Thời son sỗi ngọt ngào
2015-04-24 01:00
Tác giả:
blogradio.vn - Tôi nghĩ rằng muốn hạnh phúc bên ai đó, chúng ta phải học cách sống hạnh phúc ngay cả khi có một mình. Bởi vì chỉ khi chúng ta được tự do sống và cảm nhận trọn vẹn những cung bậc của cuộc sống, chúng ta mới thực sự biết cách cho đi.
Nơi tôi yêu thích nhất trong nhà là cửa sổ. Nằm trên chiếc giường của mình, gác chân lên khung cửa nhìn ra khoảng trời trước mặt. Có những ngày đẹp trời, có những ngày u ám, có bóng nắng xuyên qua tán cây hay sao trời lấp lánh… thì một điều không thay đổi rằng đó vẫn là khoảng trời của riêng tôi. Đôi khi tôi cảm thấy khung cửa sổ nhà ba mẹ không khác gì màn hình ti vi có thể chiếu lại ký ức của tôi năm này qua năm khác. Như hôm nay tôi nằm đây nghỉ ngơi sau những ngày mệt nhoài tự tay chuẩn bị cho đám cưới, gió thổi khúc nhớ nhung rộn ràng về tôi của một năm, hai năm, ba năm trước… trong những ngày son rỗi ngọt ngào.
Trà, cà phê và thậm chí chocolate đen cho chúng ta thấy một điều rằng vị đắng không phải lúc nào cũng tệ, nó đôi khi cần thiết và có thể để lại cho chúng ta cái hậu rất ngọt. Chỉ cần chúng ta dành thời gian và tâm trí để cảm nhận. Tốt nghiệp Đại học, chia tay mối tình đầu tiên chóng đến và chóng qua như cơn mưa rào mùa hạ, tôi không còn là cô gái nhỏ nhìn cuộc sống toàn màu hồng và mơ mộng sống cuộc sống như trong những thước phim thần tượng hay tiểu thuyết. Nhưng tôi cũng chưa phải kiểu phụ nữ như bước ra từ những cuốn tạp chí thời thượng, hoàn hảo và viên mãn kể cả trên giường ngủ. Tôi chẳng có gì ngoài sự sự tự do của một kẻ độc thân. Và sự tự do của những người phụ nữ độc thân nhưng không cô đơn cũng phải có một cái tên thật ra dáng: sự son rỗi.

Cuộc sống là một cuộc hành trình. Ngày bé chúng ta đi cùng bố mẹ, lớn lên đi cùng bạn bè hoặc đi cùng với người bạn đời của mình. Nhưng ở giữa những cuộc gặp gỡ, giữa những đoàn viên ấy, sẽ có lúc chúng ta phải đi một mình. Không ai biết chúng ta sẽ một mình bao lâu và bao lần trong đời. Chỉ biết rằng khoảng thời gian một mình ấy, ngắn ngủi hay dài lê thê, ảm đạm hay rực rõ, hoàn toàn do tôi quyết định.
Khi ngắm nhìn anh họa sỹ sơn lại căn phòng cho mình, nhìn cái cách anh ta phối những mảng màu tưởng như ngẫu hứng mà kết quả hơn cả mong đợi, tôi chợt bừng tỉnh: mình cũng chính là họa sỹ của cuộc đời mình. Có lẽ quyền năng tuyệt vời nhất của thời son rỗi là được quyền lựa chọn, là quyền được làm mọi việc theo ý thích của mình. Nghĩ thử mà xem, có lẽ chỉ những kẻ độc thân mới biết đến một ngày Chủ nhật đúng nghĩa. Quên tất cả các loại báo thức đi, buổi sáng tôi có thể thức dậy vào bất kể lúc nào. Và thức dậy cũng không có nghĩa là phải rời khỏi giường nữa, tôi có thể tiếp tục rúc trong chăn mơ màng về đủ mọi điều lơ lửng bay ngang qua đầu hay với lấy điện thoại dạo một vòng Facebook xem ai thức khuya, ai dậy sớm trong đám bạn bè của mình, đôi khi, cũng có thể xem lại những hình ảnh của buổi party đêm trước.
