Quên người đã buông tay
2016-08-09 01:19
Tác giả:
Bầu trời cuối tháng 7 thi thoảng xám xịt trời mưa. Nếu trước đây có em bên cạnh, tôi sẽ làm thơ cho em nghe. Nhưng giờ đây tôi cũng không còn thích những cơn mưa nữa, bởi vì không còn em bên cạnh để tôi che dù cho em không ướt áo hoặc cùng ngắm đường phố chìm trong màn mưa như sương mù cao nguyên. Không còn em tôi thu mình như một con mèo co ro vì lạnh! Đúng hơn, tôi giống một con mèo sau khi bị một trận đòn thấy cần một chỗ kín đáo để ẩn mình cho vơi nỗi đau.
Em đã xa tôi là một sự thật tôi phải đối diện.
Tôi thức trắng nhiều đêm để tự vấn bản thân tại sao mình không giữ được nhau? Lòng tốt chưa hẳn là chất keo gắn bó hai tâm hồn mà có khi làm người ta nhầm lẫn với thương hại.
Ừ thì Thảo Mi cũng đã nói hết yêu rồi, sao tôi cứ nhớ về người ta nhỉ. Hay bởi vì những kỷ niệm yêu thương quá nhiều cứ cột chặt tôi lại với tình cũ mặc dù tôi rất muốn quên? Tôi và em làm quen nhau hơn ba năm, em cho tôi biết bao ngọt ngào. Tôi từng mơ đến một ngày sống cùng nhau trong một ngôi nhà có giàn tigon trước cửa, dù ngày mưa hay nắng thì em sẽ là ngọn lửa sưởi ấm một gia đình hạnh phúc! Nhưng ước mơ ấy vẫn chỉ là hư vô mà thôi.

Tôi nhớ hôm mẹ tôi đi dự đám cưới của Thảo Mi về, mẹ gọi tôi ngồi bên cạnh rồi nói chuyện:
- Thảo Mi hôm nay làm cô dâu xinh lắm con ạ. Mẹ thấy nó rất vui bên cạnh Tùng. Ba đứa đều là bạn thân của nhau, nên ai có duyên phận thì đến được với nhau, con đừng buồn nữa. Người ta bảo tình yêu như một trò đuổi bắt quả không sai, con bé Diễm dành cho con nhiều tình cảm lắm thì con lại không quan tâm đến nó...
Thảo Mi đã thật sự tìm được hạnh phúc rồi, tôi chẳng còn lý do gì để mà chờ đợi. Nhưng con tim thật phức tạp và nhiều lý lẽ. Chỉ bất kỳ người con gái đi qua trên đường có hình dáng giống em cũng khiến tôi phải nhìn theo. Một chiếc dù trắng có in hình hoa hồng trong mưa của kẻ xa lạ nào đó cũng làm tim tôi se thắt. Tôi không còn thói quen chờ tín hiệu báo có tin nhắn hay tiếng chuông điện thoại vì chắc chắn từ bây giờ trở đi, người cần gặp tôi sẽ không phải là em!
Một buổi tối liên hoan với các bạn cuối năm, tôi uống hơi nhiều nên để xe lại công ty rồi gọi taxi về. Đến nhà bỗng thấy cửa mở, trong sân có xe của Diễm. Tôi nhẹ nhàng bước đến cửa sổ có ý xem mẹ và Diễm nói chuyện gì với nhau. Tiếng mẹ tôi vừa sụt sùi vừa nói:
- Bác thấy con trai mình buồn cũng đau lòng lắm, cháu ơi! Ngày bé, mẹ che chở được cho con. Lớn lên rồi, mẹ chỉ dõi theo và mong con tìm được một người yêu thương trong đời. Bác cứ âm thầm giấu bớt những kỷ vật của cháu Thảo Mi tặng, hy vọng con mình mau quên chuyện đã qua.
- Con thật lòng yêu anh ấy nhưng càng tìm cách gần gũi thì ảnh càng né tránh. Nhưng con không muốn bỏ cuộc.
Tôi tỉnh hẳn cơn say! Đến hôm nay tôi đã biết hai người rất yêu thương tôi. Có lẽ chẳng còn gì ngăn cản tôi sẽ đến với Diễm - một người yêu mình - để quên đi một người đã buông tay ...
© Hải Triều – blogradio.vn
Bài dự thi cuộc thi viết "ĐỂ YÊU THƯƠNG DẪN LỐI". Để bình chọn cho bài viết này, mời bạn nhấn vào nút "Bình chọn" dưới chân bài viết, để lại bình luận tâm đắc và chia sẻ lên mạng xã hội. Thông tin chi tiết về cuộc thi, mời bạn xem tại đây.
Có thể bạn quan tâm: Có đi với nhau lâu đâu
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tình yêu xanh mãi
Anh nghĩ gì khi anh bảo cô là không được chờ, vậy những năm vừa qua anh đã sống ra sao cô đã sống như nào. Nhưng cuối cùng cô cũng hiểu, tình yêu của họ khép lại trong ba từ không được chờ của anh, khép lại nhưng hơi thở vẫn còn rất đầy.

