Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tuổi ba mươi ta đem giấu nỗi buồn đâu đó

2017-08-20 01:30

Tác giả:


blogradio.vn - Tuổi ba mươi, đem giấu biệt nỗi buồn đâu đó, chẳng dễ gì tỏ bày cùng ai khác. Những ngộ nhận về cuộc đời, về lòng người hay những tù đọng quẩn quanh thi thoảng vẫn khiến bản thân nhiều mỏi mệt.

***

  Tuổi ba mươi ta đem giấu nỗi buồn đâu đó

Ba mươi tuổi, đừng tự cảm thấy mình đã già đi. Có lẽ ba mươi không khác nhiều so với những năm hai mươi. Chỉ là thời gian nói lên cách sống của một con người mà thôi. Trái tim vẫn trẻ trung, đó mới thực sự quan trọng! Đừng nghĩ rằng ba mươi tuổi thì sẽ thôi mơ mộng. Ngày ta thôi mơ mộng là ngày cuộc đời ta mất hết ý nghĩa.

Khi ba mươi, đã qua rồi cái thời tuổi trẻ đầy nhiệt huyết, cái thời với những ước mơ, những khát vọng chinh phục dám nghĩ dám làm. Trong người sục sôi ngọn lửa luôn hướng về phía trước, thất bại, gục ngã rồi lại đứng lên, không so đo nghĩ ngợi. Bước vào tuổi ba mươi bỗng trầm mặc hơn, mỗi bước đi phải suy nghĩ chín chắn, cân nhắc cẩn thận rồi đưa ra một quyết định để ít phải chịu rủi ro.

Tuổi ba mươi, bạn bè hầu hết đã ổn định, ta vẫn nhởn nhơ dù trong mắt những người xung quanh, cuộc sống độc thân có một chút nào đó không hoàn hảo. Tuổi ba mươi của một cô gái độc thân thì ngày nào cũng như ngày nào, cuộc sống lặp đi lặp lại. Bước chậm lại so với mọi người một chút, đôi khi ta vẫn cho phép mình trẻ con một tí, nuông chiều bản thân hơn; bỗng sợ ngày già nua xấu xí gõ cửa nên biết quý trọng sức khỏe, ban thưởng cho mình nhiều quyền được làm đẹp và thư giãn. Tuổi ba mươi thấy hạnh phúc nhất khi luôn được tự do và tự tại; thoải mái với các sở thích cá nhân và tận hưởng thế giới riêng của mình. Bạn bè cùng trang lứa ngoảnh mặt nhìn một cô gái độc thân thì chợt ao ước quay về thanh xuân.

Ba mươi năm, một quãng thời gian không hề ngắn để ta trải qua những thất bại, đối diện với khó khăn. Chợt nhận ra rằng có những kiến thức chúng ta có thể học được ở trường học, ở người khác. Nhưng cũng có những kinh nghiệm chúng ta chỉ có thể cảm nhận và trưởng thành bằng trải nghiệm của chính mình. Thành công hay thất bại, thậm chí là những kinh nghiệm tồi tệ nhất cũng chính là những bài học đáng giá nhất. Quá khứ chỉ tồn tại một sai lầm khi ta không rút ra được bài học cho tương lai. Giờ đây trong ta chỉ có mong ước làm được những việc trong tầm với, những suy nghĩ thực tế, giản dị nhưng thật hoàn hảo. Và ta cũng nhận ra rằng khi ta hoàn thành được nó cũng là một điều rất khó.

  Tuổi ba mươi ta đem giấu nỗi buồn đâu đó

Tuổi ba mươi, mọi người thường nghĩ mình phải có một cái gì đó để khẳng định, một vị trí, vai trò trong xã hội. Còn ta vẫn mông lung, đôi khi chìm vào những suy nghĩ luẩn quẩn, không biết mình muốn gì và làm gì. Nhiều khi, những khó khăn trong cuộc sống lại khiến ta cảm thấy bế tắc và khó tìm ra lối đi phù hợp. Tuổi ba mươi, đôi lúc mơ hồ về mọi thứ đã qua, tiếng chiếc đồng hồ tích tắc chạy từng giây nặng nề, thi thoảng chen lẫn một tiếng thở dài. Cuộc đời không dễ để bước đi.

Tuổi ba mươi, khi khát khao được cống hiến nhưng cuối cùng lại phải nhốt mình trong những "ô cửa hẹp" của cuộc đời. Nhưng tự nhủ phải như con đại bàng kiêu hãnh, chúng ta phải thức dậy từ những khó khăn và đáp trả một cách mạnh mẽ những thách thức của số phận. Ta lựa chọn bình an, mà bình an từ tâm thì đâu ai hay ngoài bản thân mình.

