Mùa xuân nắng như ánh mắt anh
2016-03-08 01:00
Tác giả:
Bên ngoài ô cửa, những đợt gió thổi qua vòm cây làm khô những chiếc lá non đã ướt mềm trong mưa phùn tối qua. Lá rì rào trong gió làm thức giấc những chú chim hay dậy muộn để tránh cái rét buốt trong suốt một mùa đông dài. Chúng mở choàng cặp mắt và bắt đầu cảm nhận sự khác biệt khi vào buổi sáng nay, trời không còn rét nữa, những đợt gió chỉ se lạnh thôi. Và từ chân trời phía đông, mặt trời bắt đầu ló ra khỏi những đám mây dày đặc cũng đang thưa thớt dần. Lũ chim ríu rít bay ùa ra khỏi tổ rồi bất chợt bay vút lên cao đón những tia nắng đầu tiên cho một ngày mới bắt đầu…
Nắng lên cao dần rọi vào màn sương chưa tan hẳn thành những tia lấp lánh nghiêng nghiêng rồi tỏa lan trên khóm cúc trắng còn đang e ấp nụ. Những cành hoa đung đưa trong gió, làm rớt những giọt sương mai còn đang ngại ngần trên lá. Nắng lên khỏi vòm cây cũng là lúc màn sương tan hẳn, cả khu vườn náo nức nhận ra: một mùa xuân mới đã về…
Bên trong ô cửa, em còn đang mải miết với giấc ngủ chập chởn. Với em mùa đông làm dài thêm nỗi cô đơn. Những đêm mùa đông lạnh, em thường trông ra khu vuờn ngoài ô cửa như mong ngóng điều gì. Nhưng rồi, ngoài kia chỉ là những ánh sáng nhạt nhòa với cỏ cây chỉ biết im lìm. Đến khi nỗi buồn cùng những đợt gió làm trái tim se sắt, em lại ngủ vùi trong giấc ngủ chập chờn như thế. Em mơ về mùa xuân nắng ấm, về một vòng tay cũng ấm áp như thế sẽ ôm em ngay cả trong giấc mơ này…

Em mơ về tình yêu!
Em mơ về khung trời mùa xuân đầy nắng ấm với tiếng chim ca vang, với gió hát thì thầm. Có những lần dừng lại em hát cho anh nghe những giai điệu về mùa xuân về tình yêu cũng ngọt ngào như nụ hôn của anh. Để anh và em lại nắm tay đi mãi cho tình yêu nối dài theo mùa xuân của quê hương đất trời.
Khi bên trong ô cửa em còn đang mải miết với giâc mơ dài thì ngoài kia nắng đã lên cao hẳn. Nắng luồn qua ô cửa, nắng hôn lên đôi má đánh thức giấc mơ hồng.
Như đã thành thói quen mỗi khi thức giấc, em sửa soạn lại mái tóc và nhận ra sự bất ngờ đáng yêu. Mái tóc vẫn như thế thôi vẫn bồng bềnh thướt tha nhưng từ phía ô cửa, nắng chiếu lên một vạt dài khiến mái tóc em trở nên bóng mượt lung linh phản chiếu ánh sáng khắp căn phòng. Trong ngỡ ngàng em cũng kịp nhận ra trời đã không còn rét mướt như mọi ngày nữa. Em thích thú đưa tay mân mê mái tóc rồi hứng lấy như nâng niu lắm những tia nắng đầu mùa. Và khi nắng sưởi ấm bàn tay xinh xắn thì em đã như chực khóc khi biết rằng: Ngoài kia, mùa xuân đã về!
Mở tung cửa sổ, như không thể tin vào mắt mình em sững sờ nhìn ra khu vườn và không thể chờ đợi thêm nữa, em vụt chạy ra… Những lối đi quanh co trong khu vườn được trang hoàng bởi hoa hồng, hoa mai, hoa đào, hoa hướng dương cả những khóm hoa quỳnh tối qua đã cố nán lại tới sáng nay mới nở. Hương hoa lan tỏa khắp khu vườn làm no nê bầy ong đang hăng say hút mật. Những cành cây ủ rũ của đêm qua giờ cũng đã vươn lên thẳng tắp đón nắng mặt trời. Những chồi non hé nở xanh mướt. Những cánh én bay lượn trên bầu trời xanh trong chan hòa cùng nắng ấm.
Mùa xuân nắng như ánh mắt anh. Mùa xuân ấm áp như bàn tay anh và mùa xuân ngọt ngào như nụ hôn cũng là của anh. Có phải là anh thật không? - Em thì thầm gọi!
Rồi như nhận ra tình yêu đang đến thật gần em vụt chạy ra khu vườn, cùng với hoa lá cỏ cây em cất tiếng hát - khúc tình ca mùa xuân ấy - gọi mùa xuân, gọi tình yêu đến bên đời: “Nắng xuân ấm thơm môi hồng. Gió xuân đến bên em ngồi. Cùng mùa xuân em hát câu tình ca. Đóa cúc trắng bên hiên nhà. Ngỡ như dáng ai đang về. Ngọt ngào hương xuân thắm trên bờ môi…”
© Thạch Phan – blogradio.vn
Có thể bạn quan tâm: Những mùa hoa tháng ba
Lắng nghe Cafa Radio - Những mùa hoa tháng ba
Phản hồi của độc giả
Xem thêm

