Tháng ba, hoa xoan rụng tím lòng người...
2015-03-06 01:00
Tác giả:
Một ngày đầu tháng ba, cơn mưa phùn lất phất, nhè nhẹ rơi trong cái tiết trời hơi se lạnh. Một cảm giác âm u bao trùm lên cả không gian. Nỗi buồn xâm chiếm tâm hồn, cũng chẳng biết tại sao lại buồn. Trống vắng, cô đơn đến ngỡ ngàng. Ngoài kia bao nhiêu người vẫn qua lại…
Tháng ba, tháng của những cơn mưa phùn đầu xuân, tháng của những ngày ẩm thấp, ướt nhẹp. Chưa bao giờ nó thấy tháng ba là vui cả. Nhất là những ngày đầu tiên, khi ánh nắng ấm áp còn chưa xuyên qua lớp mây dày cộp để sưởi ấm đất trời, khi những mầm non vẫn chưa bứt mình xanh biếc mà trồi lên, mới chỉ hé nhìn như còn sợ sệt, e dè mọi thứ xung quanh.
Tháng ba, mọi thứ vẫn chìm trong một màu u ám, xám ngắt. Những cành xoan vẫn khẳng khiu, trơ trụi giữa vườn nhà. Có đôi ba cây cũng đã đâm chồi, nhưng không phải cái màu xanh biêng biếc của lá, của sức sống tràn đầy, mà là cái màu tím mỏng manh, diều diệu của hoa. Vẫn trơ trụi, cô đơn. Những chùm hoa li ti tím ngắt một góc vườn, như cái màu xám xịt của bầu trời vậy, đang cố gắng níu lại những cánh mỏng manh bị gió, bị mưa bứt dần khỏi cuống.
Gió không to, mưa cũng không to, chỉ khiến con người ta thấy hơi rùng mình khi chủ quan bước ra đường phong phanh một chút. Cũng chẳng cần áo mưa, một cái áo khoác nhẹ cũng đủ để ngăn những giọt mưa bé xíu ấy. Vậy mà những cánh hoa xoan vẫn cứ lã chã rơi, rơi nhiều hơn cả mưa vậy. Phải chăng vì chúng quá yếu đuối, quá mong manh, quá dễ bị tổn thương? Hoa còn chưa kịp khoe sắc cho đời mà đã vội vã tàn phai…
Tháng ba, tháng của hoa xoan tím biếc, và cũng là tháng của những câu chuyện tình buồn. Đã có biết bao nhiêu đôi nhân tình đã phải chia xa vào cái mùa tím trời, tím đất ấy. Hoa xoan vẫn rụng, vẫn bay vương đầy mái tóc người thương và cũng vương đầy nỗi lòng của những người ra đi.
Ai đã từng trải qua tuổi thơ gắn liền với làng quê chắc hẳn trong ký ức vẫn còn lưu lại những hình ảnh về hoa xoan. Chẳng một làng quê nào là vắng bóng những cây xoan khẳng khiu, thẳng tắp ấy cả. Mùa hoa, nơi góc vườn, dưới gốc xoan, lại chẳng diễn ra một đám cưới với cô dâu tít mắt cùng chiếc mũ tim tím kết từ hoa xoan, chú rể với bó hoa trên tay cũng tím ngắt một màu như thế. Đám rước quanh vườn cùng tiếng hò reo của lũ trẻ trong xóm, pháo hoa là những tiếng vỗ tay, là những cánh hoa lã chã trên đầu. Vừa đi vừa hát vang bài đồng dao:
"Cô dâu chú rể
Đội lễ trên đầu
Đi qua đầu cầu
Đánh rơi nải chuối
Chú rể khóc nhè..."
Xoan vẫn mạnh mẽ, vẫn oằn mình chống lại cái rét của mùa đông để rồi lại nở tím một góc trời mỗi độ tháng ba. Những cánh xoan mỏng manh kia vẫn bay bay trong gió, trong mưa đưa ta thoát khỏi thực tại mà trở về với lại xa xưa. Về với tuổi thơ, về với gia đình. Mỗi lúc ta buồn, gia đình luôn là nơi ta mong muốn trở về nhất. Ở nơi đó có tình thương của cha mẹ ta, của anh chị ta, những người luôn giang rộng vòng tay đón ta trở về. Phải rồi, ta đang nhớ, rất nhớ gia đình!
Tháng ba, cũng là những ngày vất vả của người dân quê. Cha mẹ ta cũng vậy, là tất bật trong lo toan cho vụ mùa mới, nào cầy, nào cấy, ươm hạt, trồng rau... Là chân ngập trong bùn từ sáng sớm đến tận tối khuya, là dầm mình trong mưa phùn cắm từng khóm mạ với mong muốn có một vụ mùa bội thu, để rồi tay đau, lưng mỏi. Là những nhát quốc bầm sâu vào lòng đất, xới hạt phù sa, gieo mầm xanh mới, thâp lên hi vọng về một tương lai tươi sáng cho những đứa con. Là những vất vả chẳng bao giờ cha mẹ ta kể, là những giọt mồ hôi mặn chát bờ môi.
Tháng ba, hoa xoan vẫn tím biếc, âm u cả một khoảng trời. Nhưng cũng thật may, chính nhờ cái âm u ấy mà cha mẹ ta bớt đi được những giọt mồ hôi, bớt đi một phần vất vả trong cuộc sống mưu sinh hàng ngày. Tháng ba buồn, hoa xoan buồn nhưng đẹp. Đẹp nhờ cái vẻ giản dị, bình thường của nó, đẹp ngay trong cái vẻ u ám ấy.
Hoa xoan vẫn rụng, vẫn rơi bập bềnh trong mưa, trong gió. Rồi dần dần sẽ thay bằng một màu xanh rạng rỡ của lá, của quả vươn mình đón những tia nắng đầu xuân. Những đồng lúa cũng sẽ biếc xanh theo hạnh phúc của cha mẹ ta.
Tháng ba, hoa xoan rụng tím cả lòng người...
- Nguyễn Công Tậu
Để những câu chuyện, tâm sự và phản hồi của bạn đến với các thính giả của Blog Radio cũng như các chuyên mục đặc sắc khác của blogradio.vn. Bạn đừng quên địa chỉ email blogradio@dalink.vn và trên website blogradio.vn.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.
Ai là bạn trong cuộc đời?
Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.
Ánh nắng chiếu
Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu