Thoảng hương dâu da, lại nhớ mùa hoa phượng
2011-06-03 17:19
Tác giả:
Blog Việt
Buổi sáng, thật sớm, tầm hơn 4 giờ. Cựa mình khi tấm chăn rơi khỏi người. Lạnh! Cái lạnh rất đặc biệt của những ngày đầu hè, hiếm lắm, cảm giác này.
Nhẹ nhàng xuống giường và vén rèm cửa sổ. Từ tầng 5, trắng xóa hương dâu da, và thật ấn tượng, những tán phượng rực rỡ điểm xuyết, nhìn con phố, giống như một tấm chăn hoa trắng điểm bông đỏ, mượt như nhung, lạnh mà nóng, trầm mà sôi, khó tả.
Mời bạn cùng lắng nghe ca khúc: Phượng Hồng
Hương dâu da thơm thoang thoảng, thanh khiết và trong. Sương sớm lâng lâng dịu nhẹ, hương dâu da bay càng xa, len lỏi vào những ngõ ngách, bay bướm quá.
Ảnh minh họa
Mùa hè. Hoa phượng rực rồi ấy nhỉ. Nhanh thế, mấy hôm trước, từ nhà mình nhìn xuống, những cây phượng trơ trụi, lấm tấm lá non. Bảo, ôi 30/4 rồi mà chưa thấy phượng. Rồi một đêm mưa, rất to, rất gió, rất hắt. Sáng ngủ dậy, đi trên con đường vắng, thấy chiếc xe hơi nhà ai vẫn im lìm nằm ngủ, mà bỗng thoáng nhìn trên nóc xe, vài cánh phượng nằm hờ hững, trên nền liti hoa dâu da trắng muốt. Phượng nở rồi.
Nhớ về cái mùa hè ấy, lâu lắm rồi đấy. Cái mùa hè mà trong một buổi sáng nắng vàng rộm, hoa phượng đỏ lèn cửa sổ, cô ấy đứng phắt dậy, cãi cô chủ nhiệm, để bênh vực lớp trưởng: “Thưa cô, nhà bạn ấy nghèo, bạn ấy phải ăn khoai lang khi ở lại học thêm buổi chiều, thế nhưng bạn ấy trong sạch, em khẳng định bạn ấy không lấy tiền quỹ”. Cô ấy là Hà, Nguyễn Thu Hà – Bí thư chi đoàn. Sau này mình mới biết, cô ấy thầm yêu anh lớp trưởng, cái anh chàng hiền và nhát, nhưng năng nổ nhiệt tình, lúc nào cũng lo cho lớp, nhưng chẳng may làm mất 67 nghìn đồng tiền quỹ lớp, số tiền quá lớn đối với 1 anh chàng nhà nghèo vô cùng nghèo. Cậu lớp trưởng ngôi im lặng, đôi mắt buồn xa xăm. Khi làm mất tiền quỹ, mọi người xì xào, nhưng nhiều người không tin nó làm điều xấu, nhưng thật buồn, cô giáo lại nghi ngờ nó…. Rất may là bạn Hà là người dám đứng lên phản bác cô giáo khiến cô tròn mắt sững sờ và bất ngờ. Cô tốt lắm, cô cũng yêu thương cả lớp. Nhưng lúc đó, có lẽ cô không giữ được bình tình nên đã mắng lớp trưởng, khiến… cô bạn của lớp trưởng thấy tổn thương.
Những mùa hè sau đó, cũng lâu rồi. Gặp lại Hà, cô ấy đã lấy chồng sinh con. “Lục dạo này nổi thế, lên ti vi suốt”. Cười. Ô thế à, cũng có thời gian xem tivi cơ đấy. Chứ sao, ở nhà quê không xem tivi thì có cái gì mà xem… ờ ha, thật dễ thương với cái suy nghĩ, cứ hay lên tivi là thành… nổi tiếng.
Ảnh minh họa
Lâu rồi, lần đó đến nhà cô. Em chào cô ạ! Ôi, Lục đây hả? Dạ em đây. Dạo này thành đạt quá nhỉ. Cô vẫn hỏi thăm mọi người về em. Dạ thành đạt gì đâu cô, em chỉ là phóng viên bình thường thôi ạ. Lớp mình nhiều đứa thành đạt lắm cô ơi, thằng Hùng B làm bác sỹ, thạc sỹ, trưởng khoa hồi sức cấp cứu nhé, thằng Xuân Trường làm giám đốc một công ty sản xuất giấy nhá,¬ thằng Cư 2 vợ 4 con nhá cô….. lớp trưởng và mấy đứa bạn cùng cô cười ngả nghiêng. Cô nhắc lại chuyện cũ, lớp trưởng còn giận cô chuyện 67 nghìn không? Dạ, em chưa từng giận cô mà, hôm đó em chỉ buồn thôi, nhưng Hà đã giúp em lấy lại được tinh thần. Em hiểu và thông cảm cho cô ở vị trí đó mà. Em khâm phục vì cô đã bỏ tiền của cô ra để bù vào số tiền em làm mất, điều đó em không bao giờ quên được. Cô cười, mắt lim dim vì không đeo kính.