Tôi cũng có thể bật radio để nghe những lời tâm sự hay những bản nhạc do người không quen biết chọn hoặc mở đĩa nhạc Pháp, để được thứ ngôn ngữ tình yêu du dương ấy tán tỉnh, ve vuốt mặc dù chỉ còn có thể hiểu lõm bõm do đó chỉ là ngoại ngữ thứ 2 của mình từ thời sinh viên. Tôi có thể cứ nằm lười biếng như vậy cho tới khi bụng đói réo gọi buộc phải đi chợ nấu một bữa ăn không biết là bữa sáng hay bữa trưa thịnh soạn hoặc trang điểm nhẹ nhàng, mặc một chiếc áo thun và jeans rách tới quán cà phê khu trung tâm ăn bánh ngọt, uống capuchino, ngắm người qua lại sau đó lang thang khu Taka lùng những thứ váy áo công sở hay tiệc tùng ngon-bổ-rẻ.
Tôi và hầu hết những cô bạn gái của tôi đều nhận thấy giai đoạn năng suất làm việc của chúng tôi cao nhất lại chính là thời độc thân. Nếu bạn không có một công việc để vùi đầu vào, để tìm thấy niềm vui, thành tựu và cả tiền bạc trong đấy mới là vấn đề. Chán nản vì thất tình ư? Hãy thử thay đổi công việc luôn xem sao? Chưa có bồ ư? Nếu được thăng chức hay tăng lương có bớt sốt ruột hơn không? Tôi thấy dù là đàn ông hay phụ nữ, những người có ý chí, những người có đam mê mới thực sự hấp dẫn bởi vì vẻ đẹp của con người được bộc lộ qua lao động. “Làm việc hăng say, vận may sẽ tới”, tôi thấy câu này thật đúng. Đó có thể là vận may tiền bạc, đó cũng có thể là vận may ái tình nữa.

Phụ nữ nếu xem đàn ông là sự nghiệp, chẳng phải bạn đang đặt canh bạc của đời mình vào tay kẻ khác ư? Chi bằng tự có cho mình một sự nghiệp riêng, dù chỉ là công việc bình thường đi chẳng nữa, đó cũng là sự nghiệp của bạn. Dù có lúc phải ba chân bốn cẳng chạy trên đôi giày cao gót từ hầm để xe lên để kịp quẹt thẻ, dù có lúc áp lực công việc đè nặng với các deadlines dồn dập, có lúc cảm thấy muốn bỏ cuộc trước những cạnh tranh, nhưng tôi vẫn nhớ những buổi chiều muộn, khi thành phố đã bắt đầu lên đèn. Nhiều đồng nghiệp có gia đình đã về trước để đón con, để chuẩn bị bữa tối hay để hẹn hò, tôi vẫn ngồi nán lại văn phòng, mở nhạc nhỏ vừa phải, ngồi làm nốt công việc trong tâm thái thong thả hơn, cảm giác như mình được thoát khỏi cái guồng quay hối hả của cuộc sống trong phút chốc. Đó là những giây phút thực sự giúp tôi tái tạo lại năng lượng, xúc cảm cho riêng mình.
Thế nhưng dù là nhân viên mẫn cán đến đâu, dù hăng say đến đâu, có những lúc tâm trí lang thang không thể kéo lại nổi, tôi vẫn muốn gạch hết các to-do-list trong ngày chỉ để xách ba lô lên vai đi đâu đó ra khỏi thành phố. Vậy là sắp xếp công việc, viết đơn xin nghỉ phép một vài ngày ra biển nằm phơi nắng hoặc lên cao nguyên Đà Lạt để mà mộng mơ. Đôi khi tôi đi cùng cô bạn thân, có lúc tôi đi một mình, nhưng tôi nhớ cả những chuyến đi cùng mẹ, mà tôi là người lên kế hoạch, sắp xếp từ A tới Z. Như ngày bé mẹ thường cho tôi đi nghỉ mát cùng gia đình hay cơ quan, thì giờ tôi tặng mẹ một chuyến đi nghỉ ngơi.
