Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa xuân từ trái tim

2023-05-31 02:00

Tác giả: Hưng Bình


blogradio.vn - Thế là ước ao được chung nhà cùng anh đã thành hiện thực, ngay tuần trăng mật, Hạnh đã phải vò võ một mình vì anh còn nhiệm vụ, không sao, Hạnh vẫn thấy hạnh phúc, hơi ấm của anh còn nguyên vẹn trong trái tim cô. Rồi đứa con đầu lòng ra đời, Hạnh cũng chỉ một mình vượt cạn.

***

Hạnh lấy chồng đã được năm mùa xuân, đứa con gái đầu lòng chuẩn bị vào lớp 1, cuộc sống tuy không quá vất vả, nhưng càng ngày Hạnh càng thấy thiếu hụt năng lượng tình cảm vợ chồng. Nói thật, ngày đầu là Hạnh mê chồng như thiêu thân, lúc đó Hạnh cảm thấy chỉ cần lấy được anh, khổ mấy Hạnh cũng chịu được. Màu áo xanh người lính nó đẹp lắm, lại thêm đôi quân hàm lấp lánh ánh vàng làm Hạnh phổng mũi trước đám bạn, mỗi khi được anh (là chồng Hạnh bây giờ) về thăm ký túc nơi cô đang học. Trước các đôi mắt của đám bạn gái cùng phòng như cũng đang say người lính trẻ của Hạnh, làm cô không dám thả anh một mình ngồi trước họ.

Thời gian yêu, Hạnh chưa một lần giận, hay đòi hỏi anh phải ở bên cô mỗi khi ngày Lễ, Tết về, anh đóng quân ở trường Lục quân 1, cách nhà cô cả trăm km, anh là trung đội trưởng mới ra trường nên thường xuyên bám nắm, quản lý học viên, lúc đó, cả năm gặp nhau hai lần mà Hạnh vẫn cảm thấy đủ. Anh ít nói, tính tình cương trực, trước khi kết hôn, anh bảo Hạnh suy nghĩ kỹ, lấy bộ đội là thiệt thòi lắm! Sao khi đó Hạnh cảm thấy chỉ cần lấy được anh, còn các thứ khác nhỏ tí, đúng là nhiệt huyết tuổi trẻ mãnh liệt quá, đến giờ Hạnh cũng không hiểu sao mình lại có ý nghĩ đó, có lẽ do cái màu áo anh mặc làm Hạnh thấy anh là cả bầu trời hay sao!

mua-xuan-tu-trai-tim

Thế là ước ao được chung nhà cùng anh đã thành hiện thực, ngay tuần trăng mật, Hạnh đã phải vò võ một mình vì anh còn nhiệm vụ, không sao, Hạnh vẫn thấy hạnh phúc, hơi ấm của anh còn nguyên vẹn trong trái tim cô. Rồi đứa con đầu lòng ra đời, Hạnh cũng chỉ một mình vượt cạn. Nhìn xung quanh, thấy mấy người sinh con được chồng bế lên, xuống phòng đẻ, xoa bóp chân tay, bón cháo, bóc hoa quả phục vụ tíu tít… Hạnh thấy tui tủi làm sao. Mấy ngày sau anh mới về, anh ùa đến hôn Hạnh và con, chỉ thế thôi, Hạnh lại lấy lại tinh thần như cũ, yêu và thương chồng nguyên vẹn!

