Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tớ thích cậu nhưng chẳng dám nói ra đâu

2015-08-15 01:00

Tác giả:


blogradio.vn - Thu về, đông sang, nắng không còn gắt đủ để khiến tớ say! Tạm biệt mối tình thầm lặng của tớ nhé! Tớ thích cậu nhưng sẽ không nói ra đâu vì tớ rất sợ kết quả đấy.

***

Một ngày đầu tháng 8, mùa hè với ánh nắng rực rỡ chiếu qua cửa sổ đâm thẳng vào đầu giường. Tiếng chim ca vang rộn rã một gốc trời nhỏ của tôi. Tự thưởng một bản nhạc yêu thích, ngồi dựa lưng thư thái mặc cho gió quạt vù vù thổi vào mặt. Ôm chiếc laptop, viết ra vài dòng gửi đến bạn của tôi.

Tớ từng mơ về một tình yêu học trò trong sáng, tươi đẹp và mới lạ. Nhưng vì vốn khép kín nên đó cũng chỉ là ước mơ tớ đã từng giữ. Mấy đứa bạn bảo với tớ rằng: “Yêu sớm làm gì, giữ sức mà chơi, mày ạ!”. Thế nhưng, tớ vẫn cứ muốn nếm thử thứ tình cảm mới mẻ ấy. Nghĩ là nghĩ thế thôi, tớ cũng không cố đi tìm đối tượng để trải nghiệm tình yêu làm gì. Nó đến thì tự khắc sẽ đến thôi.

Trong lớp, cậu là một chàng trai không quá nổi bật, về cả tính cách, ngoại hình hay thành tích học tập. Không quá khi nói rằng nếu nửa cuối năm lớp 12 cậu không chuyển đến ngồi chung tổ, tớ cũng không có chút ấn tượng gì. Cậu ngồi ngay sau tớ, vì vậy những câu chuyện của cậu với mấy đứa bàn sau không biết vô tình hay cố ý thỉnh thoảng vẫn đi vào tai tớ.

tớ thích cậu

Đôi khi tớ còn nhập hội chém gió cùng cậu. Có lẽ những mẩu chuyện nhỏ trên lớp chính là điểm bắt đầu cho mối quan hệ của chúng ta. Cậu có một lối nói chuyện rất thu hút, nó lạnh nhạt nhưng lại tràn đầy hấp dẫn. Tớ cảm thấy rất thú vị và thoải mái mỗi khi được cùng cậu bàn về những vấn đề trên trời dưới biển. Chỉ cần cậu gọi, chắc chắn tớ sẽ bỏ hết việc đang làm để quay lại, chỉ đơn giản để nghe điều cậu muốn nói với tớ.

Tớ biết cậu là một cây mê bóng đá thực thụ, với ước mơ trở thành một cầu thủ hào hoa. Tớ còn biết cậu là dân khối C chính cống, điều này khác xa so với bọn con trai toàn theo khối A trong lớp. Người ta bảo con trai mà học khối C tâm tư rất sâu sắc, điều này tớ đã thấy ở cậu, điểm cộng của cậu với tớ lại được tăng thêm. Đặc biệt sau vài lần nhắn tin, tớ chợt phát hiện ra cậu là một người sống khá trầm lặng và lý trí. Nhưng có khi tớ lại thấy cậu rất năng động và ranh ma. Tớ không xác định được tính cách vốn thuộc về cậu là gì. Nó đến giờ vẫn là một ẩn số, càng cuốn tớ xoáy sâu vào cậu hơn.

Cậu với tớ cùng chơi trong một nhóm bạn. Những lần 2 đứa đi chơi chung cũng nhiều hơn. Cậu rất hay trêu tớ, cười nhạo mỗi khi tớ làm sai; có khi tớ đang bực bội mà còn bị cậu đá đểu cũng cáu lắm. Thế nhưng, tớ lại chỉ nhớ về những lúc cậu giúp đỡ tớ khi khó khăn, hay đơn giản là ngồi lắng nghe tớ tâm sự. Tớ càng ngày càng dành nhiều thời gian nghĩ về cậu hơn. Buổi ngày đã gặp trên lớp, tối về còn lôi kéo cậu chat chit một lúc nữa mới chịu. Tuy khi nhắn tin cậu chủ yếu nghe tớ kể lễ nhưng mỗi câu cậu nhắn lại đều khiến tớ xao động. Những câu nhắn không dài dòng, không nhiều lời mà lại đủ ý, có lẽ điểm khác biệt đó của cậu càng thu hút tớ.

Trong nhóm có đứa công khai tình cảm với cậu, điều này khiến tớ khá hoang mang. Thật ra tớ biết có một số đứa khác rất ấn tượng cậu. Tớ thật sự thắc mắc, không biết sao lớp 12 cậu lại trở nên hot như vậy. Cậu tĩnh lặng và tự tại, không làm gì mà vẫn như nam châm, khiến người khác nguyện là kim loại để được cậu hút vào. Cậu chính thức được tớ phong danh hiệu “kẻ âm thầm giết chết những trái tim!” Phải nói rằng tớ rất khó chịu khi phát hiện ra cậu bỗng nhiên trở thành đối tượng thầm mến của bất kì ai. Bởi lẽ, khi đêm về, không gian bao phủ vắng lặng, đối diện với chính mình, tớ chợt biết, có lẽ… đã thích cậu rồi!