Tôi nghĩ trước khi có thể sống chung với người nào đó và có thể cả ba mẹ họ nữa, tôi phải học cách sống chung với ba mẹ mình đã. Bạn sẽ bảo sao lại phải học khi mà chúng ta sinh ra và lớn lên với ba mẹ, ở với ba mẹ bao nhiêu năm trời rồi? Là bởi bây giờ đã khác, chúng ta không còn bé bỏng nữa, chúng ta không còn dựa dẫm vào cha mẹ nữa, chúng ta phải học cách để ba mẹ không lo lắng nhiều cho chúng ta nữa, ba mẹ không phải hi sinh thêm nữa cho chúng ta.
Mà ba mẹ ngày càng già chứ không còn trẻ trung như trước, nhiều thói quen và suy nghĩ cũng thay đổi, chúng ta phải thích nghi với điều đó, như cách ba mẹ ngày xưa đã phải thay đổi bản thân, thay đổi cuộc sống để thích nghi với đứa con nít đỏ hỏn, đầy phiền toái. Đã có lúc tôi và mẹ cãi vã vì chuyện lấy chồng của tôi, vì tôi cương quyết né tránh các cuộc mai mối của mẹ, nhưng sau chuyến đi du lịch chung thì mọi chuyện khác đi, mẹ nói với tôi hãy tận hưởng tốt thời kỳ son rỗi này, và dù thế nào, mẹ vẫn sẵn sàng ở bên, luôn đồng hành với tôi.

Cũng đôi khi, xen giữa những chuỗi ngày bình lặng hay những rộn rã bên bạn bè, tôi có cả những cuộc hẹn hò với những người mới quen. Tôi vẫn luôn tin vào tình yêu từ cái nhìn đầu tiên, nhưng cho rằng cũng không nhất thiết phải chối từ mọi gặp gỡ được sắp đặt trong cuộc sống. Bởi vì mặc dù không có duyên trở thành người thương của nhau thì tôi đã có thêm rất nhiều những người bạn, người thầy tốt. Tôi biết có cô gái cũng độc thân như tôi, nhưng cô ấy sợ điều đó. Cô ấy sợ cảm giác một mình, cô ấy luôn muốn ở trong mối quan hệ với ai đó. Vừa bước chân ra khỏi một mối tình, cô ấy lập tức bước vào một mối tình khác. Nhưng những mối quan hệ của cô ấy luôn lỏng lẻo, mong manh và tất nhiên là chẳng bền lâu.
Tôi nghĩ rằng muốn hạnh phúc bên ai đó, chúng ta phải học cách sống hạnh phúc ngay cả khi có một mình. Những chàng trai sẽ thích những cô gái hạnh phúc, chứ không phải những cô gái cũng đang bất an, thiếu hụt, cuống cuồng tìm kiếm thứ mà bản thân cô ấy cũng không biết là thứ gì. Tôi nghĩ tôi có một thời độc thân không cô đơn là vì tôi đã biết điều đó, tôi đã tìm thấy niềm vui và vè đẹp của thời son rỗi mà tôi đã sống. Tôi yêu thời son rỗi của mình dẫu nó có cả những vị đắng của sự tan vỡ mối tình đầu, cho dù nó có cả những thất vọng, có cả những lúc hoang mang hay vấp ngã thật ngớ ngẩn. Và chẳng phải cuộc sống thú vị cũng bởi chúng ta không biết trước ngày mai hay sao?
Vậy nhé, mỉm cười chào tạm biệt thời son rỗi, tôi đã sống những ngày trẻ trung khờ dại nhưng không chút nuối tiếc. Cảm giác tràn ngập trong lòng giờ đây là phấn khích háo hức bước tiếp những chương sắp tới của cuộc đời. Chúc cho mọi cô gái đều bước lên xe hoa bằng những bước đi tự chủ và hoa nở trong lòng. Để chúng ta biết yêu thương những đứa trẻ và cha của chúng bằng tình yêu ngọt ngào trái chín từ những mầm cây ươm từ mùa son rỗi. Bởi vì các cô gái ơi, hãy nhớ, chỉ khi chúng ta được tự do sống và cảm nhận trọn vẹn những cung bậc của cuộc sống, chúng ta mới thực sự biết cách cho đi.
