Phát thanh xúc cảm của bạn !

Xin cho em một cuộc đời bình yên!

2022-09-30 01:25

Tác giả: Ju No


blogradio.vn - Người ta sống để vinh danh một đời, vẻ vang đất trời, còn ta sống như một hạt cát nơi đại dương, mặc gió thổi sóng vồ, cuộc đời đưa đẩy không biết lúc nào thân xác sẽ cạn kiệt, không biết rằng khi nào mới kết thúc.

***

Đâu ai muốn mạnh mẽ để tự bảo vệ chính mình, là trái tim quá nhiều tổn thương khiến em trở nên mạnh mẽ. Cô gái bé nhỏ của tôi đã trải qua quá nhiều đau khổ trong cuộc sống, trong gia đình. Mong rằng ngoài kia có ai đó có thể bảo vệ được em.

Ai chẳng muốn là một cô gái yếu đuối được yêu thương và che chở, nhưng cuộc đời em thì không. Trái tim em có quá nhiều vết xước giằng xé em mỗi ngày lớn lên, mỗi lúc trưởng thành. Không phải ai cũng có thể chọn nơi mình sinh ra và lớn lên. Cũng chẳng ai có thể thay đổi được số phận một kiếp người. Mạnh mẽ chính là vũ khí duy nhất để ta tồn tại, để ta chiến đấu vì sự sinh tồn, nếu cái chết là dễ dàng thì tại sao ta lại cố gắng để sống tiếp như một sự tồn tại không ai biết đến. Người ta sống để vinh danh một đời, vẻ vang đất trời, còn ta sống như một hạt cát nơi đại dương, mặc gió thổi sóng vồ, cuộc đời đưa đẩy không biết lúc nào thân xác sẽ cạn kiệt, không biết rằng khi nào mới kết thúc.

Nếu gia đình là nơi để trở về thì cô gái ấy chắc chẳng mong nó tồn tại, gia đình chính là nỗi ám ảnh của sự trưởng thành, trưởng thành trong tiềm thức, trưởng thành trong suy nghĩ, và đôi khi là quá mệt mỏi vì sự trưởng thành. Em còn nhỏ lắm còn hồn nhiên giữa dòng đời hối hả, em muốn là cô gái mộng mơ, mơ về một gia đình ấm áp, giấc mơ nào mà chẳng vụt tắt, em sợ lắm muốn chìm vào say đắm. Chẳng phải mơ, chắc là chẳng phải mơ đâu, nó đẹp lắm một thiên thần nhỏ bé, được yêu thương, được sưởi ấm đêm ngày. Ba sẽ làm ngựa cưỡi em đi, băng qua những cánh đồng em mơ ước, tay chạm lấy cánh chim trời nho nhỏ, dang đôi cánh vẫy chào em buổi chiều tà. Ôi giấc mơ à! Hãy cho em được sống, một con người một hình hài ngây thơ, cùng ba đi khắp phố phường vô ng, ba là người dẫn bước ước mơ em. Cả mẹ nữa, mẹ cùng em dạo bước. Bước chân trần sải bước còn con thơ. Em chỉ muốn mãi là một đứa trẻ, được nâng niu dẫu bướng bỉnh nhiều điều. Giấc mơ ơi xin đừng vụt tắt vì thực tại em chẳng muốn trở về, căn phòng tối một mình em hiu quạnh, cả tiếng cửa tiếng làm tan nát linh hồn.

Em sợ lắm mỗi đêm chợt tỉnh giấc, tiếng khóc than thảm thiết mẹ cất vang, xin dừng lại xin chút bình yên, xin cho em được sống như bao người. Em làm gì, phải làm gì lúc này, chỉ biết gào thét cánh cửa và van xin. Sao phải sống cuộc đời thê lương quá em xót thương người mẹ đã sinh thành, em căm phẫn người cha tàn bạo, em thề rằng sẽ chẳng thứ tha. Cuộc đời em cứ mỗi ngày như một vết cắt, cắt càng nhiều vết thương càng nhiều. Thân xác em rỉ máu trong tâm hồn, em chẳng còn cảm giác của đau thương.

