Rằm tháng 8
2008-12-10 11:50
Tác giả:
(Blog Việt) - Rằm tháng 8 của tôi không rộn rịp bánh trung thu xuống đường, lồng đèn đỏ phố, nhưng con nít chẳng quên được dịp đốt đèn cầy, đi loanh quanh trong xóm đón ông trăng. Khoảng hơn chục ngày trước trung thu, khắp xóm đã nhộn nhịp lập lòe đóm lửa, mấy đứa nhóc tụm năm tụm ba vui thoả thích. Niềm vui đơn giản lắm. Đứa nào cũng được đốt vài cây đèn cầy với chúng bạn, mua hay mót. Bánh trung thu hay lồng đèn, chỉ có trong mơ, đôi khi giấc mơ thành hiện thực tùy lòng hảo tâm của một ai đó mà chúng tôi luôn xem như ông Bụt.
Hương của những ngày rằm tháng 8 là hương bông bưởi trong vườn sau nhà rụng trắng và cái mùi khen khét của tim đèn cầy chúng tôi hít lấy hít để , thơm lắm. Vị của ngày trung thu là vị ngọt muốn đắng miệng của những chiếc bánh to khiêm tốn, chảy dầu tùm lum, năm có năm không, mà nếu có cũng chỉ được ăn vào đúng ngày trăng tròn sau khi bà đã cúng trăng. Bà nội cắt chiếc bánh nhỏ ra làm 8, mỗi đứa được một góc, ưu tiên từ nhỏ đến lớn. Nhiều năm bà tôi chỉ vui trung thu với con cháu bằng một tách trà trong cái thoang thoảng của hoa bưởi sau cơn mưa. Cầm bánh trong tay, vui không kể siết, lần lữa mãi, ăn một cái sẽ hết ngay, thấy mình hạnh phúc hơn chúng bạn, chắc gì nhà chúng năm nay có bánh.
Bánh đã là một thứ gì đấy quí quí lắm rồi, lồng đèn đối với tôi thuộc hàng xa sỉ. Nhỏ nhỏ chỉ trông chờ vào anh chị làm cho lồng đèn, lớn hơn một chút học bọn cùng xóm, cắt lon sữa bò, gắn kẽm, cây tre tuốt được từ bụi tre Tàu sau nhà làm cây đẩy, cũng lon ton khắp đầu trên ngõ dưới, chơi trung thu. Đi học rồi tôi mới biết lấy giấy báo, giấy tập cũ làm lồng đèn, xách để không phải cứ đi vài bước lại phải xin mồi lửa.
Chỉ vậy thôi, nhưng niềm vui của ngày trung thu tràn ngập, tụ tập nấu sáp, nhặt nhạnh những mẩu đèn cầy nhỏ xíu đốt cho đến khi tim buông lỏng trong sáp chảy. Cây gãy cây cong queo, nhưng hỏi xem có đứa nào dám bỏ. Ấn tượng ngày đó vẫn sống trong tôi đến tận bây giờ, như một thói quen mỗi lần thấy ai đốt đèn cầy bỏ dở hay quăng đi trong lòng tiêng tiếc, ngày xưa mình còn bỏ lên miếng chén bể nấu lại mà xài.
Hình ảnh: Dalink
Chúng tôi không có diễm phúc nũng nịu "con không thích ăn bánh này, con chỉ thích lồng đèn siêu nhân". Hạnh phúc là một tối được loanh quanh xóm nhỏ đốt đèn cầy, hạnh phúc một góc bánh bé xíu, hạnh phúc một chiếc lồng đèn tự chế, có một mùa trung thu như mơ ước.
Có lẽ ông trăng bây giờ không còn đầy đặn sau những góc khuất nhà phố, con nít thành thị không còn cái may mắn được khao khát, được ước mơ cho mùa trung thu. Khi thấy bánh trung thu tràn xuống phố, chúng nghiễm nhiên được thưởng thức bao nhiêu là bánh, lồng đèn tùy thích, mà cũng chẳng cần đến đèn cầy nữa. Nhưng tôi đoan chắc đâu đó suốt chiều dài đường cong hình chữ S, vẫn còn những niềm vui ngày trung thu trọn vẹn.
Blog Việt theo Blog Voldemort’s Kingdom
Giao diện Blog Voldemort’s Kingdom |
Về tác giả blog Voldemort’s Kingdom: About myself, you’ll never know. I’m still on the way to explore myself. But kool enough to be friend, too dangerous to be enemy. Just be my friend :-))
Cảm nhận về bài viết mời bạn gửi theo mẫu sau hoặc gửi bài viết, đường link blog muốn chia sẻ về địa chỉ blogviet@vietnamnet.vn (vui lòng gõ Tiếng Việt có dấu để phản hồi của bạn sớm được đăng)
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?
Câu chuyện về một nhà thơ…!
Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.