Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng Giêng mưa bụi lê thê

2014-02-25 01:00

Tác giả:


Café Blog - Tháng Giêng dài lê thê. Dài và ẩm ướt với mưa phùn và hoa xoan rụng. Hương hoa bưởi lại nồng nàn. Cô lặng yên để mình chìm vào đêm hun hút. Và bỗng nhiên chính lúc này, cô nhận thấy sự cô độc thật đáng sợ, thật khủng khiếp. Cô bỗng muốn mình cũng có thể được chờ đợi một ai đó, sự chờ đợi không quá khủng khiếp như nỗi cô đơn.

***
Những ngày mưa bụi vẫn dai dẳng nhất, dai dẳng và u ám đến rợn người.

Cũng khá lâu rồi mới lại được…ốm. Đồng nghĩa với việc lên giường chùm chăn sớm hơn mọi ngày, nhất là vào cái ngày mà nhiệt độ xuống gầnnhư thấp nhất đợt rét như hôm nay, thì việc lên giường sớm, chùm chăn và đọc sách sẽ khiến cho lòng thảnh thơi hơn, dù cổ họng có đau rát, và nóng ran lồng ngực.

Bức thư đã viết xong xuôi nhưng chưa gửi đi, và cũng có thểlà không gửi đi. Bức thư viết cho một người tưởng sẽ trở nên quan trọng với cô gái khó tính ấy, nhưng rồi lại nhạt nhòa dần như màu son môi nhạt nhòa đêm mưalạnh… Ban đầu là những tin nhắn định gửi đi, nhưng lại được lưu thành bản dự thảo, rồi là những lần bấm số định gọi đi, nhưng con chỉ cứ chạy dọc danh bạ,dừng lại ở cái tên quen thuộc ấy rồi lại ngần ngại rời ra, cho đến khi màn hình tắt ngóm, đen sì…Tim như rơi tõm vào một khoảng lặng đến ngẹt thở, một khoảnglặng mằn mặn, xót xa…

Giờ này chắc anh ấy đã ổn định nơi ăn chốn ở, ổn định côngtác, và có lẽ cũng ổn định tinh thần để không còn phải nhớ tới một cô gái “phũphàng, bạc bẽo” như cô. Cũng chẳng trách được anh, người ta nên quên những gìthuộc về quá khứ.

tháng giêng, hoa xoan

Cô hít một hơi dài rồi với tay lấy cuốn sách. Bất ngờ mở trang truyện viết về những người phụ nữ suốt đời chờ đợi trong thời chiến, nhữngngười phụ nữ một đời ôm trọn hình bóng người chồng, người yêu, có người không trở về, có người trở về khi đã quá nửa đời người… Cô muốn ngồi trên con tàu chạy dọc đất nước ấy nhưng không phải trong hoàn cảnh ấy, cái hoàn cảnh mà anh tự tạo ra để thử thách cô một cách mạo hiểm, hoặc giả cái hoàn cảnh trớ trêu ấy chỉ là cái cớ để hai con người có duyên không phận xa nhau vĩnh viễn một cách hợp lý (chứ không hợp tình). Cô cười nhạt, bỗng thấy lòng đắng ngắt…

Tháng Giêng dài lê thê. Dài và ẩm ướt với mưa phùn và hoa xoan rụng. Những đêm mùa xuân nằm nghe gió thuốc qua cửa sổ, nghe hơi ẩm của đất như quanh quẩn đâu đây. Nghe cả mùi hoa bưởi ngan ngát đang len lỏi qua khe cửa, hương bưởi khiến đêm xuân bớt cô độc, nhưng mùi hoa bưởi như sợi dây vô hình cứ thế kéo tháng Giêng dài ra. Vì thế mà tháng Giêng cứ lẩn khuất mãi trong những tiếng chuông chùa, trong những tiếng gió dài và những ngày ướt át mưa bụi…


