Phát thanh xúc cảm của bạn !

Những lời ru của ngoại

2021-01-20 01:20

Tác giả:


blogradio.vn - Ở cách xa nhau nhưng ngoại luôn quan tâm, luôn gọi điện hỏi thăm má con bao lần, còn dặn dò tụi con phải chăm sóc má, có lúc còn trách hờn tụi con nữa, ngoại cứ sợ má con ở một mình lỡ có chuyện gì. Ngoại ơi, ngoại đã trăm tuổi rồi đó, ngoại luôn làm con phải chảy nước mắt.

 

***

Ngoại ơi

Con viết vậy thôi, chứ sự thật ngoại chưa từng ru con bao giờ. Con chỉ thấy ấm áp mỗi khi nhớ về những lời dặn dò ân cần của ngoại, những chỉ dẫn xoay quanh việc làm sao để là một người phụ nữ trọn vẹn cho cả gia đình, cho cả công việc ngoài xã hội.

Với con, đó là những lời ru.

Khi con còn nhỏ, ngoại hay vào thăm ba má con, chơi với mấy chị em con, lúc đó ngoại còn khỏe, đi lại nhanh nhẹn, làm việc gì cũng nhanh xong. Nhưng con thấy ngoại rất hung, điều nằm ngoài dự đoán của con. Khi lần đầu tiên con gặp ngoại, nhìn ngoại ăn trầu bỏm bẻm, lại rất hay cười, con cứ nghĩ ngoại hiền lắm, ai dè dần dần tiếp xúc con tá hỏa khi thấy ngược lại, nhưng nghe những gì ngoại tâm sự, con lại thấy kính phục, con biết con có một bà ngoại rất bản lĩnh.

Nhưng con vẫn nói với má con

Má ơi, con thấy ngoại hung quá

Má con cười, má nói ngoại hung nổi tiếng cả một vùng ngoài đó, đến nỗi giặc tây còn phải sợ, mỗi khi tụi nó bắt ngoại để tra khảo về ông ngoại con, hồi đó ông ngoại đi hoạt động cho bên mình, chỉ lâu lâu ông mới lẻn về nhà trong đêm khuya để thăm trộm ngoại và mấy dì, mấy cậu. Theo như những gì con nghe má con và mọi người kể lại, ông ngoại là cộng sản nòi thời đó, ông hoạt động bí mật trên núi, nhiều phen đã làm giặc thất kinh hồn vía và thiệt hại nặng nề. Tụi tây đoán được nên đã bắt ngoại để tra tấn, để gây sức ép buộc ông ngoại phải ra mặt, nhưng không ngờ ngoại đã quá thông minh và kiên cường, mọi người nói vậy, nên tụi giặc không làm gì được phải thả ngoại về.

Đất nước thống nhất, ông ngoại trở về khỏe mạnh, cả nhà đoàn tụ sum vầy, vui không kể xiết. Nhưng một người cậu của con đã mãi mãi nằm lại ở chiến trường, sau đó ngoại được phong danh hiệu Bà mẹ Việt Nam anh hùng. Đã có một lần chính Chủ tịch nước đã trực tiếp đến thăm và tặng quà cho ngoại, tiếc là khi đó ông ngoại con đã qua đời.

 

Ngoại ơi

Khi má con tiết lộ cho mấy chị em một sự thật, là ngoại không phải là bà ngoại ruột, rằng bà ngoại ruột của con đã mất khi má con chỉ mới ba tuổi, bà bị giặc tây bắn chết khi chúng đi càn quét trong làng, ngoại là bạn của bà ngoại con, đã đem má con về nuôi và chăm sóc không khác gì con ruột cho đến tận hôm nay. Nói thật nếu má con không nói ra tụi con sẽ không thể nào biết, vì không chỉ riêng ngoại, cả ông ngoại, cả mấy dì đều quá gắn bó thân thiết ruột rà mỗi khi vào nhà con chơi, mỗi khi cả nhà con ra ngoài đó, có chuyện gì cũng thông báo gọi điện cho nhau, mọi lúc, mọi nơi.

Con cảm nhận còn hơn cả ruột thịt.

Ông bà ngoại và mấy dì luôn nói rằng má con hay mặc cảm chuyện má là con nuôi nên mọi người đã luôn hết sức xóa đi cho má mặc cảm đó, và con biết, tình thương của mọi người là rất thật, luôn dành cho má con. Ở cách xa nhau nhưng ngoại luôn quan tâm, luôn gọi điện hỏi thăm má con bao lần, còn dặn dò tụi con phải chăm sóc má, có lúc còn trách hờn tụi con nữa, ngoại cứ sợ má con ở một mình lỡ có chuyện gì.

