Phát thanh xúc cảm của bạn !

Yêu thương mình trước khi yêu người khác, được không em?

2014-12-19 01:05

Tác giả:


Yêu 24/7 - Em nhất định phải sống thật tốt, phải là thật tốt. Không phải để chứng tỏ cho ai đó thấy rằng họ đã sai khi rời xa em mà đó là cách em thể hiện tình yêu với chính mình. Yêu mình, thương mình trước thì mới yêu được người, em có đồng ý với tôi không?

***

Cho em, cho những ngày Hà Nội và em khi thu chớm đông sang.


“Tháng Mười một hình như đâu dành cho những cuộc chia ly
Thế mà bầu trời sáng nay nhìn như muốn khóc”


Phố tháng mười một - Trần Việt Anh).

Hà Nội, những ngày thời tiết ẩm ương. Vào các trang mạng xã hội, tôi thấy bạn bè chia sẻ câu này khá nhiều, bất chợt tôi nhớ em – cô gái nhỏ của tôi, cách đây mấy ngày cũng tạm biệt một ai đó mà em coi là thân thuộc giờ đã trở thành người dưng ngược lối.

Tôi muốn viết cho em vài điều gì đó. Không hẳn là đồng cảm, cũng không hẳn là chê trách, đơn giản là tôi muốn viết cho em, để em hiểu rẳng thành phố này cũng có những cô gái chưa tìm được đúng một nửa của mình – không chỉ riêng em!

yêu thương bản thân mình

Thế này em ạ.

Tôi cũng đã từng trải qua một vài mối tình, có thầm kín, khó chịu khi phải giấu lặng đi tình cảm của mình; có vui sướng, vỡ òa khi biết tình cảm của mình không đơn thuần xuất phát từ một phía; cũng có thương yêu, hờn giận trải qua những cung bậc cảm xúc của người khi yêu và cũng có lúc buông tay, bỏ cuộc như em hiện tại.

Tôi cũng đã mất nhiều thời gian để vượt qua những điều mà em gọi là thất bại.

Tôi cũng đã từng chán nản, hoài nghi và tự trách tại sao phải là mình mà không phải ai đó khác.

Tôi cũng đã day dứt, khó chịu vì cảm giác chỉ có mình là người nói mà không ai trả lời khi gửi đi những tin nhắn rồi chờ đợi trong vô vọng.

Tôi cũng đã thay đổi mình mà không suy nghĩ. Chẳng hạn như cắt đi mái tóc mà mình nâng niu bây lâu.

Tôi cũng đã từng tự để mình chìm vào cảm giác tồi tệ muốn gạt bỏ mọi thứ, muốn đi thật xa, muốn biến mất.

Tôi cũng từng òa khóc trên đường khi thấy những người xung quanh mình ai cũng có đôi, cũng xúng xính khăn, mũ, áo ấm áp nắm tay nhau đi qua mùa đông lạnh, tôi tủi thân và tôi gọi đó là bất hạnh.

Tôi cũng đã từng “điên cuồng” xả hết nỗi giận hờn, bực bội của mình vì một ai đó lên trang mạng xã hội. Tôi thấy hả hê lắm khi được nói ra hết sự khó chịu, ấm ức của lòng mình và tôi hồi hộp, lo lắng tự hỏi liệu người mình mong nhớ đó có đọc được không?

Tôi đã từng như thế đấy em ạ. Thế nhưng, đến một lúc nào đó tôi chợt nhận ra những điều thế này, và tôi muốn nói với em – cô gái nhỏ mà tôi yêu quý. Em có thể không nghe, không đọc, nhưng nếu em đã can đảm chia sẻ với tôi những cảm xúc mà em gọi là tồi tệ và giờ em có thêm dũng khí để đọc tiếp thì tôi cảm ơn em, đã đọc và hiểu dù theo cách của em.

Tôi từng nghĩ khi ta buông tay, từ bỏ một điều gì đó mà ta tưởng rằng điều đó là khắc cốt ghi tâm, tưởng rằng sẽ chẳng tìm được điều gì có thể thay thế, ta sẽ mãi mãi chìm đắm trong cơn đau, không thể nào thoát ra được. Nhưng tôi thấy mình đã nhầm. Tôi và em, chúng ta có chung nhau một thứ là tuổi trẻ. Đừng lãng phí tuổi thanh xuân vì những điều đã không còn thuộc một phần cuộc sống của mình nữa. Thế nên em đừng để lạc mất thứ quý giá đó, có được không?

