Phát thanh xúc cảm của bạn !

Vì quá cô đơn nên mãi theo đuổi thứ không thuộc về mình

2018-08-23 01:24

Tác giả:


blogradio.vn - Giây phút em hoảng loạn quay lại, cũng là giây phút tôi và Phong như lưu lạc. Mái tóc em dày và dài gần chấm lưng, đen mượt, phủ kín đôi vai gầy. Vài lọn hất lên gương mặt đang hoang mang ấy càng khiến tôi chú ý vào đôi mắt đượm buồn của em, tôi phủ nhận, tôi bị thu hút bởi nó.

***

blog radio,  Vì quá cô đơn nên mãi theo đuổi thứ không thuộc về mình

Lần đầu tiên tôi gặp em là đi cùng với Phong. Năm ấy là mùa Đông giữa tuyết trời của Trùng Khánh, Phong không cẩn thận va vào em, cũng trách tôi trêu đùa quá trớn. Nhưng cái “không cẩn thận” ấy lại là điều mà khiến tôi chẳng cảm thấy có lỗi, phải nói là biết ơn, tôi xấu xa lắm phải không? Bởi giây phút em hoảng loạn quay lại cũng là giây phút làm tôi và Phong như lưu lạc.

Dưới cái giá rét âm 1 độ, mưa tuyết lớt phớt đọng nhẹ trên tóc của người đi bộ. Con đường đặc qoánh cái lạnh của mùa đông nhưng sự nhộn nhịp ở quảng trường không hề bớt náo nhiệt. Tôi tên Hy, năm nay 24 tuổi, đang hợp tác kinh doanh tự do cùng một người bạn, cậu ấy tên Phong, chúng tôi sang Trung Quốc lập nghiệp đã gần 2 năm, bởi tôi nghe nói bên đây, giới trẻ tự do phát triển sự nghiệp rất nhiều. Cuối tuần sẽ không có gì đặc biệt khi chúng tôi chưa từng gặp em.

Giây phút em hoảng loạn quay lại, cũng là giây phút tôi và Phong như lưu lạc. Mái tóc em dày và dài gần chấm lưng, đen mượt, phủ kín đôi vai gầy. Vài lọn hất lên gương mặt đang hoang mang ấy càng khiến tôi chú ý vào đôi mắt đượm buồn của em, tôi phủ nhận, tôi bị thu hút bởi nó.

Tôi và Phong ngượng ngùng xin lỗi, em mỉm cười thật nhẹ, hơi thở vì lạnh hòa vào không trung, lấy bàn tay vội lau vết cà phê trên áo khoác, tay còn lại giữ chặt chiếc ly giấy còn vương dấu tích màu nâu đậm màu. Tôi định làm gì đó nhưng Phong đã nhanh chóng cởi áo khoác của cậu ấy đưa cho em, tôi lặng lẽ lách sang một bên, tôi biết Phong đang nghĩ gì, thằng bạn thân này rất thích được lòng người khác.

Gió bấc thổi ngược, tuyết thay mưa ra trận, dòng người vẫn đi đi lại lại, tôi khẽ xoa xoa bàn tay đút vào túi áo, hướng mắt nhìn. Dù sao em cũng chỉ là người qua đường, không quen không biết.

Tôi không suy nghĩ nhiều về em, vì tôi biết "nghĩa khí anh em" là gì, Phong muốn tìm hiểu về em, tôi không thể chen vào phá đám cảm xúc của nó. Tôi lại không thể phủ nhận, em thật sự khiến tôi ấn tượng. Giữa muôn vàn cái đẹp xa lạ ở đất người, em thanh thoát và quen thuộc lạ thường, không khí nhịp nhàng của quảng trường xung quanh em cũng trở nên mềm mỏng. Nhưng cũng chỉ là ấn tượng thôi phải không, đâu phải yêu hay thương. Dù sao em cũng chỉ là người qua đường, và sắp trở thành người yêu của bạn thân, tôi không để ý, bởi với tôi bây giờ sự nghiệp là quan trọng nhất.

Tôi đã biết tên em, sau một tuần tìm hiểu, cuối cùng Phong cũng đã tra ra được trang cá nhân của em. Cũng phải, có gì mà nó không làm được, dù sao nó cũng học qua IT mà. Em tên Đông, du học sinh Việt, hèn gì tôi luôn có cảm giác thân quen, hóa ra do em cũng “khởi nguồn” giống chúng tôi. Chắc do thế mà ba chúng ta sớm kết bạn làm thân, điều đó càng thôi thúc tôi có lý do tin rằng, tôi chẳng thích em, chẳng qua do em là đồng hương nên mới có cảm giác vậy thôi, tôi thấy mình nhớ nhà khủng khiếp. Nhưng định mệnh lại kiên định không chấp nhận một lý do như vậy.

blog radio,  Vì quá cô đơn nên mãi theo đuổi thứ không thuộc về mình

Những lúc có mặt người anh em Phong, cả hai chúng ta đều dửng dưng tương tác, tôi giữ khoảng cách hết mức có thể với em, dù vậy nhiều lúc trò chuyện tâm sự, lại đặc biệt hiểu nhau. Em thích nghe những bản nhạc buồn, thích ngắm trời mưa, em thích mèo còn tôi thì nuôi một con tiểu Cẩu Cẩu, nhưng nó đã qua đời trước khi tôi gặp em 3 tháng. Khi tôi kể điều đó với em, em vốn kiên cường và chẳng thể hiện nhiều cảm xúc trước mặt ai nhưng khi ấy lại rất chú tâm, rất có lòng lắng nghe câu chuyện tôi nghĩ rằng em sẽ cho là con nít ấy. Em vốn không xem tôi là kẻ nhu nhược khi tôi rơi nước mắt trước mặt em.

