Nhớ em
2024-02-21 05:25
Tác giả:
NHẬT Ý
Cảm ơn ! Những lúc mệt mỏi cứ nghĩ đến em tôi lại tìm được nhịp đập cuộc sống.
Hai năm trước ,cái ngày định mệnh tôi gặp em, ngày mà chỉ lần đầu tiên nhìn thấy em trái tim tôi biết rung động và muốn giữ em mãi bên tôi. Ánh mắt đó, nụ cười đó vẫn còn như in trong tôi. Khoảng thời gian âm thầm bên em, trong tôi có vô vàn cảm xúc và trải nghiệm muốn chia sẻ cùng em. Nhưng giờ đây em đã không còn bên tôi nữa .
Mỗi buổi sáng tôi phải đấu tranh nội tâm để có thể dậy sớm hơn, như thế tôi có thể đúng giờ cùng em đến trường, đúng giờ cùng em đi ăn, đúng giờ để chúng ta có thể cùng chung một con đường, đúng giờ chỉ mong được gặp em. Nhưng giờ này nó đã thành thói quen của tôi.
Biết em thích đọc sách, tôi cũng rèn luyện cho mình thói quen tốt này. Biết em thích học tiếng anh, tôi cũng bắt đầu lại với môn học mà tôi cảm thấy ám ảnh nhất này. Biết em thích thể thao, tôi cũng chọn cho mình một môn thể thao phù hợp nhất với mình. Biết em học hội họa tôi cũng nỗ lực với lĩnh vực không có thiên phú này. Tôi làm tất cả chỉ muốn giữa tôi và em có điểm chung nào đó để hòa hợp, tôi muốn khoảng cách giữa tôi và em ngày càng gần nhau hơn. Lần đầu tiên tôi vì một ai đó mà thay đổi nhiều đến vậy.
Sự xuất hiện của em giúp cuộc sống của tôi bước sang một trang mới. Tôi không còn mơ màng và chán nản như lúc trước. Sự tồn tại của em giúp tôi nhận ra bản thân mình thật vô dụng. Nhình vào em tôi dần dần tìm lại được chính bản thân của mình. Giờ đây tôi đã tìm được ước mơ và định hướng cho con đường tương lai. Mỗi ngày trôi qua tôi luôn cố gắng để đạt đến ước mơ của mình. Cuối cùng thật đáng buồn vì bức tranh tương lai của tôi lại thiếu mảnh ghép của em.
Rất lâu rồi tôi không còn gặp lại em nữa. Giờ đây tôi không thể âm thầm theo dõi em, tôi không còn cơ hội để trái tim thổn thức khi nhìn thấy em, thói quen mỗi ngày của tôi đã không có sự đồng hành của em. Đôi lúc tôi muốn đến bên em để nói lên lời yêu thương. Nhưng giữa tôi và em có quá nhiều rào cản, và quan trọng hơn tôi không đủ dũng khí để nói cùng em. Nhiều lần viết thư cho em rồi cất lại vào ngăn kéo. Tôi không ngờ mình lại có nhiều chuyện để tâm sự với em đến thế.
Tình yêu của tôi dành cho em thật đơn giản. Những lúc nhìn thấy em không vui tôi lại muốn đến bên cạnh an ủi em. Những lúc trời trở lạnh tôi lại cảm thấy lo lắng cho sức khỏe của em. Những lúc nấu ăn tôi lại muốn chia sẻ cùng em. Những ngày lễ tôi lại muốn dành những lời chúc tốt đẹp nhất dành cho em. Không hiểu tại sao mỗi lần em xuất hiện tôi cứ giả vờ như không quan tâm, nhưng khi em quay lưng đi tôi lại cảm thấy hụt hẩng và luyến tiếc. Những lúc không gặp được em tôi thấy nhớ em vô cùng. Chỉ một ánh mắt của em cũng khiến tôi có thể vui cả ngày. Mỗi lúc nhình thấy em lòng tôi vui như hoa xuân nở rộ, khóe miệng tôi tự động cười lúc nào tôi chẳng hay. Lần đầu tiên tôi khao khát được ở bên cạnh một người như vậy. Mỗi lần nhình thấy em tôi lại thấy tương lai của tôi luôn có em bên cạnh, và thật sự tôi muốn có một gia đình hạnh phúc cùng em. Trái tim tôi luôn muốn bước gần đến bên em hơn, nhưng lý trí của tôi lại ngăn cản. Đôi lúc tôi không hiểu thứ tình cảm này là gì?
Tôi đúng là ngốc nghếch, phải không em?
Giờ đây em đã không còn bên tôi nữa. Trái đất này có tròn như thế nào tôi và em cũng không bao giờ còn gặp lại nhau. Ở nơi nào đó em có sống tốt không? Em có hạnh phúc không? Có ai bắt nạt em không? Em có còn nhớ đến tôi không? Tôi có vô vàn câu hỏi dành cho em. Nhưng thời gian và không gian đã không cho phép tôi biết được đáp án từ em.
Sau này tôi sẽ bước cạnh một người không phải là em. Nhưng tôi vẫn luôn nhớ đến những ngày tháng có em bên cạnh, những vui buồn lẫn lộn mà em mang đến cho tôi. Tôi luôn biết ơn những gì cuộc đời ban tặng cho tôi. Và em là món quà vội vàng và đầy ý nghĩa nhất mà tôi nhận được. Trong trái tim tôi luôn có một nơi dành cho em, nơi đó là tuổi thanh xuân của tôi từng có em. Em là kỉ niệm của tôi.
Nhớ em.
© Nhật Ý - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Tuổi 18 - Những điều đặc biệt
Tuổi 18 là tuổi của những ước mơ lớn. Ai cũng có một đích đến, một khát khao, một con đường riêng để theo đuổi. Có người ước mơ trở thành bác sĩ, có người muốn làm nhà báo, có người chỉ đơn giản muốn tìm kiếm một cuộc sống bình yên. Dù là gì đi nữa, tuổi 18 luôn tràn đầy nhiệt huyết và sự quyết tâm.

