Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mùa hè về thăm quê ngoại

2015-06-28 01:53

Tác giả:


blogradio.vn - Lần nào chia tay, nội cũng có chút quà đơn sơ mà ngọt ngào của làng quê. Dẫu những cơn mưa rào làm ướt áo và làm se lạnh của buổi chiều tà nhưng những ngày hè trên quê nội thân thương vẫn ấm lòng trong ký ức của tôi...

***

Khi những cánh hoa của tuổi học trò đã nhuộm thắm phố phường cũng là lúc tôi nôn nao nhớ về quê ngoại, nơi ngập tràn niềm vui tuổi thơ trong những ngày hè, dòng chảy thời gian vẫn trôi hối hả nhưng những ngày hè quê ngoại luôn luôn hiện diện trong ký ức của không chỉ riêng tôi mà còn của nhiều người khác nữa...

Hè về, khi đã hết phải lo về chuyện bài vở thi cử, đứa học trò nào mà không thanh thản rong chơi. Lúc đó, anh em chúng tôi lại về quê ngoại, quê ngoại tôi cách thành phố chưa đầy 20 cây số, qua một chặng đi xe chúng tôi thích nhất đoạn đường cuối cùng là đi xuồng trên sông; vừa chào hỏi ngoại xong, chúng tôi không để mấy đứa bạn ở quê chờ lâu. Đầu tiên là kéo quân đi theo những chân ruộng xâm xấp nước sau những trận mưa lớn để bắt cua, phát hiện hang nào có đất sét bùng lên là bọn trẻ thọc tay vào tóm ngay con của ở trong.

quê ngoại

Dẫu có những chú cua kiên cường dùng càng chống lại, nhưng làm sao mà thoát được; bắt cua để bảo vệ lúa nhưng hơn tất cả là để có món ăn ngon. Thế rồi lửa được đốt lên, con gì mới bắt rồi ăn liền cũng cảm thấy thơm ngon hơn. Ai đã từng có tuổi thơ nơi thôn dã làm sao mà quên được món cua đồng nướng. Nếu không may bắt được ít cua thì thế nào cũng có chuyện tranh giành rồi giận hờn nhau, miệng có lem nhem chút đỉnh vì thế mà càng hấp dẫn, chắc chắn mùi thơm lựng của món ăn này sẽ còn theo mãi cho đến lúc trưởng thành khôn lớn.

Đã chân lấm khi bắt cua thì phải tay bùn khi nắn đất, nắn đất sét từ lâu đã là một thú chơi ở quê ngoại, nhất là vào dịp hè. Chỉ có ở quê thôi, bởi ở phố phường biết đâu cho ra đất sét, dẫu học trò ở đô thị có loại đất sét tổng hợp với đủ các màu nhưng vì không có mối liên hệ gì với đất, không mang vị đất, mùi đất nên con người dễ dửng dưng với chúng hơn chăng?! Chỉ đất sét trên mảnh vườn thửa ruộng của ngoại mới có thể góp phần thổi hồn cho chúng tôi, để có đi đâu về đâu vẫn cứ luôn nặng tình với đất với quê hương. Ba tôi lo nắn ông táo làm bếp nấu, tụi con gái lo làm những đồ vật nhỏ, còn bọn con trai thì thi thố tài năng xem hình nặn đất sét của đứa nào đẹp hơn.

Khi nước lớn cũng là lúc bóng dừa cập mé sông, cá chép rất dạn dĩ, nước đi tới đâu chúng đi tới đó và liên tục tìm kiếm thức ăn nên cũng dễ chui vào lọt. Loài cá này cũng có thể dùng được khá lâu nên có thể ăn dần. Cá chép mà vừa kho sả kho tiêu hoặc kho nghệ nấu canh thì mới nghe nói đến đã tê cả đầu lưỡi rồi. Bên cạnh đó, được thỏa sức vẫy vùng trên sông là thú vui bậc nhất của ngày hè, ở vùng sông nước ngày mà không biết lội thì tội nghiệp làm sao. Bởi, khi xuống bến thì sợ bị trượt chân, khi qua cầu thì sợ gãy ván. Dẫu không thật sự trong vì còn biết bao hạt phù sa nhưng nước sông quê ngoại bao giờ cũng mát, nước còn thoảng mùi thơm ngọt của ruộng lúa, vườn cây, của hàng dừa nước mùa nào cùng nghiêng mình soi bóng dưới dòng sông. Nơi quê ngoại ngày hè trên sông, trong vường hay ngoài ruộng thì trò chơi nào cũng vui. Vẫn biết rằng ở đô thị cũng có thả diều nhưng niềm vui khi thấy diều được tư do bay trên bầu trời cao rộng, cảm giác sung sướng khi giữ được diều thăng bằng trên không trung làm sao như ở quê ngoại được - nơi có cánh đồng mênh mang lộng gió...

quê ngoại

Không chỉ có chuyện chơi đùa, chuyện ăn, mà chuyện làm ở quê ngoại ngày hè cũng có biết bao điều thú vị, với cái bếp nơi làn khói ấm của cả gia đình chung tay làm một bữa cơm thật ngon; người xay gạo, người lặt rau, người nạo dừa, người bằm thịt, lũ trẻ cũng góp phần bằng những loại rau đồng quê. Chỉ quê ngoại mới có món đặc sản ve sầu trong mùa nghỉ hè. Khi những cơn mưa đầu mùa vừa dội xuống thì ve sầu sẽ lột xác, và chỉ vài ngày sau là chúng sẽ có đủ lông cánh bay đi nên cậu tôi đã tranh thủ bắt xuống, ve mới lột như thế thì mới ăn được, còn khi mà chúng đã có cánh thì ai mà đi bắt làm gì. Ve sầu khi rang rồi trông bóng láng, vừa giòn, vừa bùi, và vừa béo, thật là hấp dẫn. Ở thành thị có nằm mơ cũng chẳng thấy được món này.