Tôi nhớ, có một lần tôi thất thoát, thua nặng trong kinh doanh, đến mức tôi nhìn cả thế giới như dần sụp đỗ trước mắt, khi ấy lòng tự tôn của con trai cũng chẳng thể hóa đá, khóc rất nhiều. Em lặng lẽ lau nước mắt cho tôi mà không nói một lời. Dần dần tôi phát hiện khi tôi đi với em, em ngắm cả thế giới, riêng tôi chỉ muốn ngắm mỗi em.

***

Tôi biết Hy cũng có tình cảm với mình nhưng anh ấy không thổ lộ, ngược lại Phong thể hiện rất thật tâm. Tôi không biết! Tôi không quyết được điều gì, kiên định và mạnh mẽ nhưng cũng có lúc hoang mang như vậy. Người tôi thích là Hy nhưng kẻ cố gắng để tôi cảm nhận chân ái lại là Phong. Tôi thấy mình vẫn nên ngạt đi để duy trì tình bạn ba người đẹp đẽ này.

Vào lần đầu tiên gặp nhau, à không, là lần thứ hai, bởi lần đầu tôi đã sớm quên đi chuyện ở quảng trường, nếu không phải có duyên chắc tôi cũng quên mất họ là ai. Thật quá thờ ơ!

Lần đó, tôi khá là chú ý vào vẻ trầm tĩnh có chút khoảng cách của Hy, có lẽ do người bạn Phong quá đối lập, Phong luôn tạo năng lượng cho mọi người, cả tôi. Tôi trò chuyện với Hy rất nhiều, so với bên ngoài, Hy yếu đuối hơn tôi nghĩ, anh bình thường thà để người ta hiểu lầm vô tâm cũng không muốn nói chuyện, ngoại trừ tôi và Phong, nhưng bề ngoài điển trai cộng với tính tình ấy, không hiểu sao vẫn thu hút rất nhiều cô gái, có cả tôi. Nhưng sự thật, tôi đã tiếp xúc và hiểu về anh nên mới thích anh còn ban đầu, thú thật có chút không ưa.

Lần đầu anh khóc trước mặt tôi, lúc đó Phong chỉ lẵng lặng ngồi một góc uống rượu, là khi cả hai thất bại trong lần hợp tác đầu tư với bên công ty đối phương, một dự án mạo hiểm. Anh đề nghị Phong đột phá, cả hai đã cãi nhau rất nhiều. Phong không trách anh, lại càng khiến anh trách cứ chính mình.Tôi không quan tâm thế giới có sụp đổ hay tận thế đến vậy đâu. Cái tôi để tâm và xót xa nhất là nhìn hai người bạn lao tâm và bất lực như vậy, nói thật, tôi có hơi ích kỷ khi tại thời khắc đó, muốn được mãi mãi bên cạnh Hy, quang minh chính đại giúp anh vượt qua.

“Vậy Phong đã ở đâu trong tâm trí tôi đây?", thời khắc đó tôi nghĩ mình thật không tốt lành gì. Nhưng sự thật là tôi thích Hy, một cảm xúc nhẹ nhàng dai dẳng, không dứt ra được.

blog radio,  Vì quá cô đơn nên mãi theo đuổi thứ không thuộc về mình

***

Lúc tôi cầm chai rượu trên tay, rất đau lòng, không phải đau lòng vì công việc, trong góc tôi ngồi khuất hẳn ánh đèn, căn phòng im lặng như tờ, càng nổi bậc tiếng khóc lẫn tiếng an ủi của hai người bạn thân. Đèn khuất nhưng đâu đến nỗi không thấy tôi. Nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, tại tôi giả câm giả điếc công khai theo đuổi Đông một cách ồn ào như vậy nên họ mới phải chôn giấu tình cảm với đối phương, tất cả để chiều theo một đứa bạn độc đoán này.”

Tôi như đứa bé lưu lạc đang chờ mẹ, vì tôi mà cả tòa nhà tìm kiếm phải thắp sáng! Sao ngoài trời vẫn sáng đến vậy, ánh trăng hôm nay lại nhợt nhòa và mang hơi hướng hợi đượm buồn man mác, tôi đưa tay xoa dịu màn đêm, tiếp tục để đầu óc này mù mịt theo đuổi một thứ đáng ra không dành cho mình, có lẽ người ta dùng men để say còn tôi dùng để đánh mình thức tỉnh. Cũng tại tôi quá đáng thương!

"Phải chi chúng ta chỉ đơn thuần xem nhau là bạn, hay chỉ có chúng ta thôi là đủ!"

© Tác giả ẩn danh – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top