Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùi hương của bà

2021-09-12 01:25

Tác giả: Mai Mai


blogradio.vn - Tôi ước mình có thể quay trở lại, quay về cái thời còn bé tí, chẳng biết mạng xã hội là gì, đến chiếc điện thoại cũng thật xa xỉ. Được rúc vào chăn của bà, ngửi thật sâu thứ mùi của người già đó. Nghe những câu chuyện thường ngày và bình yên bên bà. Cháu nhớ bà, rất nhớ.

***

Bà tôi là một con người kỳ lạ. Tôi càng lớn bao nhiêu, bà tôi càng tuyệt vời bấy nhiêu. Mỗi khi nhớ về bà, tôi nhớ da diết thứ hương nhè nhẹ, sâu lắng của mùi trầu, mùi thuốc lào, cả mùi bùn đất và mùi hai ba lớp áo hôm trời mưa bà đem hong trên bếp. Tôi như cảm giác thấy mùi hương bà tôi phảng phất đâu đó ở chung quanh mình, mùi rất đặc trưng của người bà mà tôi yêu thương.

Hồi còn nhỏ, tôi thường đòi ngủ chung với bà vì bà có mùi hương rất dễ chịu, rất thơm và rất dịu dàng. Bà nằm bên ngoài, còn tôi nằm bên trong, chiếc giường vừa nhỏ khít, bà cháu tôi ôm nhau ngủ, tiết trời thật sự rất ấm áp. Sau này lớn lên một chút, tôi mới biết đó là mùi của người già. Mùi của người già thật lạ, nó rất đặc trưng, nó khiến tôi nhớ như in cái mùi đó để tôi cả đời mãi không quên những phút giây bên bà.

Mùi hương của bà ở khắp phòng, quanh co giường chiếu. Mọi người thường bảo “Mùi của người già hôi lắm, ai mà chịu cho nổi”.  Ấy thế mà, tôi lạ thật. Tôi lại rất yêu thích mùi hương đó, nó khiến tôi cảm nhận được những nặng nhọc mà bà tôi đã trải qua.

Khi còn trẻ, bà thơm mùi mùi tằm dâu rơm rạ quê nhà, mùi bồ kết hương cau, mùi thanh xuân đồng nội. Rồi bà trao thứ hương đó cho con cho cái, bà dành cả thanh xuân để đổi lại hương thơm mà mọi người bảo là “Hôi”.

ba-va-chau

Đêm nào tôi cũng rúc vô chăn, trùm hết cả mặt, nằm nghe bà kể chuyện cổ tích mà tôi ngủ lúc nào chẳng hay. Những câu chuyện của bà không cao trào cũng chẳng quanh co, bà kể thật nhẹ nhàng như cách bà dùng bàn tay nhăn nheo da thịt để xoa đầu tôi ngủ. Nằm yên nghe bà kể chuyện, tôi cảm thấy thế giới của tôi thật nhẹ nhàng và bình yên làm sao. Tóc của bà vẫn vậy, vẫn luôn thoang thoảng mùi hương bồ kết, trên người bà còn có cả mùi của dầu bạc hạ, thật thơm.

Lớn rồi, tôi không biết đi đâu để tìm lại thứ hương ấy cả. Dường như đó là thứ hương thơm quyến rũ không chất hóa học, nó không như nước hoa nhưng nó lại đem cảm giác lặng yên nhất. Xã hội hiện đại, mùi của những cốc cà phê nóng hổi, mùi của xăng, mùi của khói bụi, mùi của thức ăn nhanh và những công trình cao lớn…mùi của phố thành đã từ lâu hòa lẫn vào mùi nông thôn trong tôi. Nó khiến tôi quên đi mùi của đất, mùi của cánh đồng lúa trước con xóm, mùi của nắng sau cơn mưa, mùi của que diêm khi cháy, mùi của sách báo cũ và quên béng đi mùi hương của bà.

Cho đến hôm nay, mùi hương ấy thoáng bay ngang qua tôi khiến tôi bừng tỉnh, như một làn gió khiến tôi hồi ức lại tất cả. Nó khiến tôi nhớ đến thứ mùi hương tôi đã từng yêu thích đến thế nào, nhớ đến mùi của lá trầu, mùi của bồ kết, mùi của dầu bạc hạ và mùi của bà. 

Miệng của bà nhai trầu, mặc hai ba lớp áo, tóc buộc thành vành tròn, nhớ những lần chạy xuống nhà, rúc vô chăn nằm ngủ. Nhớ mùi hương nhè nhẹ từ tà áo của bà, mái tóc bạc trắng của bà. Tôi tự hỏi, rốt cuộc tôi đã gặp qua bao nhiêu mùi hương, rồi mùi hương làm tôi yêu thích, mùi hương làm tôi ám ảnh và mùi hương làm tôi nhớ đến da diết.

ba-_chau_3

Tôi giờ đây ghét vô cùng cái mùi thuốc khử trùng ở bệnh viện, mùi của khói bụi xe cộ ồ ạt đến rồi lại đi. Đêm đêm nằm ngủ, đều đưa tay lướt điện thoại, đọc những tin tức đến nhức cả mắt, tôi biết rằng rất hại cho bản thân nhưng lại chẳng thể làm được gì, tôi thật sự rất khó ngủ. Có những đêm tôi tìm tới những trang radio, nhưng tôi không tài nào ngủ được, nước mắt cứ lặng lẽ tuôn rơi, tôi nhớ đến những câu chuyện của bà.

Tôi ước mình có thể quay trở lại, quay về cái thời còn bé tí, chẳng biết mạng xã hội là gì, đến chiếc điện thoại cũng thật xa xỉ. Được rúc vào chăn của bà, ngửi thật sâu thứ mùi của người già đó. Nghe những câu chuyện thường ngày và bình yên bên bà. Cháu nhớ bà, rất nhớ. 

© Mai Mai - blogradio.vn

Xem thêm: Hoa vẫn nở, em sẽ quên và ngày mai lại bắt đầu

Mai Mai

"Bóng dáng anh là tư liệu sống đẹp nhất đời em. Đẹp hơn bất kì phong cảnh nào trên thế gian"

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình đi đến tự do

Hành trình đi đến tự do

“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Hãy trao yêu thương khi còn có thể

Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa

Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

back to top