Đừng tự dằn vặt mình! Thương mình chút đi em! Thời gian được coi là thứ giết chết tình yêu nhưng đó cũng sẽ giúp em quên đi nỗi đau và tìm được tình yêu mới.

Hãy dừng lại đúng lúc! Em có nhắn tin, gọi điện hay chia sẻ bất kỳ trạng thái nào thì một người bỏ ta đi cũng đâu có đồng cảm hay quay lại mà dỗ dành em như phút ban đầu. Điều em cần làm là mạnh mẽ, can đảm, cô gái nhỏ của tôi.

Đừng nghĩ mình thất bại! Đừng nghĩ mình sai hay thua cuộc, vì tình yêu cũng có nguyên tắc riêng, không có đúng – sai, thắng – thua mà chỉ có điều em chưa tìm được người thích hợp mà thôi. Hãy coi chuyện hôm nay chỉ là một công việc và công việc đó không đạt kết quả như ý muốn, em sẽ tiếp tục dành tâm sức cho việc tiếp theo.

Em nhất định phải sống thật tốt, phải là thật tốt. Không phải để chứng tỏ cho ai đó thấy rằng họ đã sai khi rời xa em mà đó là cách em thể hiện tình yêu với chính mình. Yêu mình, thương mình trước thì mới yêu được người, em có đồng ý với tôi không?

Em ạ! Sự chia ly lúc nào cũng có nước mắt, buồn đau. Nhưng em cũng đừng vì thế mà đóng cửa trái tim và thu mình lại. Em nhìn xem nắng vẫn vàng, trời vẫn xanh, hoa vẫn nở và chim vẫn hót, không vì sự ra đi của một ai đó mà đất trời biến chuyển. “Trời sáng nay như muốn khóc” là do tâm mình thôi em. Có đau thương, mất mát chúng ta mới trưởng thành và bản lĩnh hơn cô gái nhỏ ạ! Tôi mong em sẽ sớm vượt qua giai đoạn “chỉ - muốn – bỏ - đi” này.


Và thật ra tôi cũng vừa từ bỏ một điều thân thuộc như em, cô gái ạ. Và tôi chọn cách viết cho em để tạm biệt một ai đó mà tôi mong sẽ cùng tôi trở nên già nua.

Cô gái nhỏ của tôi, chúc em một đời bình an!
  • Linh Lee
Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vnblogviet.com.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

 Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thường mất người mình thương

Một ngày bình thương mất người mình thương, điều đầu tiên chúng ta có thể làm là gì ?

Anh và  Em (phần 1)

Anh và Em (phần 1)

Giữa những con người luôn tồn tại một mối nhân duyên kỳ lạ mà khó có thể định nghĩa được đó là gì? Nó và anh, hai người không phải anh em, không phải người yêu, không phải vợ chồng nhưng đã vô tình gặp nhau và bám chặt lấy nhau không rời...để rồi đó là khởi nguồn của một câu chuyện tình tay ba rối rắm, suýt nữa đã làm lỡ dở cuộc đời của những người chẳng có liên quan

Người bạn đặc biệt

Người bạn đặc biệt

“Anh không nhớ mặt ba mẹ. Anh cũng không biết gia đình còn ai hay không. Và điều khiến anh buồn nhất là anh không biết mộ ba mẹ mình ở đâu.”

Nắng, mưa, râm mát

Nắng, mưa, râm mát

Hai mươi tuổi, nó lơ lửng giữa lưng chừng. Dưới là vực thẳm đen ngòm. Trên là đỉnh núi cao vun vút. Tay run, chân mỏi, trán ướt đẫm mồ hôi. Có khoảnh khắc, nó thèm được rơi... cho tất cả vỡ vụn, cho cuộc leo quá sức dừng lại...

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Nếu mình phải xa nhau, anh hãy đọc lá thư này nhé!

Thỉnh thoảng cách anh nói làm em nhói; em biết phần lớn vì em nhạy cảm, và cũng có những lần em khiến anh thất vọng. Chính những chỗ sứt đó chứng minh chúng ta thật sự chạm vào đời nhau – không đánh bóng nhau thành phiên bản trưng bày. Trong những lần vụng về, anh – chúng ta vẫn chọn cách ở lại.

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

back to top