Mùa hè rồi.
Lại nhớ nhiều về cái thời áo trắng thơ ngây. Thời mà mình cứ suốt ngày mơ mộng sẽ trở thành một hoàng tử trên sân khấu, cho dù mình lùn tịt, gầy còm, đen đúa và… rất chi là nhà quê.
Hồi bắt đầu rời quê hương để thoát ly, cũng vào một đêm đầu hè, mình còn nhớ mãi mấy đứa bạn thân trong xóm đến chơi thậy khuya, khi chia tay chúng nó, trăng đã ngả về Tây, lũy tre đã giăng giăng sương sớm, con ngõ ngập ngụa ánh trăng cuối đêm và tiếng cười chảy tràn ngõ vắng, đứa nào cũng nhắn nhủ: Mai kia mày làm diễn viên, mày cho bọn tao làm chân kéo phông màn nhé!
Chinh, Cậy, Tuyền, Sách…. Những đứa bạn thời ấu thơ giờ mỗi đứa một phương, xa lắc.
- Gửi từ Facebook Bá Lục
Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn
5 Mùa Yêu - Cô gái đáng yêu nhất vào mùa hè 2011 dành tặng bạn
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Thân gửi, anh yêu em
Nhưng chẳng có từ ngữ nào đủ để miêu tả nỗi nhớ ấy, và càng viết thì anh càng thấy mình rơi vào trong nó sâu hơn. Giờ đây anh đã hiểu nỗi lòng của những người yêu xa, anh muốn ôm và hôn em nhiều hơn bao giờ hết.
Tết là đừng xa nhau
Cái niềm ao ước đó cứ làm bác Ba trăn trở hoài mỗi khi từ tết xuất hiện, mong sao tết là tất cả được gần gũi bên nhau. Tết là đừng làm mọi người phải cách xa, vậy mà bác cứ ước hoài cũng có được đâu, là vì vậy đó.
Hôn nhân địa ngục hay ngã rẽ thiên đường
Người yêu hiện tại của em, anh ấy đã chứng kiến mọi thứ. Anh ấy đã an ủi và chăm sóc em khi em yếu đuối nhất, và em không thể ngừng tự hỏi: Tại sao em lại phải gắn bó với người chồng bạo lực, trong khi em có thể tìm được hạnh phúc thực sự?
Dịu dàng trong đời (Phần 5)
Cô từng nghe qua một câu nói: “Đến một lúc nào đó bạn sẽ phải bật khóc trước lựa chọn của bạn”, chuyện của Ngọc cũng vậy chuyện của cô cũng thế, mãi đến sau này cô mới có thể hiểu ra những điều này. Cô tổn thương người mình yêu cũng tổn thương cả chính mình
Những chuyện đến với mình đều là cái duyên
Cách tiếp nhận, xử lý các vấn đề của mỗi người cũng khác nhau. Những người cảm tính, bồng bột, xốc nổi thì hành động thường thái quá khi đối diện với sự việc. Còn những người chín chắn hơn, trải nghiệm hơn, trưởng thành hơn họ sẽ bình tĩnh để đối đáp.
Bãi sông Hồng
Cầu nhộn nhịp, lung linh trong nắng mới, Bóng nghiêng soi rạo rực nước sông Hồng. Sóng dạt dào năm tháng mãi chờ mong, Thuyền ai đó mong về lại bến xưa.
Người EQ cao không tuỳ tiện nói 3 điều này, trong khi người EQ thấp gặp ai cũng kể
Người EQ cao không dễ dàng chia sẻ 3 điều này với người khác. Họ luôn biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.
Vì còn thương nên còn vương
Muốn kêu than với đất trời rằng mình nhớ em, muốn gào lên cho cả thế giới biết mình thương em nhưng nào có ai quan tâm đến anh cơ chứ, người ta cũng chỉ cười trừ vì hơi sức đâu mà để ý đến một kẻ tình si. Anh đành gửi gắm vào hết con chữ, anh vùi đầu vào những suy tư, anh cứa vào tay mình rỉ máu, à thì ra, chẳng đau bằng việc đánh mất em.
Buồn - tức là cuộc sống vẫn còn ý nghĩa
Cuộc sống không phải lúc nào cũng suôn sẻ, tôi cũng vậy và mọi người cũng vậy. Cho đến lúc nào đó bạn vượt qua được những khó khăn, thử thách bạn sẽ thấy rằng những thứ làm khó bạn lại chính là những thứ giúp bạn được thăng hạng.
Dịu dàng trong đời (Phần 4)
Khi anh mở lời muốn tiến xa hơn, cô vui vẻ nhưng lại không dám tin, cô lại lùi lại, nhưng khi anh nói: “khi nào em muốn nói anh sẽ nghe” thì cô đã không còn do dự nữa rồi. Hẹn anh hôm nay là muốn kể cho anh quá khứ của cô, lại muốn cùng cho anh danh phận.