Sao vòng tay anh bình yên đến lạ
2015-10-23 03:58
Tác giả:
Nghe và cảm nhận bài hát My everything (Tiên Tiên)
Hạnh phúc đơn giản là đợi chờ nhau. Sợ chờ lâu, mặc vội cái áo chạy xuống sân kí túc, đầu tóc chưa chải rồi ghé vào tai anh nhẹ nhàng: “Em chưa chải đầu đấy”. Anh vuốt tay lên mái tóc: “ Tóc em đẹp lắm rồi mà”.
Hạnh phúc là cùng nhau dắt tay nhau, đan thật chặt băng qua đường Hà Nội vô vàn những xe máy, ô tô, anh chợt đứng khựng lại vì xe qua đường đông quá. Thành ra hai đứa đứng dở dang giữa đường. Em cười trách yêu: “Anh thích chơi trội à? Em đang mặc váy đấy!”
Hạnh phúc là dắt tay nhau vào quán ăn nhỏ, tìm được tầng hai, anh dạy em những con số toán học về thống kê. Thầy càng nhiệt tình, trò càng ngơ ngác.
Hạnh phúc là khi em mải buôn chuyện với con bạn thân về tình cũ, anh ngồi đợi và đút từng thìa caramen cho em ăn rồi lấy giấy lau miệng: “ Chờ một tí đã nào”
Hạnh phúc là khi em cố hết sức dùng hai tay vật tay anh, bỏ cả xăng đan để ghì vào đất. Kết quả, trận chiến chưa đầy một phút, em thua. Anh yêu cầu: “ Cho anh được ngồi cạnh em nhé”
Hạnh phúc là khi anh lén lút quàng tay qua vai, hôn nhẹ lên mái tóc thì thầm nói nhỏ. Em nghe thấy tim anh rộn ràng.
Hạnh phúc là vui sướng khi quán ăn giảm giá, là vội vàng nắm lấy tay nhau thật nhanh vì sợ muộn mua bánh mì cổng sau kí túc.
Hạnh phúc đơn giản, bình dị và an yên. Giống anh vậy, giản dị và an yên. Không phải trong những quán ăn sang trọn , diện những bộ đồ đắt tiền, đi ô tô, xe máy. Hạnh phúc chỉ là cùng nhau mua bánh mì, trà sữa, tìm một góc nhỏ vừa ăn vừa cảm thấy ngon vô cùng. Anh lấy nước, mở nút chai cho em uống. Và nó trở thành món ngon nhất em từng ăn.
Hạnh phúc, là đi bộ cả quãng dài hai vòng ký túc mà không tìm thấy chiếc ghế đá nào, là khi bắt gặp màu xanh kí ức, anh kéo tay em đi thật nhanh. Là lúc em chạy đi mua kem. Chạy thật nhanh sợ kem chảy nước, từ xa, em thấy anh ngồi đó một mình đưa tay áo quệt ướt đẫm mồ hôi. Em thấy thương anh vô cùng.
Hạnh phúc, là cùng ngồi nghe nhạc, nhẩm theo lời bài hát. Đang nghe, em đứng dậy giục anh đi về. Anh không chịu, hai đứa dùng dằng làm lỡ mất chuyến xe cuối cùng.
Ngồi đó, dưới trời Hà Nội, ngay trạm xe bus anh ôm em đòi ở lại thêm chút nữa. Em cằn nhằn: “Muộn rồi, anh về đi!”
Dưới Hà Nội ồn ã, anh ôm em, hôn em. Sao vòng tay anh bình yên đến lạ. Em thấy Hà Nội cũng bình yên. Ngày hôm nay hết rồi, nhưng có anh, ngày nào cũng là ngày hạnh phúc.
© Nguyễn Thị Vân Anh – blogradio.vn
Bài viết tham dự tuyển tập "Viết cho người tôi yêu". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn đọc, để lại cảm nhận của mình và chia sẻ lên mạng xã hội cho bạn bè, người thân cùng đọc.
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.
Vì anh còn thương em
Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.