Phát thanh xúc cảm của bạn !

Tháng 3 xứ Bắc, nàng Bân may áo cho chồng

2011-03-11 15:41

Tác giả:


Blog Việt

Tháng 3 xứ Bắc, nàng Bân may áo cho chồng, trời lạnh làm ta nhớ cái nắng Sài Gòn. Nhắn người thương gửi giùm ta một chút nắng Sài Gòn mong sao dịu bớt trong ta nỗi nhớ thương khắc khoải.

Tôi đến Sài Gòn chưa nhiều nhưng chỉ ngần ấy thôi cũng đủ để lại trong tôi bao nỗi bâng khuâng. Giữa cái nắng phương Nam, giữa những bước chân vội vã, tôi và em thả bước trên những con đường. Rồi cơn mưa bất chợt đến, hai đứa trú mưa dưới mái hiên xa lạ. Cơn mưa đủ lạnh để hai người cảm thấy gần nhau hơn. Chẳng có ai nói câu gì mà trong lòng thì ngàn vạn lời muốn nói. Hai người đứng nhìn màn mưa như nhìn vào hoài niệm tuổi học trò. Ngày xưa, hai người đã cùng nhau đi qua những cơn mưa giữa hạ. Mưa kéo hai người xích lại gần nhau. Và cũng chính mưa làm họ chia xa hàng phượng vỹ, chia xa tuổi học trò. Cơn mưa đã làm họ chia xa mỗi người một đầu đất nước.

Sài Gòn chợt nắng rồi chợt mưa. Mưa không não nề như mưa ngâu cũng không lất phất vương nhẹ mái đầu như mưa xuân xứ Bắc. Mưa Sài Gòn hối hả như chính nhịp sống bộn bề. Sài Gòn chợt nắng, cái nắng hanh vàng ngõ phố. Nắng không gay gắt như những trưa tháng sáu trong thơ Trần Đăng Khoa. Nắng không tinh khôi như nắng mới của Lưu Trọng Lư, như nắng hàng cau của Hàn Mặc Tử. Nhưng nắng cũng kịp lưu giữ hình bóng em trong sắc vàng của nó, kịp giữ lại hình ảnh em trước những cơn mưa nhạt nhòa.

Sống giữa lòng Sài Gòn nhưng Vũ Bằng luôn gửi nỗi nhớ thương không nguôi về ngoài Bắc. Mười hai tháng là mười hai nỗi nhớ rất riêng. Còn ta thì ngược lại. Sài Gòn là nỗi nhớ trong ta. Nhớ về nơi đây là ta nhớ về tình yêu đầu đời trong sáng rạo rực như chính cái nắng Sài Gòn. Ta nhớ Sài Gòn là ta thương bước chân em hối hả. Thương nắng hong khô mái tóc em dài. Thương mưa ướt đầm đôi vai em chấm lạnh. Cái lạnh làm nhói buốt con tim xa cách.

Đi giữa Sài Gòn, không phải em đẹp vì áo lụa Hà Đông, cũng không phải vì váy áo kiêu kỳ. Vẻ đẹp em như lời hát ru của mẹ cất lên từ quê nghèo, từ bờ tre gốc rạ. Có thể có ai xa lạ với nhịp sống bộn bề chen lấn người, xe. Nhưng với tôi, không biết tự bao giờ, Sài Gòn đã thành một nỗi niềm rất đỗi thân quen. Thân quen bởi từng dấu chân trên những con đường. Thân quen bởi cái nắng, cơn mưa bất chợt. Và trên hết, Sài Gòn thân quen bởi ở đó có em người mà trái tim tôi luôn mong ngóng. Lòng ta băn khoăn tự hỏi: Bao giờ ta trở lại? Sài Gòn ơi!

  • Gửi từ email Phạm Văn Học – phamvanhochd@


Những tâm sự muốn sẻ chia, những bài viết cảm nhận về cuộc sống, những sáng tác thơ, truyện ngắn mời bạn cùng chia sẻ bài viết với Blog Việt bằng cách gửi đường link, file đính kèm về địa chỉ email blogviet@dalink.vn.

Click vào đây đẻ cùng Blog Việt tham dự đêm Nhạc Hội ủng hộ nhân dân Nhật Bản

 

Click chuột để trở thành Fan của Blog Việt. Bạn sẽ thấy nhịp sống Blogging mang tiếng đồng điệu với bản thân mình...

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

3 dấu hiệu chứng tỏ người ấy không đáng tin

Ngay cả khi người yêu hoặc người bạn đời của bạn có vẻ trưởng thành về mặt cảm xúc, điều đó cũng chưa thể chứng minh được rằng họ là người đáng tin.

Ấu thơ tươi đẹp!

Ấu thơ tươi đẹp!

Mặc cho bạo chúa thời gian nhẫn tâm xóa nhòa mọi thứ, mặc cho tuổi tác ngày càng chồng chất thêm, tôi vẫn nhớ mãi bức tranh sống động ấy, dù nó luôn gợi lên một chút buồn, một chút nhớ thương về những mùa hoa tươi đẹp...

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

'Biến thể của cô đơn' trong thời đại công nghệ

“Biến thể của cô đơn” là tác phẩm nói về sự mất kết nối với chính mình. Đây là thời đại chúng ta sống quá nhanh, bị nhiều thứ chi phối, từ đó mất khả năng hiểu về tâm hồn mình.

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Thanh xuân ấy chúng ta đã bỏ lỡ nhau

Chúng ta kết thúc trong sự tiếc nuối của mọi người xung quanh, trong sự tiếc nuối của cô gái đã yêu cậu bằng cả sự chân thành. Còn cậu, cậu có tiếc nuối cô gái đã dạy cậu cách yêu, có tiếc nuối cô gái mà cậu đã từng làm tổn thương đến đau lòng không?

Em và hạ

Em và hạ

Mùa hè em là nắng, Là gió và là em Là khi trong em đó Còn sống khi hạ về

Hồi ức mùa lúa chín

Hồi ức mùa lúa chín

Con đường xưa, cánh đồng xưa vẫn còn đó, nhưng cô gái của anh đã không còn nữa. Nỗi buồn không thể nói thành lời, chỉ còn lại trong tim anh, như một bản tình ca không trọn vẹn.

Yêu nhau từ thưở mười hai

Yêu nhau từ thưở mười hai

Vậy đó, đã được gặp người ấy, đã vào tiết học của người ấy là anh cứ bị cuốn đi như đang say giấc nồng vậy, và anh cứ mang theo hết những gì của người ấy trao đến anh trong ngày hôm ấy để cùng vui, cùng hớn hở và cùng bên nhau thiết tha hơn nữa cho những tiết học tiếp theo.

Chuyện của mùa Hè

Chuyện của mùa Hè

Mùa hè xứng đáng là một khoảng thời gian tuyệt vời dành riêng cho một đứa kì dị như tôi vậy. Khi chẳng có gì làm thì có thể nghĩ ra hàng tá kế hoạch riêng cho bản thân.

Tự giận dỗi

Tự giận dỗi

Anh vẫn nhớ chút trần gian vụng dại Anh vẫn nhớ mùa yêu tình sang trang Anh phải yêu và phải vẽ dung nhan Cho tim chết cho hồn không đọng lại

back to top