Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng Giêng, ta vẽ ước mơ và đi mua những phép màu

2013-02-19 08:49

Tác giả:


Năm qua đi, tháng giêng lại đến, chu kì thời gian đến rồi đi ấy ta chẳng lạ gì. Từ khi ta gắn bó với viết lách, đều đặn mỗi tháng ta lại ngồi lạch cạch. Chẳng hẳn là khởi đầu một năm mới mà bởi nó đã là một tháng ý nghĩa với ta và chỉ có ta mới biết được ý nghĩa của nó. Tháng giêng có lẽ mãi là dấu ấn của trái tim ta, nhưng ta chẳng thể cố gắng làm một điều gì đó lố bịch với ai đó và với chính cảm nhận của ta. Ta sẽ là ta của hiện tại và cả của ngày xưa nữa…


Tháng 1 này ta cũng đã lớn tuổi hơn, vẫn mộng mơ bay bổng với những cảm giác riêng mình nhưng ta chẳng thể mãi là con nít làm một kẻ vẩn vơ ở mãi phía bên ngoài cuộc sống nữa, ta phải khác đi, thay đổi nhiều với những cách yêu thương của riêng ta. Có những thứ ta gọi nó là ước mơ nhưng lại chỉ dám đặt cho nó cái giới hạn ở giấc mơ, có lẽ giấc mơ đó cũng chẳng có đủ hình hài thật sự của giấc mơ. Có thể do ta tôn thờ, mông muội quá, lí trí cho tâm hồn ta biết rằng chẳng có ai như ta ở thì hiện tại… Sau khoảng thời gian dài chuyếnh choáng, tháng 1 này ta sẽ đặt ước mơ cho riêng ta thôi, cho một kẻ tay trắng đúng nghĩa, cho những vẩn vơ không đầu không cuối và cho mọi thứ có sẵn trong tiềm thức… Phải rồi ta sẽ vẽ ước mơ…

vẽ ước mơ

Ta sẽ gom góp những hỗn độn, những bản chất nội tại, tất cả mọi thứ đang tồn tại cả tốt lẫn chưa tốt trong ta đem vào những thư mục mới với những cái tên mới đơn giản, dễ nhớ, dễ tìm hơn. Ta sẽ dành thời gian để biên tập cho khoa học, nén đủ dung lượng để ta vẫn có thể mang chúng đi tiếp trên những chặng đường mới. Ta sẽ lấy quá khứ là hành trang và động lực để bước tiếp.

Ta cũng sẽ mong chờ cho một ước mơ của ai đó nhé! Ta nơi này nhưng sẽ dõi theo người trên con đường đi đến ước mơ. Thay cho điều ước ta đánh quên trong năm dành cho mình thì ta để tâm đến điều ước nơi đó. Tháng 1 này vẫn sẽ là tiếp nối những tháng 1 của ngày hôm qua, nhưng ta sẽ cố gắng không còn là một kẻ ích kỉ, ta sẽ bao dung và vị tha cho chính mình để những ước mơ giới hạn trong tầm với.

Tháng 1 này ta nhớ, ta hoài niệm những tháng ngày xưa, cho ta tìm về với những ngây thơ vốn dĩ, với những giai điệu cuộc sống thật hồn nhiên để ta thấy bình yên. Ta sẽ lưu lại những gì gọi là đầu tiên, ta trân trọng giữ gìn dù vẫn biết đó là một sự tham lam. Dù biết con đường phía trước gian lan, phải nỗ lực thật nhiều để đạt những mục tiêu ngắn hạn và ước mơ dài hạn nhưng ta vẫn sẽ đợi một “điểm giao cắt” ở “toạ độ không tên” để ta thêm động lực và mỉm cười bước lên phía trước.

Tháng 1 này ta vẫn một mình, nhưng đó không hẳn là cô đơn bởi nỗi cô đơn thực sự là khi không có một nơi nào đó để hướng đến, khi trái tim trống rỗng, khi không còn cảm thấy ấm áp khi mỗi lần nghĩ về một ai đó - nếu đúng như vậy thì ta thật sự không cô đơn. Tháng 1 này vẫn lạnh, thật sự lạnh hơn nhiều… nhưng trái tim ta đã cứng cáp hơn, không còn kêu ca một cách vô thức dù biết chẳng ai lắng nghe như trước. Sức đề kháng đã tốt hơn, ta biết rằng phải trải qua những cái lạnh thì mới có những ngày nắng ấm, quy luật hiển nhiên đó không phải bây giờ ta mới nhận ra, mà giờ ta mới dám chấp nhận để đón chờ một nắng ấm thật sự, nắng ấm trong trái tim ta, dù ngày nắng còn xa nhưng ta vẫn sẽ kiên trì đợi, đợi những phép màu.

Ta biết trên cuộc sống này đừng nên tham lam quá, đừng biết chỉ muốn nhận về mình, cũng đừng đi giành giật, cũng đừng xin bố thí với sự tội nghiệp, hãy biết cho đi nhiều hơn, cho chính bản thân cơ hội để thấy phép màu thật sự của trái tim và để biết mỉm cười, biết nhìn xuống để biết ta còn may mắn. Ta không giải nghĩa được chính xác và hoàn chỉnh 2 từ “phép màu” nhưng nếu trên đời có nơi nào bán phép màu ta cũng sẽ đi mua, sẽ không là ích kỉ bởi khi ta tìm mua được một phép màu cho mình thì đó cũng là phép màu dành cho mọi người xung quanh ta nữa. Phép màu sẽ được đặt ở trong trái tim để yêu thương giúp ta chuyển những phép màu ấm áp dành tặng mọi người.

Vậy nên chẳng ngần ngại, ngay từ hôm nay ta sẽ vẽ ước mơ và đi mua những phép màu…

  • Gửi từ Duy Tùng email Tung Nguyen Duy @

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

back to top