5 câu chuyện giúp bạn suy nghĩ lạc quan hơn trong cuộc sống
2018-04-07 01:30
Tác giả:
Câu chuyện 1
Một bà lão rất hay khóc. Trời mưa khóc, không mưa cũng khóc. Có người hỏi:
– Sao bà hay khóc vậy?
– Lão có 2 đứa con gái, con chị bán giày vải, con em bán dù. Trời nắng ráo, lão thương con em không bán được dù, còn trời mưa lão lo cho con chị khó bán được giày vải.
– Bà nên nghĩ rằng trời đẹp, cô chị sẽ bán được giày, còn khi trời mưa cô em sẽ bán được dù.
Từ đó, bà không còn khóc nữa.
Bài học rút ra: Buồn vui, khổ lạc, lợi hại sẽ tùy thuộc vào cách nhìn, cách nghĩ của mỗi người.
Câu chuyện 2
Đệ tử mang mối nghi ngờ đến hỏi thầy:
– Lời dạy của sư tổ và giáo lý không giống nhau?
Người thầy trả lời:
– Khi vịt lạnh, chúng lội xuống nước. Khi gà lạnh, chúng đậu trên cây.
Bài học rút ra: Cùng một mục tiêu những mỗi loài có cách riêng của chúng. Nếu cứ khăng khăng bám chặt vào một phương pháp, có thể bạn sẽ không đi đến đích.
Câu chuyện 3
Thi sĩ Bạch Cư Dị tham kiến một thiền sư về đạo:
– Hàng ngày làm gì để sống hòa với Đạo?
– Tránh làm điều dữ, làm càng nhiều điều lành càng tốt, thanh lọc ý mình.
– Điều này thì đứa trẻ lên 3 cũng nói được.
– Một đứa trẻ lên 3 cũng nói được nhưng một ông lão 80 chưa chắc làm xong.
Bài học rút ra: Có rất nhiều việc đơn giản và hợp lý đến mức ai cũng hiểu nhưng không mấy người theo đuổi.
Câu chuyện 4
Cá nhỏ: Em nghe người ta nói về biển, ai sống ở biển là hạnh phúc lắm. Anh biết biển ở đâu không?
Cá lớn: Bao quanh ta là biển.
Cá nhỏ: Sao em không thấy?
Cá lớn: Biển là nơi ta sống. Từ trong ra ngoài ta đều là biển. Ta sống trong biển và rồi sẽ chết trong biển. Biển bao la cùng khắp nên ngươi không thấy là phải!
Bài học rút ra: Đừng vọng tưởng hạnh phúc ở một nơi xa xôi và xem thường thứ gần gũi. Hạnh phúc không phải là thứ được tìm thấy, hạnh phúc là thứ được nhận thấy.
Câu chuyện 5
Một vị tướng đang say sưa ngắm chiếc tách cổ thì suýt làm rơi nó, may mắn ông đã giữ lại được. Ông nghĩ: "Ta chỉ huy hàng vạn quân, xông pha trận mạc không sợ gì, nay lại ủy mị sợ làm rơi chiếc tách".
Nhận ra chính chiếc tách trói buộc mình vào lo sợ, ông vứt ngay nó xuống đất.
Bài học rút ra: Vật chất đương nhiên là quan trọng, nhưng khi quá chấp vào nót, những được mất hơn thua, khi đó ta vẫn tự trói mình vòng lẩn quẩn của niềm vui – nỗi buồn. Vì vậy, nên chăng ta chọn một thái độ thích hợp để đón nhận nó.
Blog Radio Sưu tầm và tổng hợp.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn
Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.
Theo bạn, như thế nào là ổn định?
Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.
Mùa đông – 2017
Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.
4 con giáp là 'thần giữ của'
Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.
Đi qua sự phản bội
Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.
Tại sao không?
Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.