Tuổi ba mươi, đem giấu biệt nỗi buồn đâu đó, chẳng dễ gì tỏ bày cùng ai khác. Những ngộ nhận về cuộc đời, về lòng người hay những tù đọng quẩn quanh thi thoảng vẫn khiến bản thân nhiều mỏi mệt.

Tuổi ba mươi, ta đã đi được gần một nửa đời người, quãng đường phía trước còn rất dài, dù chưa biết cuộc sống của ta sẽ về đâu nhưng ta biết rằng phải hành động cho những kế hoạch ta đặt ra trong hôm nay, kế hoạch của hôm nay là để ngày mai ta tốt hơn. Bởi cuối cùng thì, chúng ta sinh ra và trưởng thành để sống trọn vẹn nhất với những gì mà ta muốn, được là chính mình và trải nghiệm những điều ý nghĩa của cuộc đời. Chẳng ai có thể ngăn cản việc bạn chạy theo những giấc mơ và sống cuộc sống theo cách riêng của bạn.

© Đỗ Thái Hà – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Có một người lạ làm em yêu đến đau lòng

Trái đất hình tròn mà sao mãi em chẳng gặp lại anh. Người ta nói nếu hai người là của nhau thì đi một vòng cũng sẽ quay về bên nhau, có lẽ em và anh mãi chẳng phải là của nhau. Nếu có gặp lại chắc có lẽ cũng như người xa lạ phải không anh?

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Big Five - Mô hình tính cách với 5 yếu tố lớn: Bài trắc nghiệm giúp bạn nhận biết bản thân và tận dụng thế mạnh của mình để phát triển mạnh mẽ

Mô hình tính cách Big Five này nói rằng tính cách có 5 yếu tố cốt lõi: Cởi mở, Tận tâm, Hướng ngoại, Dễ chịu và Bất ổn cảm xúc.

Vòng tròn hiu quạnh

Vòng tròn hiu quạnh

Diệu cũng nhận ra vì sao mẹ cô nói những bài học của sách vở là cần thiết, nhưng những bài học của cuộc đời lại vô cùng quan trọng và sẽ giúp con người ta học được nhanh hơn, dễ cảm thấu hơn và dễ đối mặt hơn với biết bao chuyện lớn nhỏ của cuộc đời sau này.

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Gửi tôi của những tháng ngày thanh xuân

Hình như, có những thứ vẫn luôn nguyên vẹn như vậy đấy cậu nhỉ? Chỉ có tôi là nghĩ nó thay đổi thôi.

Tình chung

Tình chung

Tôi, một gã khờ yêu thơ, Thuở ấy tương tư mối tình hờ Trọn lòng thương nhớ dáng em xinh

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Phóng viên tài chính Mỹ: Đây là lời khuyên tài chính tốt nhất tôi nghe được trong năm nay

Để tiết kiệm tiền, các chuyên gia tài chính khuyên bạn nên bắt đầu với 5 điều này, nếu không bạn sẽ hối hận về sau.

Mùa bằng lăng

Mùa bằng lăng

Cô gật đầu và anh ôm cô vào lòng, có thật nhiều những đóa bằng lăng như đang reo vui lên cùng họ, và cả con đường dài cũng vậy. Cô nhớ mãi buổi tối hôm đó con đường rất vắng và anh đã hôn cô nụ hôn đầu tiên, họ đã ngập trong hạnh phúc mà cô nhớ suốt đời.

"Nhớ nhá - Hãy luôn giữ nụ cười"

Chỉ mong đoạn đường sau này của cậu, mọi thứ đều tốt, còn tớ cũng sẽ tập quên cậu. Đã 5 năm rồi, có lẽ cũng đến lúc tớ nên quên đi cậu để đón nhận những ánh nắng mặt trời của ngày mới.

Những con còng trên biển

Những con còng trên biển

Nhi nhìn chăm chăm vào bức tranh trước mặt. Sao lại có một sự trùng hợp đến vậy chứ, đây có phải là bức tranh mà Nhi rất thích và đặc biệt rất thích trong cả hai lần được xem ngoài con đường biển không?

Đóa hoa bên đường

Đóa hoa bên đường

Chợt, tôi bắt gặp một đóa hoa nhỏ bên lề đường. Đóa hoa ấy, mặc dù nở giữa bụi rậm và khô cằn, nhưng vẫn tỏa sáng với vẻ đẹp riêng của mình. Tôi ngừng bước, nhìn chăm chú vào đóa hoa và bắt đầu suy tư về ý nghĩa của nó.

back to top