Phát thanh xúc cảm của bạn !

Ngày xưa bố mẹ bạn đã "cưa" nhau như thế nào?

2018-05-11 01:35

Tác giả:


“Bố bảo bác họ tôi muốn tán mẹ tôi nên rủ bố đi cùng. Chẳng hiểu sao mẹ tôi lại đổ bố tôi, còn cho bác tôi ra rìa." Thế nên có đi tán gái nhớ không được mang theo đồng đội nhé.

***



Ảnh cưới của bố mẹ bạn Trang Tim.

"Mẹ tui là hoa khôi xóm, bao nhiêu người đến tán. Nhưng mỗi bố tui biết hối lộ các cậu các dì kẹo cao su nên cuối cùng rước được nàng về dinh." (Thu Thủy Nguyễn)

"Mẹ tui ngày xưa "đá" bạn bố tui vì thế bố tán luôn mẹ để trả thù cho bạn. Thế nào trả thù lại thành trả nợ đến tận bây giờ." (Phan Cẩm Vân)

"Ngày xưa, cá xóm có mỗi bố tui là có comple với kính râm. Nói thế chắc bạn hiểu rồi chứ?" (Linh Lam)

"Bố mẹ tôi đều là bộ đội, hai người gặp nhau trong buổi giao lưu gần Tết, trao cho nhau 1 chiếc bánh chưng.

Mùng 2 Tết, bố về nhà ông ngoại chơi rồi đưa mẹ tôi lên Xuân Mai. Đến chỗ vắng, bố tôi liền hôn tóc mẹ tôi. Mẹ giận đùng đùng chạy về mạch bác trưởng ban: "Chết rồi, anh S làm em có chửa!".

Thế rồi bố mẹ tôi lấy nhau nhưng đến mấy năm sau mới sinh ra tôi. Bố bảo bố bị lừa!" (Đỗ Vân Anh)

"Bố bảo bác họ tôi muốn tán mẹ tôi nên rủ bố đi cùng. Chẳng hiểu sao mẹ tôi lại đổ bố tôi, còn cho bác tôi ra rìa." (Duy Phạm)

"Trước bố đi nghĩa vụ sang nhà chào mẹ (bằng tuổi). Bố bảo thấy mẹ đang cong mông đập giã lúa mà quần thì thủng đít to tổ bố.

Sau mấy năm nghĩa vụ, nhớ cái quần thủng đít nên về tỏ tình với mẹ. Trong thời gian yêu nhau thì có 1 chuyện nhớ đời. Hôm đó bố mẹ đi chơi mỗi người một chiếc xe đạp (giống cái xe thồ ấy, có cái chắn ngang). Lúc đạp qua cầu, mà cầu thì dốc, mẹ không ngồi trên yên được vì lùn. Lúc lên dốc không may rách quần, thẹn quá chui xuống dưới cầu đứng không dám lên. Bố qua cầu rồi chờ mãi không thấy mẹ nên quay lại gọi. Lí nhí mãi mẹ mới bảo quần rách. Bố cởi quần ném xuống cho mẹ, rồi mặc mỗi quần sịp đạp về trước. Tôi nghe mà cười rách mồm. Tình yêu của bố mẹ tôi toàn liên quan đến quần."

"Xóm A là xóm ba, còn xóm B là xóm má. Hồi đó chả biết sao ba gặp má (2 xóm hơi xa nhau). Nhiều lần ba qua rước má đi chơi toàn phải cầm theo gậy các thứ để chinh chiến.

Hồi đấy chẳng là má tôi đẹp nhất xóm nên trai tráng trong xóm chết mê chết mệt. Bỗng một hôm thấy ba (người xóm A) qua rước đi chơi thì bắt đầu ghét ba.

Thế là ối xời ơi mỗi lần ba qua là trai cả xóm B lao ra đánh. Ba tôi hỗn chiến xong vô đón má đi chơi (như Mafia).

Hồi đấy ba má đèo nhau đi gần 50km lên phố ăn đĩa kem rồi lại về, rồi ba lại bị trai xóm chặn đánh tiếp.

Cứ thế được 1 năm thì trai xóm B bỏ cuộc hết tại hội đồng mà không ăn được ba, thế là ba dẫn nguyên đàn em qua hỏi cưới má tôi."



Ảnh cưới bố mẹ bạn Đông Sơn trên chiếc Honda cũ.

"Bố tao đem thuốc bổ qua nhà mẹ tao và doạ là nếu không yêu sẽ uống thuốc này tự tử, lừa mẹ tao đấy là thuốc ngủ. Xong giờ lòi ra tao". (Thu Hà)

"Tao hỏi bố hồi đó sao bố cưới được mẹ hay vậy, bố tao bảo: "Tại tao ngu." (Lê Vĩnh Tuấn)

Bố tớ được anh rể của mẹ giới thiệu, vào nhà mẹ chơi. Bình thường ông nào tới tán chó cũng sủa, riêng bố tớ tới chó nó hổng sủa. Thế là bố tớ được chọn". (Nguyễn Thanh Nhã)

"Bố đến bảo với bà ngoại là mẹ đồng ý cưới rồi thế là bà cho cưới. Đến khi mẹ biết bà mới bảo: "Thôi lỡ hứa rồi thì cưới đi.". Vâng, thế là cưới."

"Hồi ấy nhà bà ngoại làm điểm gửi thư với gọi điện thoại kiểu như chi nhánh cho cái bưu điện. Nghe mẹ nói là khi đó bố tôi là bộ đội đóng quân gần đó, đem thư tình đến gửi cho người yêu ở quê. Nhưng nhìn thấy mẹ xong không gửi nữa, quay ra tán mẹ luôn. Cứ như tình yêu sét đánh ấy. Cơ mà đến giờ tôi cũng không tin lắm đâu."


Blog Radio Tổng hợp.

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để

Khuyên chân thành: Người bình thường làm 7 điều này để "tiền đẻ ra tiền" mỗi ngày

Tất cả bắt đầu từ những thay đổi nhỏ: kiên trì, kỷ luật, khỏe mạnh, tự tin, khôn ngoan và độc lập.

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)

Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Món canh nhót dân dã mẹ nấu

Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi

Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)

Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi

Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt

Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình

Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

back to top