"Em mệt rồi, em mệt mỏi lắm rồi" - Nó nhắn tôi khi tôi hỏi chuyện nhà. Cuộc đời với em quá nhiều đau đớn, tôi thương em - cô gái mạnh mẽ nhất tôi từng biết. Là ai đã khiến em trở nên mạnh mẽ, là ai đã cướp mất đi sự ngây ngô của một đứa trẻ như em. Cuộc đời có quá bất công với em quá không? Nỗi đau của một đứa trẻ mà ngay cả chính ba ruột của mình cũng không công nhận mình là con. Nỗi đau mà vì mình ba lại ra tay tàn bạo với má. Nỗi đau mà sự bất lực không thể nào ngăn cảng được thực tại đang xảy ra. Và nỗi đau nào ai biết rằng sự tồn tại của em có quá nhiều đau thương. Không phải lỗi do em. Là tạo hóa quá trêu ngươi.

Dẫu là gì em cũng là một thiên thần trong mắt chị, em không có lỗi, cũng không cần phải sống mà mang theo những tổn thương người ta gieo vào em. Em được sống là chính mình, được mơ về tương lai, được làm những gì em mong muốn. Hãy để những nỗi đau ấy là cách cuộc đời dạy em trưởng thành, giúp em có thêm lòng trắc ẩn. Mong rằng thế giới ngoài kia có một chàng trai thật ấm áp có thể hiểu thấu được tâm hồn em, đủ tinh tế để biết em đã phải sống cuộc đời như thế nào, đủ yêu thương để bao dung, che chở em, cùng em đi đến cuối cuộc đời. Thương em!

© Ju No - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Blog Radio 758: Rời đi để thở

Ju No

Có những người vừa gặp đã xa, có những người thoáng qua nhưng làm ta phải đau lòng. Tôi chẳng biết điều gì sẽ đến với tôi vào ngày mai, chắc sẽ chẳng báo trước với ai điều gì. Ngày hôm nay state tus vẫn còn like, ngày mai đến người báo mất ai rồi. Nếu ta tin đời người là vô thường, nhớ thường xuyên quan tâm những người ta yêu thương. Sẽ chẳng còn cơ hội cho những vết thương chưa kịp chữa lành. Sẽ mãi hối hận vì một lời ngập ngừng chưa nói. Có lẻ ta chỉ sống một lần trong đời nhưng sẽ mất cả đời đê quên những quá khứ.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Thanh xuân của tôi

Thanh xuân của tôi

Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu

Đánh mất tình yêu

Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh

Mùa đông không anh

Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.

Hạnh phúc riêng của mẹ

Hạnh phúc riêng của mẹ

Tại sao con lại ích kỉ không quan tâm tới cảm nhận và suy nghĩ của mẹ. Rồi con nhận ra khoảng cách giữa mẹ và con dần lớn hơn là khi mẹ quyết định đi bước nữa cùng chú ấy.

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Những lời chưa kịp nói: Một mối tình tuổi trẻ

Tôi không bao giờ quên cảm giác ngày hôm ấy – vừa hồi hộp, vừa hạnh phúc. Gặp gia đình cô ấy, nhìn thấy nơi cô ấy sinh ra và lớn lên, tôi như cảm nhận được sự ấm áp của một gia đình, như được trở về quê hương của chính mình.

Thích ứng với cô đơn

Thích ứng với cô đơn

Những chuyện ngày xưa kể nhau nghe hằng tuần đã trở thành những thước phim tồn đọng, và chính chủ cũng đang dần quên đi những nỗi đau chứa đựng bên trong đó mất rồi.

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Nếu có kiếp sau... chỉ mong hai chữ “tương phùng”

Với cô, anh là khoảng trời bình yên sau bao giông bão của cuộc đời. Để rồi thương nhau.

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Hành trình chữa lành và sống sót sau chia tay

Thi thoảng, mình lại nhớ đến những kỉ niệm đẹp với người ấy, rồi lại tự đặt ra vô vàn câu hỏi, kiểu nếu như mình đã làm khác đi, nếu như mình kiên nhẫn và vị tha hơn, nếu như người ấy chịu thay đổi đi một chút nhỉ…

Mùa đót chổi

Mùa đót chổi

Hân thương các học trò của mình. Tình thương yêu của Hân, một cô giáo miền xuôi vượt đèo, lội suối lên gieo chữ nơi miền ngược suốt ba năm nay là cố gắng dạy cho các em viết được những nét chữ nắn nót, vuông vắn, biết đọc ê a đánh vần hay những phép tính, bài toán đơn giản.

Gió qua miền kí ức

Gió qua miền kí ức

Tuổi 18 đôi mươi Cùng những ngày vội vã Hôm nay mưa tầm tã Sao em buồn thế em?

back to top