Tân Lễ một tình yêu
2023-11-14 01:05
Tác giả:
Hưng Bình
Quê hương anh, một vùng địa linh nhân kiệt
Sông Luộc vắt quanh, xa tắp những triền đê
Hương phù sa, bên lở bên bồi đọng lại
Dệt chiếu, làm đay thao thức suốt đêm ngày.
Tân Lễ ơi, tình người quê hương gắn bó
Nhớ quê nhà bên nôi cánh võng mẹ ru
Hàng tre xanh tươi thắm đượm tình xóm làng
Tối lửa bên nhau hòa ca những điệu chèo.
Tân Lễ quê tôi một tình yêu đất nước
Chiếu Hới quê mình lan tỏa khắp muôn phương
Dù đi muôn nơi vẫn nhớ ngày gặp mặt
Đền Trạng nguyên Phạm Đôn Lễ thật tự hào.
Năm tháng trôi qua miền quê thay áo mới
Đất quê mình thổn thức những bản tình ca
Cầu Triều Dương vắt ngang đôi bờ sông Luộc
Anh Thái Bình, em Hưng Yên một câu hò.
Dù có đi đâu người quê ta vẫn nhớ
Ngã ba sông lặng lẽ chờ bến đò xưa
Cô bán chiếu gon, vợ Ức Trai năm nào
Xứng danh Lễ nghi học sĩ Lê Triều.
Tân Lễ quê ta ngày nay nhiều đổi mới
Đường xóm khang trang trẻ ríu rít hòa ca
Cùng bên nhau nắm tay xây bao hẹn ước
Hương lúa quê mình mãi mãi trọn tình yêu.
© Hưng Bình - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Mưa bóng mây
Chúng ta rồi sẽ yêu một người nào khác, khi tìm được một trái tim thực sự đồng điều với mình, cậu nhỉ. Chỉ tiếc, đó chẳng phải tớ, cũng chẳng phải cậu.

Đón chào ngày mới
Đón ánh sáng hừng đông gợi mở, Chào bình minh ló rạng, đêm tan. Cho ngày mới rực nắng vàng, Chim ca, hoa nở, mây ngàn lững lờ.

Đợi
Thú thật với mày là bây giờ tao chẳng cảm thấy gì trong lòng cả, đau cũng không mà buồn cũng không. Tao chỉ thấy… hình như ở ngực trái tao bị khoét mất một mảng khá lớn đấy.

Vẫn là chính mình
Tôi làm gì cũng chẳng ai quan tâm, bệnh đau cũng một mình phải chịu đựng. Mọi người đâu biết rằng tôi là con người, cũng có cảm xúc và làm sao chịu đựng nổi biết bao nhiêu chuyện xảy đến như vậy. Anh đã làm tôi bắt đầu thay đổi và suy nghĩ tích cực hơn.

Nếu một ngày không còn Mẹ
Nếu một ngày không còn mẹ Cơm nhà không còn nóng Cá nhà chẳng còn ngon Trong nhà không có mẹ Chỉ có gió ngoài hè.

Mất bao lâu để quên một người, và phải mất bao lâu mới có thể quên đi sự phản bội?
Một ngày, anh cầu xin cô cho anh gặp cô lần cuối, anh quỳ xuống trước mặt cô và xin lỗi. Anh xin lỗi vì anh hèn nhát, xin lỗi vì đã làm khổ cô, anh xin lỗi vì đã không thể ở bên cạnh cô được nữa. Và rồi, một tuần sau anh đi phát thiệp mời cưới.

Lời hứa cuối cùng
“Giữ lấy nhé, em cần hơn anh mà.” Anh nói rồi quay lưng bước đi dưới cơn mưa, bỏ lại cô với sự ấm áp bất ngờ len lỏi trong tim.

Thanh xuân của tôi
Cô và cậu ấy vẫn đi về cùng nhau, vẫn ngồi học cùng nhau ở cái bàn học bên cạnh cửa sổ của cô, thi thoảng vẫn cãi nhau chí choé, giận dỗi nhau như vậy. Nhưng cô không để ý là giờ mỗi lần cãi cọ nhau, cậu ấy ít đôi co với cô hơn, thường im lặng và cũng là người luôn sẽ làm lành trước với cô.

Đánh mất tình yêu
Cuộc sống như thế làm sao có hạnh phúc được hả anh? Bởi thế nên làm sao em có thể đặt niềm tin vào tình yêu được. Trên thế gian này, có mấy ai từng hạnh phúc trong tình yêu đâu. Cả những người yêu và bên nhau hơn mười năm nhưng rồi cũng chia tay.

Mùa đông không anh
Hôm nay, em một lần nữa xâm phạm kí ức của hai ta, lật từng tấm ảnh cũ, em ngắm nhìn gương mặt quen thuộc, nụ cười anh vẫn vậy, ánh mắt vẫn luôn ấm áp và những cử chỉ dịu dàng… vẫn ở đó nhưng em và anh không còn cạnh nhau nữa.