Cô không trách và không cho mình cái quyền trách anh khi anh quyết định chuyển công tác, cô chỉ cảm thấy mình không còn quan trọng với anh, nên những việc anh làm dường như dần dần cũng không dự định sẽ có cô, đặc biệt là cái quyết định chuyển công tác không một sự băn khoăn lần này. Cô không ngại vất vả nếu thứ tình cảm anh dành cho cô xuất phát từ sự chân thành, cô chỉ không cho phép mình ảo tưởng thêm một lần nào nữa…

Những người đàn ông vẫn vì sự nghiệp, và vì sự nghiệp, họ sẵn sàng hi sinh tình yêu. Ôi chao, hai cái chữ “tình yêu” lâu nay bị thương mại hóa, bị đem ra để làm thứ để đổi chác, để đạt được quyền cao chức trọng, để đổi đời… Cô ngán ngẩm nhìn những bông cẩm chướng đang héo dần, cây cẩm chướng anh mua tặng cô hôm đi lễ hội đầu xuân…

Những người đàn ông vẫn vì sự nghiệp, còn những người phụ nữ nhỏ bé lại luôn tự ảo tưởng, tự bắt mình phải chu toàn công việc, phải nhất nhất nghe theo những người đàn ông mà họ cho là quan trọng trong đời họ…

Hương hoa bưởi lại nồng nàn. Cô lặng yên để mình chìm vào đêm hun hút. Cô nhận thấy mình đang bị bủa vây bởi nỗi cô độc mà bấy lâu cô tự khỏa lấp đi bằng công việc, bằng những chuyến đi, bằng những hoạt động xã hội để luôn vui vẻ, để không nghĩ đến tuổi xuân đang vùn vụt trôi qua… Và bỗng nhiên chính lúc này, cô nhận thấy sự cô độc thật đáng sợ, thật khủng khiếp. Cô khẽ nhắm mắt cho nước mắt trào ra, nước mắt không cuốn trôi đi những nỗi buồn, nhưng như một sự an ủi, vỗ về cô, xoa dịu cô. Cô bỗng muốn mình cũng có thểđược chờ đợi một ai đó, sự chờ đợi không quá khủng khiếp như nỗi cô đơn.

Mưa xuân lất phất trên những mái nhà, những vòm lá và những con đường, ướt lướt thướt. Và tốt hơn hết, cô nghĩ, cô sẽ tập trung vào công việc nhiều hơn, tiếp tục những gì cô đang làm hơn là mộng tưởng những gì đã xảy ra…Và cô chìm trong cơn mơ thật nhẹ nhàng, trong cơn mơ ấy, có một bàn tay vô hình, ấm áp khẽ nắm lấy bàn tay cô khiến lòng cô ấm lại… Cô tỉnh giấc khi mưa bụi vẫn rắc đều trong màn đêm xuân ẩm ướt… cái rét của những ngày rét tăng cường bỗng không còn se sắt tái tê… Cái rét rất ngọt!

•    Gửi từ Hạnh Bùi

 



Click vào đây để tìm hiểu thêm thông tin chi tiết

Để những câu chuyện và tâm sự, phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của Blog Việt và Nhạc Việt Plus bạn đừng quên duy nhất địa chỉ email blogviet@dalink.vn và trên website blogviet.com.vn - nhacvietplus.com.vn.



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường

5 con giáp nữ mệnh tốt, giàu có hơn hẳn người thường

Trong vũ trụ rực rỡ sắc màu, có những con giáp nữ nổi bật, sinh ra đã toát ra vẻ đài các và phong thái ngút ngàn của những người phụ nữ quyền lực và giàu có. Họ là ai?

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Những mảnh vụn từ mùa thu mà tôi nhặt được

Chắc hẳn trông rất buồn cười, tôi chỉ cao đến vai anh ấy, chúng tôi đi bên nhau như hình với nửa bóng, chỉ có nửa bóng thì sao mà thành một đôi với hình được, chắc nhiều người trong trường nghĩ vậy. Nhưng tôi nghĩ, chuyện đó thì có là gì, tình yêu còn không phân biệt tuổi tác nữa là chiều cao.