Ngoại ơi, ngoại đã trăm tuổi rồi đó, ngoại luôn làm con phải chảy nước mắt.

Một lần ngoại vào chơi, má bảo con nấu chè cho ngoại ăn. Con nấu xong được ngoại khen hết lời, ngoại nói chè đậu đen tưởng đơn giản nhưng rất khó nấu cho ngon, ngoại khen làm con phổng mũi, ngoại còn bảo nói cho ngoại nghe con đã làm thế nào, làm sao để hạt đậu vừa mềm, vừa bùi, vừa ngấm được vị ngọt của đường hòa quyện vào. Ngoại và má con giống nhau như đúc khi hay nói câu này mỗi khi con làm tốt điều gì

Con làm dâu được rồi đó

Lúc đó con đã nói vui là

Con chỉ làm cô dâu thôi, chứ không biết làm dâu.

Vậy mà lúc đám cưới con, ngoại và mấy dì đều có mặt, lần đó con bận rộn nên không nói chuyện với ngoại được nhiều, chỉ ôm hôn ngoại một cái.

Con thích nhất là được nhìn ngoại giã trầu và ăn trầu, nhìn ngoại ăn ngon lành mà con cứ thắc mắc trầu có gì ngon sao ngày nào ngoại cũng ăn, ngoại mắng con rồi nói khi nào già đi như ngoại con sẽ biết vị của trầu như nào. Con le lưỡi, eo ôi, có già đi con cũng không ăn, trầu gì mà cứ nhổ ra nước có màu đỏ ghê quá, ngoại đã chửi con cái câu quen thuộc

Tổ cha bây

Không hiểu sao con lại rất thích thú khi nghe ngoại chửi vậy, con thích thú với chất giọng quảng đặc sệt của ngoại, với cách nói chuyện vừa rất hung vừa rất dí dỏm của ngoại.

Ngoại ơi, con nhớ nhất món ăn ruột mà ngoại hay làm

Món xôi chè

Con chưa biết, chưa thấy ngoại làm bao giờ, những lần vào nhà con chơi ngoại đã làm sẵn và mang theo làm quà cho cả nhà con, ngoại nói khi nào con ra ngoài đó ngoại sẽ chỉ cho con. Nhưng mấy dì nói lại với con là mấy dì đã học được của ngoại cách làm nhưng có cố gắng đến mấy vẫn không làm sao có thể làm ngon như ngoại được.

Lúc nhỏ con còn hay ăn ngọt nhưng càng lớn lên không hiểu sao con không thích nữa, cứ nhìn thấy đồ ngọt là ngán, những lúc đi chơi với bạn bè, ăn một chén chè nhỏ hay một ly chè là phải uống bù thật nhiều nước, con chỉ uống sinh tố nhưng thật ít đường thôi.

Còn món này nữa

Món mì quảng

Đây là món con thích ăn nhất, dì Nhị làm món này tuyệt vời luôn, lúc cả nhà con ra chơi ngoài đó, con đã được ăn thỏa thích, ngày nào cũng ăn, không ngán, không thèm cơm luôn.

Lần đó, con được đi chơi nhiều nơi, được đi thăm phố cổ Hội An, cảm giác lâng lâng khó tả khi đi bộ trong lòng phố toàn là đèn lồng, được thưởng thức dư vị đặc biệt của một thành phố nổi tiếng về du lịch của cả nước. Rõ ràng Đà Nẵng có một nét rất riêng, rất biết tận dụng thế mạnh của mình để hút du khách.

Năm nay quê mình ngoài đó chịu dịch bệnh và bão lũ dữ quá, con nghe mà cứ xót trong lòng, vẫn biết ngoại và mấy dì chẳng sao hết, ngoại còn khỏe hơn má con nữa, nhưng em con nói mọi người bỏ vào Sài Gòn để mưu sinh nhiều lắm, vì ngoài đó chủ yếu sống dựa vào du lịch.

Con cầu mong sao dịch mau chóng qua đi.

Con thật sự kính phục và thán phục ngoại, dù gần trăm tuổi rồi, ngoại vẫn còn nguyên uy lực, trí lực để mọi người phải sợ, phải làm theo.

