Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhớ nồi cám lợn ngày xưa

2023-03-29 01:20

Tác giả: Phù thủy nhỏ


blogradio.vn - Đi qua bao nhiêu mùa rong rêu, hít kha khá khói rơm khói rạ, để giờ đây trên những nẻo bờ mương bờ máng chỉ còn bóng dáng của những mảng bê tông cứng ngắc.

***

Làng tôi xưa có rất nhiều các loại rong mọc ở hồ, vực, mương, máng và cả những lòng sông. Nhìn đâu cũng thấy màu xanh mướt của rong tóc tiên, rong ống. Tôi nhớ vào những ngày xuân sang, khi trời đất thấm đẫm màn mưa bụi, nước được bơm vào khắp ruộng đồng để chuẩn bị cho vụ chiêm xuân. Đây cũng là lúc những cây rong bắt đầu sinh sôi nảy nở sau một mùa đông khô nước kéo dài.

Quê nghèo nên rong cùng với bèo được làm món ăn kinh điển cho các mẹ lợn xề, lợn lai thời bấy giờ. Mùa hạ đến kéo theo cái nóng "nước như ai nấu", kéo theo những cái chân nho nhỏ, đen đen của bọn trẻ con, hì hụp dưới mương, dưới máng bứt từng rổ rong ống, rong tóc tiên, cắp ngang hông mang về. Tôi còn nhớ bà nội tôi những trưa ngồi sạng háng thái chuối, băm bèo, băm rong cho chị lợn xề mới sinh một đàn con.

Ba cái thứ rau dân dã ấy trộn thêm một bơ cám gạo, được bà đổ vào một cái nồi tổ bố như nồi nấu bánh trưng. Và tôi luôn được tống vào bếp nấu cám cho lợn. Hẳn lúc ấy, các ả lợn xề phải cảm ơn tôi lắm lắm vì có con sen là tôi chăm lo cơm nước mỗi ngày. Cái bếp bé xíu xiu, chất đầy rơm rạ. Lại thêm một cái ổ của con mẹ mái mơ nằm ấp trứng. Tí cái chị ta lại chạy ra cục ta cục tác, rồi tót ra sân huênh hoang khoe "tao mới đẻ được cái trứng rồi đấy", khiến mấy con bọ mát giật mình nhảy sang bò vào cạp quần tôi cắn lấy cắn để. Chưa kể, vớ phải hôm rơm rạ ẩm, đun khói lòi con mắt. Hai cái chân đỏ ửng nóng ran vì ngồi gần lửa, tro thì bay tứ tung trên đầu. Đun đến hơn 30 phút, nồi cám mới chịu sôi sùng sục cho. Thật, nấu cám lợn cũng lắm công phu!

Nhưng vui nhất là những hôm chị lợn xề được bà cải thiện cho bữa ăn. Ấy là vào mùa đông, khi khoai lang, khoai tây thu hoạch được chất đống trong gầm giường. Lúc này, nồi cám không chỉ rặt những bèo, những rong mà còn có thêm những nhãi khoai nhỏ nhỏ xinh xinh khiến chị lợn xề xốc tợn hơn mọi bữa. Bọn trẻ con chúng tôi cũng tranh thủ ăn ké khoai của lợn. Củ nhỏ để phần chị xề, củ to hơn được những bàn tay nhem nhuốc, gầy gò bới trong nồi cám còn nóng hôi hổi. Xong được đưa ra bể nước mưa rửa ráy qua loa, đứa nào đứa nấy phồng mang trợn má cắn củ khoai như Thiên Bồng Nguyên Soái nuốt trọn quả Nhân Sâm năm nào. Cái mùi thơm lừng lựng của cám gạo, rong, bèo cộng với cái chín nhừ của củ khoai vương vất suốt tuổi thơ tôi. Có thể nói đó là món cám lợn hảo hạng nhất trong đời! Chả thế mà, thịt lợn ngày ấy quý như vàng. Hôm nào phải "lên đồng" - (cấy gặt xong), mấy bố con mới được mẹ mua cho tí thịt lợn mà phần nạc sẽ dành cho mấy đứa bọn tôi. Còn bố bảo bố thích ăn mỡ, đỡ rắt răng nên mỡ sẽ là của bố. Ấy là còn chưa kể món mỡ lợn đông bất tử trộn với cơm thơm ngon biết chừng nào. Chứ cái mỡ lợn bây giờ - nó khiến tôi lờm lợm.

Đi qua bao nhiêu mùa rong rêu, hít kha khá khói rơm khói rạ, để giờ đây trên những nẻo bờ mương bờ máng chỉ còn bóng dáng của những mảng bê tông cứng ngắc. Nhìn xuống chỉ thấy dòng nước đùng đục, không còn màu xanh mướt nơi có con cá, con tép nhảy lia xia.

