọng thỏ thẻ
Ngày rất cũ tích xưa, còn thèm nghe.
Bà ở nơi lũy tre quê xanh mát
Mái nhà sàn, chiếc chõng tre còn nguyên
Trời tuổi thơ, hiền lên lời ru hát
Võng kẽo kẹt, giấc ngủ mộc mạc quê.
Đến trưởng thành, vụng về ba mẹ mắng
Bà quá thương, bênh vực mặc cháu sai
"Nó còn nhỏ, biết gì mà mắng"
Rồi bỏ đi, nét mặt đầy cơn giận.
Và những khi cháu bệnh bà thức trắng
Dù chỉ nhẹ, cảm lạnh như thông thường
Gọi mẹ, ba, hỏi mãi một câu hỏi
"Nó đỡ chưa, thôi chở đến nhà thương".
Có một khi đi làm xa quê hương
Bà giấu tiền, bỏ vào ba lô cháu
Bà cho, đừng cho chú biết nghe chưa
Đôi mắt bà, hai hàng nước rưng rưng.
Vườn xoài sau, bà hái không nỡ bán
Cứ để dành, chờ cháu về để ăn
Đi mười ngày nhưng với bà như thế kỷ
Cứ mãi nhắc, sao lâu quá không về.
Bao chuyện cũ, gợi lại trong nước mắt
Cái nhà sàn, chõng tre hồi ức xưa
Thiếu dáng bà, chúng thêm buồn hiu hắt
Bà mất rồi, còn đâu những buổi trưa.
Câu chuyện kể, chạm vào miền thơ ấu
Bà ơi, bao giờ bà về với cháu?
Như năm nào, dưới bóng tre quê.
© Quang Nguyễn - blogradio.vn
Xem thêm: Những câu chuyện về gia đình khiến bạn không ngừng khóc
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Ánh Trăng
Trăng nghiêng, trăng ngả, bóng trăng dài Hỡi người, đang ngồi đó đợi chờ ai Nhìn thấy người, ngồi sầu rưng mắt lệ Bóng hình người, đã mờ dần nhạt phai
Người sống hạnh phúc đều không dính vào 10 chuyện ngốc nghếch này, chỉ kẻ khờ mới mù quáng tự hủy niềm vui của mình
Không ai có thể quay về quá khứ để bắt đầu lại, nhưng mọi người đều có thể làm lại từ đầu ngay bây giờ và tạo dựng tương lai mới. Nhưng trước khi có thể thực hiện sự thay đổi này trong cuộc sống của mình, bạn phải buông bỏ những thứ đang cản trở và vô nghĩa.
Tháng năm hướng về một người
Tôi biết! Tôi không xinh, không vui tính, không giỏi giang. Tôi là người bình thường nhưng tôi cũng xứng đáng yêu một ai đó mà.
Độc thân có bao lâu, sao không tận hưởng nó?
Tính ra thì thời gian bạn thực sự dành cho bản thân ít ỏi đến đáng thương, đến nỗi đếm được trên đầu ngón tay. Vậy tại sao lại phải vội vàng đi tìm một người để yêu mà quên mất một người đang cần được bạn yêu thương ở ngay trước mắt - Đó là chính bản thân bạn cơ chứ!
Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 3)
Anh không đáp ngay mà nhìn cô, vừa khít ánh nắng bên ngoài lọt qua khe cửa làm cho những hạt bụi trong không khí như phát sáng lấp lánh, chiếu lên khuôn mặt cùng mái tóc Thùy Anh. Cảnh tượng vừa êm dịu vừa ấm áp.
20 điều "thô nhưng thật" cần hiểu sớm để đường đời bớt chông gai, thành bại và phúc họa cũng từ đây mà ra
Trưởng thành thật sự là khi hiểu được 20 điều dưới đây. Bạn thấm nhuần được bao nhiêu?
Em đau rồi đấy, anh vừa lòng chưa...
Hỏi cả bản thân em, sau này không có anh thì em phải chống đỡ thế nào đây. Em đã quen ngày nào cũng nhắn tin với anh, có chuyện gì cũng kể với anh, nhìn thấy gì cũng nghĩ tới anh, thấy quán ăn nào cũng ghi lại để sau này đi với anh… Nhưng làm gì có sau này nữa.
Nếu ngày đó em ơi ta có thật
Nếu ngày đó ta bên nhau xa lạ Không đi chung chuyến ga nhỏ cuối ngày Không nhìn em đôi mắt biết lung lay Đâu cay đắng mảnh hồn anh tuyệt vọng
Ánh dương rực rỡ nơi có em (Phần 2)
Anh đang chăm chú nghe thì bất chợt lại nhìn trúng đôi mắt cô, lại vô tình bị nó thu hút. Không biết cô có phát hiện ra bản thân mình có đôi mắt rất đẹp hay không, long lanh như chứa đựng ánh sáng của thế giới xung quanh.
"Sống hết mình cho ngày hôm nay"
Cuốn sách kể về một người làm công việc chăm sóc bệnh nhân giai đoạn cuối. Người đó đã chứng kiến cái được gọi là “câu chuyện cuối đời” của biết bao người.