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Duyên mệnh cho chúng ta sinh ra để gặp nhau chứ không thể bên nhau

Tôi đã sống như một con mèo hoang kể từ khi người bỏ đi không lời tạ từ, sống trong con ngõ nhỏ dù cô đơn, lạnh lẽo cũng chẳng còn nơi để trở về. Người thương nấy tấm thân héo mòn này được không, người trở về đây cho tôi huyên náo, ấm nồng có được không?

Hắn và Lan

Hắn và Lan

Nơi nào có cô là không có hắn, nơi có hắn thì không có cô. Không phải kẻ thù nhau, chỉ vì không muốn ai bàn tán về họ nữa thôi. Với hắn, hắn sợ vì sự phán xét soi mói từ mọi người. Với Lan, Lan nghĩ hắn chẳng xứng đáng để cô bận lòng.

Chậm một nhịp để chữa lành

Chậm một nhịp để chữa lành

Cậu chưa từng nghĩ sẽ dựa dẫm vào ai, chưa từng nghĩ sẽ phụ thuộc vào ai,… thực ra như vậy rất tốt, nhưng đôi lúc sự rõ ràng và sòng phẳng đó lại vô tình đẩy bạn vào thế tự cô lập chính mình.

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

Thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo

So sánh con mình với “con nhà người ta”, so sánh bạn đời với hình mẫu lý tưởng trên phim ảnh, thậm chí so sánh chính gia đình mình với những gia đình khác… là vòng xoáy khiến cuộc sống gia đình trở nên căng thẳng. Sau đây là những gợi ý để bạn thoát khỏi nỗi bất an về sự hoàn hảo.

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Tôi muốn quên nhưng đột nhiên lại nhớ!

Thực tế, nạn nhân đã phải gánh chịu nỗi đau đớn, tủi nhục và những tổn thương sâu sắc về thể chất lẫn tinh thần. Thế nhưng, thay vì cảm thông, xã hội lại thường đặt ra những câu hỏi như: "Cô ấy mặc gì?" hay "Cô ấy đi một mình à?" Những câu hỏi này không chỉ khoét sâu vết thương của nạn nhân mà còn củng cố định kiến và duy trì sự bất công trong cách nhìn nhận vấn đề.

Bao giờ đáp bến đỗ

Bao giờ đáp bến đỗ

Uất hận chất chồng, khát khao được đặt chân đến Mỹ để trả thù người chồng bội bạc càng lúc càng mãnh liệt. Nó như con thiêu thân lao vào những cuộc tình vụn vặt, chỉ cần nghe nói đâu đó có Việt kiều, có cơ hội để theo đuổi giấc mơ xa vời ấy, là nó sẵn sàng lao vào, bất chấp mọi thứ.

Vượt qua thử thách của tình yêu

Vượt qua thử thách của tình yêu

Anh có biết không, sau bao nhiêu năm như vậy mà chị ấy chưa hề quên anh đi? Chị ấy luôn cảm thấy có lỗi rất nhiều với anh và luôn nguyện cầu ở một nơi nào đó anh sẽ sống thật hạnh phúc.

Mùa hoa trở lại

Mùa hoa trở lại

Buổi chiều hôm đó, Mai và An ngồi bên bãi biển, ngắm nhìn hoàng hôn. Lần đầu tiên trong suốt ba năm qua, Mai cảm thấy bình yên đến vậy. Những ký ức đau buồn về quá khứ không còn ám ảnh cô nữa, mà thay vào đó là một cảm giác nhẹ nhõm, như thể một gánh nặng đã được gỡ bỏ. Mai quay sang nhìn An, cảm ơn anh bằng một ánh mắt đầy cảm kích. An nắm lấy tay Mai, siết chặt. Hoàng hôn dần buông xuống, nhưng tình yêu giữa Mai và An đã bắt đầu nở rộ, giống như những đóa hoa mùa xuân đang dần hé nở.

back to top