Trở về với đúng nghĩa của chữ YÊU
Chúng mình yêu nhau nhẹ nhàng, cho đi tình yêu và đặt hạnh phúc của đối phương lên trên. Chúng mình làm những thứ mà chúng mình nghĩ đối phương sẽ hạnh phúc mà chẳng bao giờ nghĩ đến việc người kia có làm lại đối với mình không, nên chúng mình không bao giờ phải suy nghĩ nhiều.

Tháng Ba đã đến rồi…
Buổi chiều hôm đó, họ nói với nhau nhiều chuyện không đầu không cuối. Những câu chuyện đan xen giữa hương cà phê, màu đỏ rực của hoa gạo, và ánh mắt anh trầm tĩnh mà sâu xa.

Phố cũ lặng thinh, ta lạc mất nhau rồi
Có một ngày phố cũ có đôi ta Bước chân quen cũng ngại ngùng bỏ lỡ Người qua vội, chẳng ai còn bỡ ngỡ Ta với ta giữa khoảng trống không người.

Lời chưa nói
Tớ với cậu bắt đầu nói chuyện với nhau nhiều hơn rồi không biết từ lúc nào mà tớ đã thầm cảm thấy hơi thích cậu. Đã nhiều lần tớ thấy tớ thật ngu ngốc, sao lại có suy nghĩ kì quặc ấy, nhưng rồi những cử chỉ quan tâm tớ của cậu làm tớ bị nhầm tưởng.

Chấn động lợi ích của việc đọc sách thường xuyên: Ngoại hình thăng hạng, da dẻ hồng hào, khí chất ngút ngàn!
Không chỉ giúp nâng cao kiến thức, việc đọc nhiều sách còn có thể mang lại nhiều lợi ích đặc biệt mà không phải ai cũng biết.

Những ngày chênh vênh
Những buổi chuyện trò với nhỏ bạn tuy ít nhưng luôn khiến mình suy nghĩ nhiều. Mình thấy chênh vênh ghê gớm, nhưng rồi thì lòng mình cũng chững lại, để biết rằng mình cần phải làm gì.

Lời hẹn của con
Cho con được thêm lần nữa tự hào con là con của mẹ, con của một bác sĩ tận tậm tận lòng với mọi người. Con là con của ba, một chiến sĩ bộ đội đang canh gác ngoài biên cương xa xôi.

Tình yêu của mẹ
Đến bây giờ tóc của mẹ đã điểm bạc sương pha Các vết chân chim hằn đầy đôi mắt mẹ Năm ngón tay run không còn như thời son trẻ Vai mẹ gầy con bỗng thấy xót xa

Lời yêu
Tôi vẫn thường nghe một câu nói như này tuổi 17,18 ấy cái gì cũng có chỉ không có đủ dũng khí để nói thích một người. Đúng vậy, mãi cho đến khi sắp tốt nghiệp tôi vẫn không bày tỏ lòng mình với cậu ấy. Khi đó vào bữa tiệc chia tay cuối năm tôi ngồi cách cậu ấy không xa chỉ biết lặng lẽ ngắm nhìn cậu.