Và con biết, ngoại vẫn luôn nhai trầu bỏm bẻm như ngày nào.

Ngoại yêu thương

Con vẫn nhớ lắm lắm món xôi chè, món mì quảng quê mình, nhớ lắm những câu mắng chửi của ngoại, nhớ lắm hai bàn tay thô cứng mà những ngón tay thì toàn là màu đỏ của nước trầu. Con rất vui vì biết ngoại vẫn còn khỏe lắm.

Hẹn một ngày không xa con lại về thăm ngoại, lại hát cho ngoại nghe, ngoại chịu hông. Ngoại ráng chờ con nghe.

 

“Quê em miền trung du

Đồng vui lúa xanh rờn, giặt tràn lên đốt phá

Anh về quê cũ, đi diệt thù giữ quê

Giặt tan đón anh về

Từ mờ sáng tinh mơ

Anh đi trong bóng cờ, giữ vững đồng quê ta

Đây, bao người mong ngóng, quân ta đã về, quân ta đã về…”

© Hải anh - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Những người phụ nữ không có 8/3 | Family Radio

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Là vì em yêu anh

Là vì em yêu anh

Em đã từng nghĩ rằng anh chỉ đến với em do cảm xúc nhất thời mà thôi. Chỉ sau vài tháng, anh sẽ nhận ra em không như những gì anh mong đợi thì anh sẽ tự rời xa em nhanh thôi. Vậy mà đã bao năm trôi qua, anh vẫn bên cạnh em như ngày nào.

Chuyện ngày mưa

Chuyện ngày mưa

Sau này lớn hơn chút thì tôi mới biết rằng, ai cũng có cuộc sống của riêng mình và người ta cũng không có quá nhiều thời gian để bận tâm đến bạn đâu; hơn hết bạn phải sống vì bạn chứ đâu thể để ý ánh mắt người ta nhìn mình được.

Đất và nước

Đất và nước

Nhưng nước ở đây, nước ở cái giếng nhà ông lại có thêm điều này nữa, đó là nước còn cho ông còn cho gia đình ông sự quyện chặt của tình thân của tình thương con người với nhau.

Mùa thu vắng em

Mùa thu vắng em

Vắng em rồi khung trời cũ quạnh hiu Anh thẫn thờ nhìn mùa thu vừa tới Nơi em đi là nơi xa vời vợi Nhớ em nhiều anh biết phải làm sao.

Người thầy đầu tiên

Người thầy đầu tiên

Khi nhận ra một đứa trẻ phát triển hành vi bị lệch lạc người ta sẽ tìm thấy nguyên nhân đầu tiên chính là bố mẹ đã không theo dõi, quan tâm sát sao và đúng thời điểm với con cái mình.

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Hành trình cô độc của một bộ máy trên sao hỏa

Chỉ có âm thanh của chính nó – tiếng bánh xe lăn trên cát, tiếng động cơ hoạt động – là những âm thanh duy nhất robot có thể nghe thấy. Trên hành tinh không sự sống này, robot trở thành kẻ độc hành trong vũ trụ rộng lớn.

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Anh yêu Đất nước, anh yêu em

Từ lời nói ngọt, từ nụ cười ánh mắt hay cả những cái nhíu mày khó coi của em đều khiến chàng trai trẻ bồi hồi, xao xuyến. Tình yêu anh dành cho cô ấy ngày càng lớn lên, chỉ đứng sau tình yêu anh dành cho tổ quốc.

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tự hào và yêu thương: những suy nghĩ về cộng đồng LGBT+

Tại sao chúng ta không thể mở rộng lòng mình, chấp nhận sự đa dạng và yêu thương mọi người như họ vốn là? Nếu bạn đã từng yêu, bạn sẽ hiểu rằng tình yêu không có giới hạn, không có ranh giới. Vậy tại sao chúng ta lại đặt giới hạn lên tình yêu của người khác?

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Đừng xấu hổ vì hoàn cảnh sinh ra ta

Bà không biết con có nhìn lại rồi dõi theo từng bước chân đi của bà không? Nhưng bà chỉ biết rằng bà vẫn âm thầm dõi nhìn theo con bước vào lớp học cùng với các bạn.

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con

Mẹ còn trong trái tim con Còn trong hơi thở, mỏi mòn tháng năm Còn trong sâu kín nỗi buồn Còn trong vạt nắng chiều buông nhạt nhòa.

back to top