Một ngày nọ, tớ phát hiện ra cậu và cô bạn thân của tớ khá hợp nhau. Hai đứa luôn đi cùng như hình với bóng, cười đùa rất thân thiết. Không để tớ kịp an ủi mình quá đa nghi, mấy đứa bạn trong nhóm đã truyền tin mới: cậu thích bạn thân tớ. Đã có lần tớ hỏi thẳng cậu về tin tức đó. Cậu phủ nhận và tớ luôn tin vào những điều cậu nói. Tớ hiểu cậu mà, một khi không rõ ràng cậu sẽ không nói ra, nếu đã nói ra thì nên tin tưởng. Với cô bạn kia khi tớ hỏi về quan hệ giữa hai người, nó cũng bảo đó chỉ là anh trai. Nó bảo hai đứa cùng mê bóng đá nên hợp nhau, nói chuyện nhiều cũng chỉ về bóng đá thôi. Tuy nghe vậy, nhưng tớ nghĩ đó có lẽ cũng chỉ là cảm xúc ban đầu thôi, tất cả bạn bè đều thấy tình cảm giữa hai bạn mà.

yêu đơn phương

Tớ cũng rất vô tư, thoải mái cố tình tác hợp cho hai bạn. Xét khách quan thì các cậu đúng là một cặp trời sinh, mẫu con gái cá tính như vậy có lẽ hợp với cậu hơn. Còn tớ, không mê bóng đá, không có sở thích nào giống cậu. Chỉ có sự khác biệt trong cậu cuốn lấy tớ mà cậu thì vô thức không biết gì thôi.

Tớ nghĩ về những lý do khiến mình thích cậu. Hay trêu chọc, đá xoáy ư! Hay lắng nghe tớ tâm sự và đưa ra lời khuyên ư! Dường như với ai cậu cũng thế, chứ không phải với riêng tớ. Suy nghĩ kĩ hơn thì mối quan hệ của chúng ta trước giờ phần chủ động vẫn luôn từ phía tớ nhỉ! Đúng vậy, cậu vốn chỉ xem tớ là bạn thôi. Tớ đã hiểu, có phải hơi trễ rồi không?

Ngày trôi đi, tớ tự dấu tình cảm, và hy vọng cơn say nắng này sẽ nhanh tan khi mưa về. Thật ra, tớ vốn rất dễ rung động nên cho rằng thời gian qua cũng là một cơn cảm nắng thôi. Tớ với cậu vẫn là bạn tốt thì tuyệt hơn chăng. Tớ sẽ không làm gì khiến cho mối quan hệ của chúng ta xấu đi đâu! Tớ không biết quan hệ giữa hai cậu đã tiến tới bước nào vì không dám hỏi, cũng không muốn nghe. Tớ sợ khiến mình thêm tổn thương.

Lễ tốt nghiệp, cầm bằng khen và bó hoa tươi thắm trên tay, nở nụ cười rạng rỡ nhất. Biết bao ánh mắt ngưỡng mộ hướng về tớ, tớ biết không có ánh mắt cậu. Tạm biệt tuổi học sinh tươi đẹp, tớ mang theo mối tình đơn phương không nói trôi xa.

Từ khi tốt nghiệp, cậu và tớ ít liên lạc hơn, tớ cũng ít khi nhớ đến cậu như trước. Dù thi thoảng cậu nhắn tin, vẫn khiến tớ chợt nhận ra tình cảm dành cho cậu, trong tớ vẫn chưa tắt hẳn. Thậm chí những tâm sự nhỏ của cậu có khi còn khiến tớ có ảo giác như cậu cũng từng thích tớ nữa. Sự ảo tưởng đó khiến tớ đang dần trở lại tương tư cậu rồi sao? Không, không đâu! Thu về, đông sang, nắng không còn gắt đủ để khiến tớ say! Tạm biệt mối tình thầm lặng của tớ nhé! Tớ thích cậu nhưng sẽ không nói ra đâu vì tớ rất sợ kết quả đấy.

Nói cho cậu biết nhé: tớ đã từng mơ về những ngày tháng tương lai được sánh đôi cùng cậu, mơ về những phút giây nụ cười tỏa nắng, ánh mắt ấm áp ấy chỉ đặt vào riêng mình tớ thôi. Một chàng trai với phong cách thu hút tớ, lời nói nhẹ nhàng làm tim tớ rung động. Tớ sẽ mãi nhớ và trân trọng cảm xúc này.

Lâu rồi tớ không gặp cậu. Lời chủ động như những người bạn: “Tối mai, cà phê Mưa Đêm, 7 giờ nhé!”

© Ly Ly – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top