© Tĩnh Thu – blogradio.vn
Bài tham dự cuộc thi viết “Độc thân không cô đơn”. Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại bình luận và chia sẻ link bài viết này lên các mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc. Bạn cũng có thể chia sẻ lại link bài viết này từ fanpage BlogViet Vietnamnet

Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Giữa cơn say và vết thương cũ
Họ từng yêu nhau tha thiết, nhưng vì một lần tổn thương mà lạc mất nhau giữa những năm tháng tuổi trẻ. Bốn năm xa cách, tưởng chừng tình cảm đã ngủ yên, thế nhưng chỉ một ánh mắt, một cái chạm, tất cả ký ức lại ùa về. Giữa ngập ngừng và khát khao, họ đã chọn dũng cảm thêm một lần: “Mình bắt đầu lại từ đầu nhé?”.
Hoá ra, chỉ mình tôi gọi đó là thương
Ngày mà bạn chấp nhận để một ai đó bước vào cuộc sống của mình chính là ngày bạn bắt đầu một ván cược lớn với định mệnh. Nếu thắng cược thì một đời náo nhiệt, nếu thua thì tự khắc vào lòng một vết thương sâu.
3 con giáp này sẽ kiếm tiền khủng nhất tháng 11 Âm lịch
Tháng 11 Âm lịch gõ cửa, trời đất sắp xếp lại vận may. Nếu bạn thuộc 1 trong 3 con giáp này, xin chúc mừng, đây chính là lúc "nhà nghèo vượt khó", tiền bạc tự tìm đến.
Vết thương mùa lũ
Trong ký ức non nớt của tôi khi ấy, hình ảnh anh Tư với khuôn mặt rám nắng, hàm râu quai nón rậm rạp và đôi mắt kiên định giữa dòng nước cuồn cuộn vẫn còn in sâu không phai. Anh ra đi trong buổi chiều mưa xám năm ấy, để lại một khoảng trống lớn trong lòng những người ở lại và trong ký ức tuổi thơ của tôi, đó là lần đầu tiên tôi hiểu thế nào là cái chết vì lòng dũng cảm.
Sau chia tay
Nếu tình yêu đo bằng lời hứa, bằng câu nói chân thật thì chúng ta đều là những kẻ nói dối. Những lời có cánh thường chỉ bay được trên bầu trời, trở lại mặt đất hoá hư không.
Cứ động tới 6 điều này là người EQ thấp tự ái
Những người EQ thấp có đặc điểm chung là dễ bị tổn thương bởi các vấn đề liên quan đến giá trị bản thân.
Cánh cửa khác của cuộc đời
Tôi sống và học nghề trong nhà cô được ba năm thì tôi đã thạo nhưng cô nói tôi cần ở lại học thêm và làm thêm cho thật chắc chắn, đó là thời gian tôi đã cân bằng lại được những cảm xúc của mình, cú sốc quá lớn kia của gia đình tôi tưởng như đã làm tôi sụp đổ và ước mơ cũng hóa xa vời, nhưng bây giờ tôi đã hiểu, tôi đã chấp nhận được thực tế cuộc sống là như vậy, khi mình không thể thực hiện được ước mơ thì hãy bước theo một con đường khác, vì ở đó luôn có một cánh cửa khác đang chờ đợi mình bước vào và dũng cảm sống tiếp.
Năm tháng ấy và chúng ta
Giọng nói trầm ấm, điệu bộ quan tâm, ánh mắt dịu dàng lo lắng cô cảm thấy vừa thân quen lại xa lạ vô cùng cô không biết là mình đang bị ảo giác hay đây là sự thật, những ký ức vụt qua trong đầu tất cả như một thước phim cuốn lấy cô, càng siết càng chặt, càng giãy dụa càng bị cuốn vào.
Sống chậm mà chất: Những con giáp lười xã giao nhưng ai thân được đều quý
Với những con giáp lười xã giao dưới đây, việc giữ cho mình một "vòng tròn nhỏ" lại là lựa chọn giúp họ bình yên và sống đúng với bản thân.
Định mệnh của em
"Tình yêu chân chính không phải là sự chiếm hữu mù quáng hay những toan tính vật chất, mà là sự hy sinh, thấu hiểu và cùng nhau đi qua giông bão. Những sóng gió cuộc đời chỉ là phép thử để ta nhận ra ai mới là người sẵn sàng cầm ô che mưa cho mình. Hãy cứ sống thiện lương và chân thành, rồi nắng ấm sẽ đến, dù là giữa trời Âu lạnh giá hay ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này."


