Phát thanh xúc cảm của bạn !

Nhớ những ngày tuổi thơ bắt cá đồng làng

2018-05-17 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Còn nhớ những ngày đầu đi bắt cá, có lần thọc tay vào lỗ, những tưởng bắt được chú lươn đồng, ai dè chẳng là con rắn nước. Tay giơ lên chưa kịp vội mừng thì hình ảnh con rắn nước ngọ nguậy, cuộn tròn đã hiện hình trước mặt khiến tôi đứng tim, khiếp vía, chạy một mạch về nhà. Rồi những trưa hè nắng nực, dù bị cấm cửa nhưng đợi bố thiu thiu ngủ, thế là anh em chúng tôi lại trốn ra đồng mò cá.

***

blog radio, Nhớ những ngày tuổi thơ bắt cá đồng làng

Tuổi thơ tôi chưa có game, Facebook, zalo; chưa được đến những khu vui chơi, giải trí; lại càng không thể đi du lịch đây đó như bây giờ. Tuổi thơ tôi gắn với đồng làng sớm chiều ửng nắng, bên con diều no gió vi vu, trên lưng trâu véo von điệu sáo hay ậm ờ khúc hát đồng dao. Và gắn bó nhất là một thời đi bắt cá đồng làng.

Năm nào cũng vậy, cứ bắt đầu mùa hè là bắt đầu mùa anh em tôi be bờ, tát cá. Từ nhà tôi nhìn ra, cánh đồng làng bát ngát suốt bốn mùa gió reo lúa hát, khi xanh ngắt, khi vàng ruộm. Nó được ngăn cách với làng bởi con đường đất ngoằn ngoèo như dải lụa sẫm trải dài, uốn lượn từ đầu làng vào tận cuối làng. Đó cũng là nơi mùa nối mùa neo đậu trong trái tim tôi cả một “kho” kỉ niệm. Để rồi, dù cuộc sống khi ấy có thiếu thốn đủ thứ nhưng chẳng khi nào tôi nghĩ rằng mình thua thiệt hay cảm thấy buồn chán. Trái lại, tôi xem đó là một niềm hạnh phúc, một miền kí ức diệu vợi, lí thú.

Đầu hè, nắng trời như đổ lửa. Thi thoảng mới có những cơn mưa rào bất chợt. Ruộng đồng bắt đầu khô cạn. Cá theo nước dồn về những khúc mương trũng. Chiều đến, anh em chúng tôi hí hửng lấy từ trên chái bếp xuống nào giỏ, nào gầu và cả cái rổ lớn bằng tre, trong tư thế nhấp nhổm, điệu cười híp mí với câu khẩu hiệu: Đi tát cá dưới đồng thôi!

Địa điểm anh em tôi chuẩn bị tát cá là một đoạn mương không lớn lắm. Mấy đám ruộng xung quanh cũng đã gặt xong, còn trơ lại gốc rạ nhèm nhẹp nước. Anh Cảnh, anh Xuân lội xuống hai đầu đoạn mương, hì hục móc đất bùn dọc bờ đắp chắn ngang lại. Thế rồi, mấy anh em thi nhau tát nước. Nước cạn dần. Bùn sền sệt. Cá, tôm thi nhau búng, quẫy. Cá lặn trong bùn. Cá trốn trong bụi cỏ sát bờ. Cá quẫy đuôi trốn khỏi những đôi tay diệu nghệ của anh em tôi nhưng đành chịu thua. Chỉ chờ có thế, tôi đưa tay chộp bắt.

blog radio, Nhớ những ngày tuổi thơ bắt cá đồng làng

Tôi bắt được con cá lóc đen thui mà tôi cho là to nhất kể từ ngày đi tát cá dưới đồng và giơ lên. Cái đuôi của nó quẫy đạp, giãy giụa làm mặt tôi vốn đã bám đầy bùn đất, lại càng lấm lem hơn nữa. Nhưng tôi sung sướng lắm vì bọn thằng Nhất, con Thanh cùng lớp với tôi, đứng trên bờ nhìn rồi hò reo sôi nổi với vẻ thèm thuồng.

Ngày xưa, cá đồng nhiều lắm, có lẽ vì môi trường sạch, không thuốc trừ sâu, thuốc diệt cỏ như bây giờ. Có khi, trong xóm có ai đi tát mương là anh em chúng tôi cũng rủ nhau đi xem. Chúng tôi cầm sẵn cái rổ, cái thau hay cái giỏ bắt cua thường ngày của mẹ, đợi khi nào họ bắt xong là lội xuống hôi lại, cũng được bữa cá lộn xộn về kho khế hoặc nấu với nước cà muối trường. Bữa cơm gia đình vì thế thêm tiếng cười rộn rã, mang dư vị đồng quê. Nay mương này, mai mương khác, những ngày tát mương, lội ruộng bắt cá cứ thế nhiều hơn trong chiều dài tuổi thơ tôi.

Còn nhớ những ngày đầu đi bắt cá, có lần thọc tay vào lỗ, những tưởng bắt được chú lươn đồng, ai dè chẳng là con rắn nước. Tay giơ lên chưa kịp vội mừng thì hình ảnh con rắn nước ngọ nguậy, cuộn tròn đã hiện hình trước mặt khiến tôi đứng tim, khiếp vía, chạy một mạch về nhà. Rồi những trưa hè nắng nực, dù bị cấm cửa nhưng đợi bố thiu thiu ngủ, thế là anh em chúng tôi lại trốn ra đồng mò cá. Lần tìm đường đi của cá lóc, cá rô trong những ruộng lúa nước vừa rút hết, có khi anh em chúng tôi làm lúa nằm rạp cả xuống bùn. Có hôm bị bác bảo vệ tóm gọn cả lũ. Và thế là hôm đó kiểu gì ba anh em cũng bị “đỏ mông” với bố!

Trưởng thành, lập nghiệp xa nhà, dẫu bận rộn với biết bao công việc nhưng tôi vẫn thèm, nhớ cảm giác được rong ruổi khắp đồng làng bắt cá. Nghe tôi kể, cậu con trai lên 7 tuổi của tôi chưa gì đã háo hức sắng sít: Hè này về quê nội, bố cho con đi bắt cá dưới đồng với nghe bố! Xoa đầu, nhìn con, tôi như tìm thấy tuổi thơ năm nào…

© An Viên – blogradio.vn

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top