Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những chuyến xe thồ dây mùa Tết

2017-01-17 01:22

Tác giả:


blogradio.vn - Những chuyến đi đó là niềm mơ ước, háo hức của đám thanh niên choai choai làng tôi, mong được đi để biết ở noi đó có những điều gì hay, những thứ gì lạ.

***

Ngày giáp Tết cũng là lúc vụ Đông Xuân bắt đầu. Mặc cho có rét căm căm thì người người vẫn ra đồng cấy lúa, trồng lạc, trồng ngô. Không làm sẽ không kịp mùa vụ:

“Bầm ra ruộng cấy bầm run
Chân lội xuống bùn tay cấy mạ non…”


Nghe tới nao lòng.

Thế mà, những dịp thế này người ta lại hay nhắc lại những kỉ niệm xưa cũ, nhắc lại với âm hưởng vui vẻ hơn. Mấy nhà làm cạnh nhau cùng chuyện trò, tay vẫn thoăn thoắt dắt lạc, ra mạ. Trước khi vào mùa, làng tôi có trồng vụ Đông với ngô, khoai các loại. Chuẩn bị vào mùa là thời gian thu hoạch. Ngô, bẻ về nhà phơi cạy dần. Khoai, người ta cắt dây đon thành những đon nhỏ đi bán cho những người nuôi lợn, củ khoai đào về băm phơi khô hoặc để trong gậm giường dùng dần.

Vì nhà nhà đều trồng và thu hoạch gần nhau nên dây khoai nhiều nhưng bán ở chợ nhà rất rẻ, các bác trong làng đã nghĩ thồ những xe dây khoai đi xa xa lên phía phố của huyện bên bán. Trên đó, người ta nuôi rất nhiều lợn và có thể sẽ bán đắt hàng hơn ở đây. Và rồi những chuyến xe dây bắt đầu từ đó, kéo dài khoảng hơn một tháng, từ năm này qua năm khác.

 Những chuyến xe thồ dây mùa Tết

Những đon dây được chuẩn bị từ chiều tối hôm trước, nhà nhiều người thì đon lại ngay tại ruộng, ít thì cắt mang về nhà tối mới bó. Tầm 1 – 2 giờ sáng là lúc những người đàn ông trong nhà bắt đầu chuyến đi. Chuyến đi 15 – 20 cây số, tới tầm 6 giờ, những chuyến xe dây đã có mặt ở khu Chợ Năm tầng (tên gọi gắn liền với dãy nhà có năm tầng ở đó), người ta còn gọi là chợ Bỉm. Cố gắng bán cho hết xe dây khoai, tạt qua mua cho con cái bánh mì, ít gân bò, cân mỡ lợn,… thế là đã thấy êm ấm rồi.

Những chuyến xe dây luôn là sự háo hức của các thanh niên mới lớn. Đi lần đầu hoặc hai ba lần thì ra vẻ thích thú, háo hức lắm, chẳng giống như các bác lớn tuổi đã từng đi nhiều lần trước đó. Có anh thanh niên khoe: “lên đó mà xem, có cái nhà năm tầng y như trong phim ở Hà Nội ấy, trên đó con gái cũng trắng trẻo và đẹp hơn dưới quê mình nhiều”. Sự háo hức ấy cũng chỉ đến một hai lần, rồi gặp những hôm trời mưa phùn, tay chân lạnh cóng vẫn phải dậy đi mới thấy được nỗi vất vả. Những ngày đông lạnh của tháng chạp, rét run, gặp bữa mưa phùn răng va vào nhau lập cập. Rồi đường đi đâu có đẹp như bây giờ, chỗ thì đá gồ ghề, đoạn lại đường đất đỏ nhão nhoẹt. Bố tôi kể, có lần đi qua con kênh, đường mưa trơn, xe dây bị đổ xuống kênh, mọi người phải lội xuống vớt lên, nhặt từng đoạn dây khoai bị xổ tung. Có hôm, xe bị thủng săm, dỡ cả xe dây xuống vá rồi lại xếp lên đi.

Được hôm nào may mắn, gặp người mua xởi lởi, dễ tính, bán nhanh hết, hoặc nhưng người có trang trại lợn lớn, mua nhiều. Nhưng cũng có ngày dù có hạ giá thấp thì những đon dây vẫn còn nằm trơ ở trên xe. Chẳng có khi nào mang dây về nhưng bán được cũng chẳng đủ công thồ đi đường xa như thế.