Thế mà một sáng nọ, khi chở bé Bông đi tắt qua lối cánh đồng, nơi có một con máng đất nhỏ, hai mẹ con bất ngờ khựng lại khi nhìn thấy dưới lòng máng ấy đẹp lung linh với những cây rong nhỏ, đung đưa, đung đưa... Nơi ấy, có cả một tuổi thơ ùa về!

© Phù thủy nhỏ - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Hãy mỉm cười như loài hoa vô ưu! | Góc Suy Ngẫm

Phù thủy nhỏ

Yêu mến ạ xin đừng buồn em nhé - Dòng nước trôi đi, giọt nước lại rơi về

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

Nỗi đau của con người khi bị chà đạp nhân phẩm

"Lời nguyện cầu cho Katerina" là tiểu thuyết tâm lý viết về chủ đề Holocaust của nhà văn Séc Arnošt Lustig. Tác phẩm được đánh giá “mang sức nặng tinh thần vượt thời gian”.

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Bình an sau giông bão (Phần 1)

Những đêm mưa thưa dần, nhưng bên trong quán, không khí vẫn ấm áp. An ngồi sau quầy, đôi bàn tay thoăn thoắt pha cà phê, nhưng lúc ngẩng lên, vẫn không quên nở một nụ cười. Cái cười của cô không rực rỡ, chỉ nhẹ như một vệt sáng mờ, nhưng đủ để khiến Phong thấy lòng mình mềm ra.

Lời hẹn cây xấu hổ

Lời hẹn cây xấu hổ

Cô nhớ lời hẹn với Hải, nhớ ánh mắt khi cậu nắm tay mình. Nhưng khoảng cách giờ đây lớn quá: một người ở thành phố với tri thức rộng mở, một người vùi mình trong đồng ruộng và những buổi chợ quê.

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Viết cho những ngày nghĩ về ngày mai

Thật ra, con người ta không gục ngã vì khổ đau, mà vì đánh mất ý nghĩa của nó, ngày mai chẳng thể khác đi, nếu hôm nay vẫn mờ nhạt. Ta cứ muốn bước đi thật nhanh, muốn đi qua mọi điều thật mau – mà quên rằng, ngày mai chính là kết quả của từng giây phút ta đang sống bây giờ.

Do dự trời sẽ tối mất

Do dự trời sẽ tối mất

Một câu nói hiện lên trong tâm thức Lan, giọng mẹ vang vọng như một làn gió xưa cũ thổi qua ký ức: "Nếu một ngày con gặp được người khiến trái tim con yên khi ở bên và con không cần cố gắng, không cần giấu giếm, chỉ đơn giản là thấy nhẹ lòng... thì đó chính là nơi con có thể dừng chân."

Nhật ký những ngày hạ xanh

Nhật ký những ngày hạ xanh

Suốt những tháng năm rực rỡ này, liệu có một bóng hình nào in đậm đến mức cả đời tớ chẳng thể quên? Có một ai đó từng mang đến những ngọt ngào trong sáng để tô màu cho cuộc sống bình dị này hay không? Và trong tất cả ký ức, chỉ duy nhất hình ảnh cậu hiện lên, rõ rệt đến mức làm lòng tớ nhói lên.

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

5 mẹo tâm lý không hề chiêu trò giúp bạn nắm quyền chủ động nơi công sở

Những thủ thuật tâm lý đơn giản này sẽ giúp bạn tạo lợi thế cho bản thân, điều hướng dòng chảy công việc một cách khéo léo hơn.

Ly cocktail của ký ức

Ly cocktail của ký ức

Khi đặt ly xuống, tớ nhận ra rằng nỗi buồn, giống như hương vị trong ly cocktail, sẽ luôn ở đó, nhưng tớ có thể thưởng thức nó một cách dịu dàng, chậm rãi, và bước ra khỏi nó với ánh mắt sáng hơn một chút.

Sao phải cưới người không yêu

Sao phải cưới người không yêu

Ở một nơi xa, tôi cầu mong cho anh và gia đình anh được hạnh phúc và toại nguyện với mọi mong muốn ích kỉ nhỏ nhen khi đã đẩy tôi ra anh… anh đã trọn chữ hiếu mà phụ chữ tình bởi vậy tôi quyết định chọn cách quên anh…

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Rồi một ngày, bố mẹ sẽ già đi

Bố mẹ luôn lo lắng và chờ đợi ta trở về. Dù ta có đi bốn biển năm châu, dù ta có là ai trên cuộc đời này, trong mắt bố mẹ, ta vẫn mãi là những đứa trẻ. Vì thế, hãy biết nghĩ và sống cho bố mẹ bên cạnh nghĩ và sống cho riêng mình.

back to top