Dịch Covid-19 từ đâu ập đến, cuộc sống người dân thêm khó khăn, nhất là việc đi lại. Thật khủng khiếp, con nhỏ, chồng Hạnh không được về một tháng, rồi ba tháng… đột nhiên Hạnh ấm ức, nhìn nhà người ta có vợ, có chồng bên nhau, cùng lo lắng cho gia đình sao mà quý vậy! Hạnh khóc khi gọi video cho chồng, trong khi chồng Hạnh cười khì khì “đã bảo lấy chồng bộ đội phải thiệt thòi mà!”. Sau đợt dịch, tính tình Hạnh thay đổi, người ta nói “hậu cô vít, tại con cô vít”… Mỗi tháng nhận từ chồng chưa đầy 10 triệu, Hạnh thở dài, vậy làm sao hết nghèo, tiền thuê nhà, tiền học của con đã làm hết tiền lương của anh, cô không chi khéo là còn thiếu to, đã năm năm rồi Hạnh chưa dám mua cho mình bộ mĩ phẩm mà dưỡng da. Nhìn người ta, vợ chồng ngày, đêm bên nhau, nhà đã to lại còn có ô tô đi, cô đi dạy học, mua được chiếc xe máy tay ga mà ứng mấy tháng lương chưa hết nợ. Lúc lấy chồng thì tự hào, danh giá nhất đám bạn, giờ thì khó, khổ không bạn nào bằng, mỗi khi  hội, họp lớp Hạnh toàn phải bao biện lý do để vắng mặt… và hình như mỗi ngày Hạnh thấy tình yêu mãnh liệt với chồng, màu áo xanh quân hàm lấp lánh ánh vàng ấy cứ dần phai nhạt dần.

Tết đến, Tết năm nay chồng Hạnh lại không ở nhà, đơn vị anh trực Tết mà chồng cô là Đại đội trưởng, nên anh xung phong trực cả Tết. Nghe tin chồng báo, cô bực mình, lại còn xung phong trực đấy, giỏi lắm, còn vợ con thì không xung phong mà trực! anh cười khì khì “Sau Tết anh về anh trực bù”.

Nhìn nhà nhà sắm Tết, lòng Hạnh trĩu nặng, dù tối nào anh cũng gọi video về cho hai mẹ con, nhưng cô không thấy giảm sự cô đơn trong lòng. Cô quyết định lên đơn vị chồng để xem có cái gì mà anh xung phong trực, không về với gia đình. Đứng trước đồng chí trực ban ấp úng, mặt đỏ dần lên khi Hạnh hỏi chồng cô đâu, trong lòng cô bắt đầu nổi cơn thịnh nộ, nghi ngờ bấy lâu ùa về: Đấy, trực Tết à! trực gì mà trực, cô lên bất ngờ thì giờ đã rõ, không có mặt ở phòng, đi đâu, chỉ có thể là đi lung tung, trách nào về nhà ít, tiền lương gửi về cũng ít, lại còn xung phong ở lại trực Tết! lần này thì hết tình, hết nghĩa, cô sẽ ly dị không hối tiếc!

cach-yeu-khi-nguoi-yeu-di-bo-doi-66ade1

 

30 phút trôi qua, cơn tức giận trong Hạnh trào dâng mạnh mẽ, cô nắm chặt tay, cố gắng cười với đồng chí trực ban, cô kìm nén không gọi điện, lần này thì không có gì để giải thích nữa, vừa lúc tối qua còn nói với cô “Anh trực phải 24/24 giờ có mặt tại đơn vị…” giờ là 30 phút rồi đấy! Hạnh đi đi lại để cố chấn tĩnh bản thân và cô bắt đầu quan sát, trong căn phòng giao ban đại đội, một bàn thờ trang trí Tết rất đẹp và khéo léo, ở chính giữa thờ tượng Bác Hồ, đào, quất tết hai bên bàn thờ trông rất ấm cúng; lại có thêm giàn ca rao ô kê giữa phòng, nhạc xuân mở rộn ràng cả khu nhà. Phía xa xa, mấy anh bộ đội đang hì hụi tưới hoa, quét lá cây, khuôn viên hoa nở đỏ, vàng rực rỡ, bờ gạch đường đi được quét vôi sạch sẽ. Hạnh tự nghĩ, Tết ở đơn vị đẹp thế này, trách nào chồng Hạnh không muốn về nhà! Hạnh bước chậm ra phía sân, đã gần tiếng đồng hồ rồi, chồng Hạnh vẫn chưa về, nhìn đồng chí trực ban lúng túng, Hạnh càng thương mình, Hạnh bơ phờ nhìn ra, trước mặt Hạnh là cả một khoảng ruộng trồng rau cải bắp xanh mướt, mấy người bộ đội đang tíu tít tưới rau, họ ý ới gọi nhau, cười nói vui vẻ… Ở đơn vị vui thế, chồng không muốn về là phải thôi, này mà có cô em nào nữa thì trực Tết mãi là phải!