Chúng ta nỗ lực như thế để làm gì?
Đôi mắt được sinh ra ở phía trước, vốn nên nhìn về phía trước. Đến với thế giới này một chuyến, cần nên sống cho thật tốt, hãy nỗ lực hết mình sống cho trọn vẹn để ít nhất không uổn một chuyến đến nhân gian.

Vẫn luôn có nhau trong đời
Em nhận ra từ trước đến giờ anh luôn là người không bao giờ từ bỏ tình yêu này. Chỉ có em vô tâm chẳng hề quan tâm đến cảm nhận của anh mà thôi.

Hiểu để yêu thương
Nó là một phần tự nhiên của mỗi con người, giống như màu mắt hay chiều cao. Vì vậy, thay vì cố gắng thay đổi ai đó, chúng ta nên học cách chấp nhận và tôn trọng họ như chính con người họ vốn có.

Giữa cuộc đời hối hả, tìm kiếm một khoảnh khắc bình yên
Ngồi bên ly trà nóng, nhâm nhi từng giọt nước, nghe một bản nhạc nhẹ nhàng có thể khiến tâm hồn ta thư thái hơn. Đôi khi, chỉ cần một cuốn sách hay, một không gian yên tĩnh là đủ để đưa chúng ta trở về với chính mình.

Chờ người
Sen nở rồi đấy anh biết không Tháng năm ủ cả cánh phượng hồng Cựa mình hè đã lăng trên má Hà Nội đợi chờ những cơn giông

Lời cuối cho người em yêu
Giá như, cô ấy hay anh có thể thành thật với em ngay từ đầu thì mọi chuyện đã không tệ thế này. Và em sẽ chấp nhận rời xa anh mà cả ba chúng mình chẳng có ai phải chịu bất cứ đau khổ nào cả.

Ngày sinh Âm lịch của người có thành công đến sớm, sự nghiệp nổi bật từ khi còn trẻ
Người sinh vào những ngày Âm lịch này được dự đoán sẽ thành công sớm, tương lai đảm bảo giàu có, sung túc.

Tình anh công sở 4.0 - Làm điều mình thích hay học cách yêu thích điều mình làm?
Cuốn sách đề cập đến những vấn đề mới về việc làm trong thời đại 4.0, khi mà trí tuệ nhân tạo khiến thị trường lao động trở nên khốc liệt hơn. Tác giả muốn nhắn nhủ tới người đọc, muốn trở thành nhân viên không thể, chúng ta nên biết tận dụng công nghệ, biến nó thành trợ thủ đắc lực.

Dòng sông thấu cảm
Nói vậy thôi chứ ai cũng biết chị hai là điểm tựa của chị, là người có thể thấu hiểu có thể thấu cảm mọi điều nơi chị. Dù là đắng hay ngọt dù là mưa hay nắng thì chị hai vẫn bên cạnh bao năm tháng như dòng sông quê nhà cho chị trút vào hết cõi lòng.