Nhà ngoại đầm ấm, vui tươi thì dòng sông xóm làng nơi quê nội cũng bình yên, gần gũi và thân thương. Mỗi bến nước, mỗi con đò, mỗi mẻ cá vơi đầy trên chiếc bè đều như muốn góp phần tạo nên những hình ảnh phong phú và sống động của ngày hè nơi thôn dã. Lần nào chia tay, nội cũng có chút quà đơn sơ mà ngọt ngào của làng quê. Dẫu những cơn mưa rào làm ướt áo và làm se lạnh của buổi chiều tà nhưng những ngày hè trên quê nội thân thương vẫn ấm lòng trong ký ức của tôi...

© Mây Xám – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio




Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Hành trình tốt hơn 1% mỗi ngày

Những ngày ấy mình đã tự trách bản thân rất nhiều. Trách mình vì không mạnh mẽ như bao người, vì mình hay suy nghĩ linh tinh, vì mình luôn cảm thấy cô đơn dù cho có đang ở cạnh người khác.

Người bạn cùng bàn năm ấy

Người bạn cùng bàn năm ấy

Không phải là thích, cũng chẳng phải rung động. Chỉ là một chút tò mò xen lẫn cảm giác an tâm khi ngồi cạnh một người giỏi giang và đáng tin. Một điều gì đó rất nhẹ nhàng, rất nhỏ bé nhưng đủ khiến tôi thấy ấm lòng.

Vị khách ghé thăm

Vị khách ghé thăm

Một giọt nước mắt khẽ lăn trên má tôi. Có lẽ, tôi đã hiểu sau khi chia tay, người ta không muốn gặp lại người cũ, bởi vì khi gặp lại, trái tim họ sẽ một lần nữa rung động.

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Đánh mất “em” ở tuổi lên mười

Mỗi ngày đến lớp, em dần quen với những giờ ra chơi một mình, những bài tập nhóm chỉ còn lại cái tên em bị bỏ sót cuối cùng. Những tiếng cười đùa rộn rã quanh em dần biến thành tiếng vọng xa lạ và em cũng thôi mơ ước có ai đó mỉm cười với mình như ngày đầu mới bước vào lớp học ấy nữa.

Yêu thương gửi bố

Yêu thương gửi bố

Trong lời bố dặn, tôi cảm nhận rõ sự ấm áp, yêu thương biển trời. Không biết từ bao giờ, trái tim tôi đã thôi trách và không còn ghét bố nữa! Thì ra, bấy lâu nay, tôi đã cạn nghĩ, đã trách oan, ghét nhầm bố.

Cánh bướm cuối mùa

Cánh bướm cuối mùa

Anh tập hít sâu, tập nhắm mắt để nghe tiếng gió, nghe tiếng chim ngoài xa. Thậm chí, có lần anh mỉm cười khi thấy một con kiến bò qua tay mình – cái sự sống nhỏ bé ấy khiến anh thấy mình vẫn còn là một phần của thế giới, dù chỉ là tạm.

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Mưa Đỏ - chân dung thế hệ thanh niên 2 bên chiến tuyến

Dù là ai, xuất thân như thế nào, bất cứ thanh niên nào ở bên này chiến tuyến của quân đội nhân dân Việt Nam đều có tư tưởng rõ ràng, có lòng yêu nước và tinh thần dân tộc, cũng xác định được mục tiêu cũng như biết rõ tại sao mình phải cầm súng và mình chiến đấu cho ai, vì cái gì? Nên họ chiến đấu mạnh mẽ, dám hi sinh và trước cái chết vẫn rất bình thản, động viên đồng đội chiến đấu.

Chốn bình yên…

Chốn bình yên…

Chốn bình yên với mỗi người dù có khác nhau nhưng đều mang đến cảm giác hạnh phúc trong tâm hồn.

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Bức thư tình gửi con gái yêu của mẹ

Rồi những đêm dài mất ngủ sẽ qua, rồi con sẽ lớn khôn, sẽ tự ngủ, tự ăn, tự bước đi trên con đường của con. Những lần được ôm con, thơm má con sẽ dần ít đi, con sẽ trở thành một cô gái độc lập. Mẹ biết, em bé của mẹ cần mẹ, vậy nên mẹ cần mạnh mẽ hơn.

Nơi không bao giờ đóng cửa

Nơi không bao giờ đóng cửa

Người già hay nhớ. Nhớ từng gốc cây, từng bờ rào, từng mái ngói cũ lấm tấm rêu xanh. Nhưng nỗi nhớ của ông Hàn không chỉ là cảnh vật – mà là người, là những âm thanh, là một phần tuổi trẻ đã bị chôn vùi trong im lặng và tổn thương.

back to top