Hạnh lững thững đi vào phòng, lòng trĩu nỗi ưu tư. “Anh Công ơi! Khách VIP đến thăm này!”, tiếng đồng chí trực ban gọi làm Hạnh thoát ra dòng suy nghĩ uất ức trong đầu, cô hít thở sâu, phăm phăm đi ra phía sau căn phòng theo tiếng gọi của đồng chí trực ban, lần này thì cô bắt tại trận!

Không, nếu là anh đang đứng bên một người con gái, hay chỉ một mình bên chiếc xe máy thì không còn gì níu giữ tình nghĩa vợ chồng nữa! nhưng trước mặt Hạnh, cô tròn to mắt, chồng cô đấy ư, một người phong độ, đẹp trai trong quân phục lấp lánh sao vàng đâu, mà lại từ trên đầu xuống chân lấm lem bùn đất cùng mấy anh em đẩy chiếc xe bò đầy cá…

“Bộ đội em à, vừa chiến đấu vừa tăng gia cải thiện đời sống...”, Hạnh về nhà, trong chuyến xe khách chật chội vì ngày Tết ai cũng tranh thủ về quê, nhưng tiếng chồng giải thích vẫn không thôi day dứt bên cô. Chồng cô xung phong trực Tết vì muốn cho đồng chí Chính trị viên đại đội ở nhà chăm vợ đẻ, cho đồng chí Phó đại đội trưởng mới cưới vợ được chọn cái Tết đầu tiên với vợ. Thì ra, bộ đội, họ sống với nhau vì tình vì nghĩa, họ biết nghĩ và hy sinh cho nhau, tự dưng cái tự hào thời mới yêu với chồng lại cháy rực lại trong lòng Hạnh, Hạnh mỉm cười với sự ngây thơ của mình…

Tết này, bạn bè lại tíu tít bên chồng con đến chúc Tết nhà Hạnh, Hạnh cũng theo đám bạn đến các nhà chúc Tết, nhưng trong tim cô tràn đầy ấm áp, thương yêu. Đến nhà ai, Hạnh cũng bật video để chồng cô chúc Tết, tiếng cười trong trẻo sưởi ấm cả mùa xuân vì mùa xuân này đến từ trong trái tim Hạnh!

© Hoàng Dương - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình: 

Anh Tin Tình Yêu Sẽ Dẫn Lối

 

 

Hưng Bình

When you believe, you will champion!

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em

Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.

Lá thư gửi đến thiên đường

Lá thư gửi đến thiên đường

Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.

Đắng cay

Đắng cay

Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi

Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.

Đơn phương yêu một người

Đơn phương yêu một người

Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?

Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Câu chuyện về một nhà thơ…!

Tâm hồn của hắn, cũng xô bồ và phức tạp như những bài thơ mà hắn viết vậy! Có lúc hắn vui vẻ hồn nhiên, vô tư lạc quan yêu đời. cũng có lúc hắn trầm ngâm và suy tư về một điều gì đó xa vời.

Vì anh còn thương em

Vì anh còn thương em

Tất cả khiến anh lặng người, thơ thẩn vì mải mê đắm chìm trong quá khứ, trong nụ cười, ánh mắt em. Anh không muốn trở về với thực tại tàn khốc rằng chuyện tình mình đã kết thúc tự bao giờ, rằng anh đã mất em thật rồi.

Ai là bạn trong cuộc đời?

Ai là bạn trong cuộc đời?

Hãy để những ước mơ dẫn dắt bạn, vì chúng sẽ giúp bạn tìm thấy ý nghĩa trong cuộc sống và cung cấp động lực để bạn tiếp tục tiến bước.

Ánh nắng chiếu

Ánh nắng chiếu

Anh nhớ em một ngày cuối hạ Cho tình yêu gọi giấc mơ về Anh nhớ em một tình yêu lạ Mà sao lòng anh vẫn còn yêu

back to top