Rồi một ngày nỗi nhớ hóa hư không
2019-07-05 08:15
Tác giả: Việt
Rồi một ngày nắng không còn vàng nữa
Cây bớt xanh và lá bớt hanh hao
Em xa anh như bài ca định mệnh
Con chim sầu hót lặng giữa trời đông.
Rồi một ngày nỗi nhớ hóa hư không
Ta gom mây lấp đầy bao mộng tưởng
Trái tim này lạnh lùng và ương bướng
Đóng chặt rồi mãi mãi chẳng mở ra.
Rồi một ngày ta đến chốn rất xa
Say hương hoa ôm mặt trời nóng bỏng
Đường thênh thang lòng ta nghe rất rộng
Miệng khẽ cười nhìn gió hát lao xao.
Rồi một ngày ta lạc giữa ngàn sao
Thân trên cao hồn vương nơi trần thế
Đến bên em chắc là điều không thể
Hóa sao băng thỏa ước mọi nguyện cầu.
Rồi một ngày ta quên hết điệu sầu
Khúc du dương biển bạc đầu sóng vỗ
Tí tách rơi giọt mưa ôm lá đổ
Gọi cầu vồng bắc nhịp nối dòng thương.
Rồi một ngày ta gom hết yêu đương
Trao đến em dù lạc đường mộng vỡ
Con thuyền tình bồng bềnh trên sông nhớ
Chẳng bến bờ lạc nhịp giữa dòng mơ.
©Nguyễn Việt blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Gặp được người, năm tháng hóa an yên
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Khoảnh khắc
Hỏi tôi đã bỏ lại điều gì của mình vào những ngày hè năm ấy, tôi chỉ có thể trả lời rằng tôi đã bỏ lại chính bản thân mình. Một tôi hòa đồng vui vẻ nhiệt huyết, vô ưu vô lo, đổi lấy một tôi giờ đây đã khác, trầm lặng, giấu tất cả ở trong lòng mình
Tuổi ấu thơ ai bỏ lại trên đồng
Cũng chẳng còn hay tết những vòng hoa Thành vương miện giả chơi trò công chúa Hoa đồng nội thơm dịu dàng một thuở
Nếu chúng ta còn duyên, mình chờ cậu trong hộp thư thoại…
Cậu thấy thời gian có tàn nhẫn không? Nó chưa từng dừng một giây, để suy nghĩ về việc phủ bụi trần lên những mảnh ký ức của chúng mình. Cũng như chúng mình cũng chưa từng dừng một giây nào để ngừng nghĩ về nhau.
Dạy con ngưng hi sinh, dạy con biết thương mình!
Cha mẹ có thương con hay không? Chắc chắn là có. Nhưng nó không lớn đến nỗi cứ hi sinh và không mong nhận lại như mọi người hay lầm tưởng hoặc lảng tránh sự thật. Thực chất thứ họ cho đi là một tình thương có điều kiện chứ không hẳn là hi sinh.
Quan họ không lấy nhau
"Giới trẻ bây giờ lạ thật, mới gặp người ta vài lần đã nghĩ tới chuyện đặt tên cho con luôn rồi"
Nốt trầm tuổi 30!
Trưởng thành là đánh đổi của rất nhiều những vấp ngã, thất bại và biến cố xảy đến. Chúng ta có lẽ đã từng khóc thầm trong đêm bởi bất lực, bởi mệt mỏi, bởi mọi thứ dường như đều sụp đổ. Nhưng chính là khi đi qua mọi chuyện, chúng ta đã mạnh mẽ như hiện giờ.
Tuổi thơ và Ngoại
Tôi yêu những món đồ chơi ngoại làm cho tôi, vì lúc đó ngoại cũng nghèo không thể cho tôi được những món đồ chơi đẹp đẽ như các bạn, nhưng những món đồ chơi ngoại làm cho tôi thì tôi chắc rằng các bạn không thể mua được.
Ta lại tương phùng
Cô tin chắc cô là người duy nhất trong trái tim Dương và điều đó là bất diệt suốt đời không gì có thể thay dổi được. Dù cho giờ đây cô và Dương đang tạm thời cách xa nhau vì chuyện học hành tương lai nhưng cô sẽ cố gắng hoàn thành sớm khóa học và bay về với Dương.