Ánh nắng mùa đông (Phần 2)
Cô ấm ức, cô tủi thân, cô đau khổ, cô mệt mỏi, cô bất lực. Anh không nói, không hỏi cứ vậy ôm cô thật lâu, dùng bàn tay to lớn của mình bao bọc lấy cô, truyền hơi ấm cho cô.

Món canh nhót dân dã mẹ nấu
Hồi ức đẹp đẽ về những mùa nhót tuổi thơ ùa về. Tôi với chị dằng dai, rủ rỉ... Bồn chồn nhớ quê…. Rồi tôi bỗng thèm được ăn món canh nhót dân dã mẹ nấu năm nào!

Có một Sài Gòn không ai nỡ rời đi
Với tôi, thành phố này ngạc nhiên đến kỳ lạ, lại đẹp đến ngỡ ngàng…

Ánh nắng mùa đông (Phần 1)
Tớ hi vọng chúng ta sẽ mãi bên nhau như thế. Tớ không thích kết bạn, cũng không thích hợp để làm bạn của ai cả nhưng cậu là người đầu tiên đứng trước mặt tớ và bảo vệ cho tớ, vậy nên cậu là ngoại lệ duy nhất của tớ.

Giấc mơ không tắt – gửi thanh xuân của tôi
Tôi không phải nữ chính trong tiểu thuyết. Tôi không có một cuộc đời được sắp đặt sẵn, không có một chàng trai dịu dàng luôn đứng phía sau ủng hộ mình, không có những tình tiết kỳ diệu biến ước mơ thành sự thật chỉ trong một đêm. Nhưng tôi có chính mình.

4 thứ cản trở phong thủy, phá tan tài lộc: Bạn nên tiễn ra khỏi nhà càng sớm càng tốt
Có những món đồ trong nhà tuy nhỏ, tưởng không quan trọng nhưng lại âm thầm ảnh hưởng đến vận khí cả gia đình.

Phụ nữ hãy trọn tình yêu thương bằng chính bản sắc của mình
Tôi nói với cô bạn: nếu thực trong tâm không tha thứ, buông bỏ được thì hãy ra đi, cuộc sống này ngắn ngủi lắm, sống cạnh nhau chỉ là những dằn vặt, sai lầm chồng chất sai lầm thì cuộc sống lãng phí quá.

Sau cơn mưa nắng sẽ về
Kể từ lúc biết tin căn bệnh quái ác sẽ tuyên án tử hình cho tuổi xuân còn đang dang dở của em, hình như tôi chưa từng thấy em để cho đôi chân mình được ngơi nghỉ ngày nào.

Mình muốn một tình yêu như vậy!
Họ không nói nhiều, không can thiệp quá sâu vào cuộc sống của nhau, không lãng mạn ngọt ngào, không hứa hẹn, không sở hữu, cứ thế hiện diện bên nhau, lắng nghe, an ủi.

Lỡ duyên
Trăng treo lẻ bóng bên đồi Gió ru khúc cũ nghẹn lời chia phôi Người đi để lại bồi hồi Ta ngồi đếm mãi một thời đã xa