 Những chuyến xe thồ dây mùa Tết

Tầm 11 – 12 giờ trưa khi những đon dây cuối cùng được bán đi, mọi người tháo gỡ trành, buộc bên hông xe, xe thồ trở thành chiếc xe đạp lại bon bon trên đường về. Lại sẽ những câu chuyện quanh khu chợ sầm uất, chuyện cô này cô kia, có bác lại tếu có cô hẹn bác ngày mai lên, ghé qua hàng phở, nom cô ấy đến là xinh… Rồi chuyện bán buôn hôm nay thế nào… chẳng ai mảy may ca thán về những vất vả khó nhọc trên đường đi, trên xe sẽ là những thứ nào mía, nào bánh mì, nào thì là những thứ mà ở chợ quê tôi không có. Những chuyến đi đó là niềm mơ ước, háo hức của đám thanh niên choai choai làng tôi, mong được đi để biết ở noi đó có những điều gì hay, những thứ gì lạ.

Những chuyến xe dây bây giờ mọi người kể lại đều vui tươi và thích thú, nhưng họ cũng chẳng thể quên được mỗi lần không bán được hay trên phố người ta kì kèo giá cả, hoặc những đoàn xe dây khác lấn áp rồi cả những lần xe hỏng giữa đường, chân mỏi rạc vì đi bộ…

Hạ Lan – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Đừng bao giờ buôn chuyện thầm kín, tâm sự bí mật với 5 con giáp này

Một khí bí mật của bạn rơi vào tay những con giáp này, hãy thận trọng vì không biết khi nào nó sẽ được truyền đến tai tất cả mọi người.

Ngày không em

Ngày không em

Dù gì, được nhắn tin với anh mỗi ngày cũng là niềm vui của cô. Và thế là những dòng tin nhắn, cứ qua lại suốt gần mấy năm trời, mà đa số người chủ động nhắn tin lại là cô.

Cửa hàng của mẹ

Cửa hàng của mẹ

Niềm vui của lao động, của sự tất bật với công việc hàng hóa của mẹ để rồi mẹ tạm gác lại những việc nhà lặt vặt. Thế nhưng giờ chắc có khi lại khó để thấy khung cảnh ấy.

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Bức thư gửi đến quá khứ của tôi

Tôi trở lại nơi bắt đầu Nơi quê hương xanh mướt cánh đồng, Mối tình đầu chớm nở giữa hoàng hôn. Ánh mắt trong trẻo, tay nắm tay, Ngây thơ như cỏ, như hoa nở rộ

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

Nhật Tiến quê em

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

7 năm theo chủ nghĩa tối giản đã giúp tôi thoát khỏi hầu hết công việc nhà!

Ý nghĩa lớn nhất của lối sống tối giản là nó có thể giảm bớt gánh nặng công việc nhà và cho chúng ta nhiều thời gian hơn để làm những gì mình thích.

Ngọn nến được thắp lên

Ngọn nến được thắp lên

Anh nói có lẽ bây giờ người ta quá quen với những công nghệ kỹ thuật hiện đại, đã quá quen với những ánh sáng điện rực rỡ chói lòa và thông dụng nên đã quên mất những cảm xúc trong tim mình khi có ngọn nến được thắp lên. Và anh đã bật lửa châm vào nến ngay sau đó.

Về để thấy tết (Phần 2)

Về để thấy tết (Phần 2)

Phải chăng, chuyến này về, suy nghĩ nó đã chín chắn? Nó đã thôi hoài nghi về những người xung quanh nó, xoay quanh ba và cả gia đình của nó. Hay chính sự xô đẩy của xã hội khiến nó trân trọng về tình cảm gia đình của mình hơn?

Tuổi lênh đênh

Tuổi lênh đênh

Con gái ở tuổi đó như con thuyền lênh đênh trên biển khơi vậy, chính nó sẽ tự định hướng cho mình sẽ đi đâu, sẽ trôi vào bến bờ nào. Mà nhiều lúc nó cứ ương bướng tự nghĩ tự quyết chứ chẳng thèm nói cho ba mẹ biết, hay nghe theo ý kiến của ba mẹ của người lớn bao giờ.

Về để thấy tết (Phần 1)

Về để thấy tết (Phần 1)

Lúc đó, nhà vẫn là nhà, nhà có Liên, có ba và em trai của nó. Giờ với nó, cái đó không được gọi là nhà. Có thể nó vẫn sẽ về, nhưng về chỉ để nấu cho má bữa cơm, rồi lại đi. Đối với Liên, còn má mới còn gia đình, còn nhà để nó quay trở về. Còn lại, không đáng.

back to top