Phát thanh xúc cảm của bạn !

Một nỗi buồn bên hè phố

2015-06-29 01:00

Tác giả:


blogradio.vn – Bây giờ tôi mới hiểu vì bức bách quá, có thể bác ấy phải cắn răng làm điều mình không muốn nhưng lương tâm không cho phép, bác đã tìm đến tôi để trả tiền lại. Tôi tin đó là cái ruột xe “dỏm” đầu tiên và duy nhất mà người thợ sửa xe già tội nghiệp thay cho khách.

***

Tôi giơ tay xem đồng hồ. Mau quá, đã mười hai giờ trưa. Hôm nay thứ bảy, công ty làm việc nửa ngày, tôi tranh thủ ở lại viết kết thúc mấy cái báo cáo. Hy vọng xong sớm về nghỉ thì chiếc xe lại xẹp bánh. Công ty tôi dời địa điểm về đoạn đường này gần một tháng nên tôi biết rõ ở đây chẳng có tiệm sửa xe nào. Thôi đành dắt bộ vậy. . .

Nhìn thấy một bác sửa xe, tôi mừng quá ghé vào ngay. Sau khi tháo vỏ xe xem xét, bác nói không vá được phải thay ruột mới, giá tám mươi ngàn cộng với tiền công thành chín chục ngàn. Tôi gật đầu đồng ý ngay. Sau khoảng hai mươi phút, mọi việc hoàn tất. Tôi trả tiền và cám ơn bác rối rít. Sáng hôm sau chuẩn bị dắt xe đi cà phê với bạn thì ôi thôi! Chiếc ruột xe mới thay hôm qua không còn một chút hơi. Nhìn bánh xe xẹp lép mà lòng tôi giận sôi lên! Tình cảm tôi dành cho bác sửa xe hôm qua cũng “xẹp” xuống như vậy. Tôi đi thay ruột xe lần nữa ở tiệm quen gần nhà mới phát giác chiếc ruột thay hôm qua là “đồ dỏm” giá vốn chỉ hai mươi ngàn!

nỗi buồn, hè phố

Sáng thứ hai, việc đầu tiên tôi làm là đến chỗ lề đường của ông bác sửa xe. Vừa gặp ông ấy, bao nhiêu bực tức tôi trút ra hết. Tôi kết thúc cuộc độc thoại bằng câu:

- Cháu làm việc ở công ty AB, rất gần đây mà bác còn lừa cháu thay đồ giả, huống chi với những người đi đường thì sao? Bác lớn tuổi phải làm ăn cho tử tế chứ.

Qua đến ngày hôm sau, khi đang ngồi ở văn phòng thì bảo vệ vào kêu tôi ra cổng có người cần gặp. Tôi rất ngạc nhiên vì nếu khách thì phải giao dịch trong văn phòng. Nếu người thân càng không phải. Vậy là ai mới được chứ. Thật bất ngờ, người cần gặp tôi lại chính là bác sửa xe già bên vỉa hè. Bác chủ động nắm tay tôi, giọng run run:

- Bác tả hình dáng cháu cho cậu bảo vệ, may là tìm được đúng người. Hôm nay bác xin gửi trả lại cháu số tiền thay chiếc ruột xe hôm trước, bác xin lỗi.

Tôi vừa đinh nói lời từ chối, bác ấy đã vội vàng bước ra, để lại tôi với tâm trạng bâng khuâng, khó tả .

Ba ngày rồi, tôi đi qua đoạn đường ấy mong gặp lại bác sửa xe. Nhưng vỉa hè trống trơn, chỉ còn dấu tích những vết dầu nhớt cũ. Tôi hỏi một dì bán xe thuốc lá gần đó. Dì kể lại trong sự bức xúc:

- Ông ấy có thằng con trai “ trời đánh”. Chú có thấy cái nhà hai tầng màu trắng bên kia đường không? Nhà của ông ấy ngày xưa đó. Vợ chồng ông áy chỉ có hai người con nhưng cô con gái lớn thì ngoan. Riêng thằng út “phá gia chi tử”. Lúc trẻ không lo học hành, tụ tập bạn xấu đua xe cán chết người. Ông bà ấy phải trả nợ cờ bạc, đền bù nhân mạng cho người ta đến nỗi phải bán nhà. Con gái và vợ ông ấy về quê sinh sống. Vì buồn rầu, bà vợ sinh bệnh rồi mất bà ấy trăn trối ông cụ cố gắng chăm sóc thằng con trai. Vì lẽ ấy, ông cụ lên lại thành phố, thuê ở trọ rồi ra đây sửa xe kiếm tiền để mỗi tháng cung cấp cho nó xài! Mấy hôm trước, nó nợ nần cờ bạc gì đó nên dẫn người ra vỉa hè lấy hết đồ nghề của bố nó, kể cả mấy cái vỏ xe, ruột xe mới treo để bán họ cũng lấy xiết nợ luôn”

Nắng chiều nhạt dần. Tôi trở về nhà với tâm trạng nặng nề, mắt cay cay. Bây giờ tôi mới hiểu vì bức bách quá, có thể bác ấy phải cắn răng làm điều mình không muốn nhưng lương tâm không cho phép, bác đã tìm đến tôi để trả tiền lại. Tôi tin đó là cái ruột xe “dỏm” đầu tiên và duy nhất mà người thợ sửa xe già tội nghiệp thay cho khách.

© Hải Triều – blogradio.vn

Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn.

yeublogradio



Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Người thầm lặng 20/10

Người thầm lặng 20/10

Mỗi bước đường tôi đi đều in dấu sự dạy bảo, lo lắng và yêu thương vô điều kiện của mẹ. Sự hi sinh âm thầm của mẹ khiến tôi thấu hiểu rằng, dù có bao nhiêu thử thách trong cuộc sống, tôi vẫn luôn có một người để dựa vào.

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Yêu anh, yêu đến điên rồ để rồi nhận lại là điều gì?

Nhiều lúc tôi khuyên bạn của mình về chuyện yêu đương. Chẳng hạn như người ta lạnh nhạt là người ta hết yêu bạn, đừng cố chấp theo đuổi làm gì. Thế mà bản thân tôi lại trong hoàn cảnh ấy.

Lá thư tình không gửi

Lá thư tình không gửi

Mỗi khi mở ngăn kéo, nhìn thấy chồng thư cũ kỹ, anh lại nhớ về những ngày tháng sinh viên đầy kỷ niệm. Có những lúc anh tự trách mình vì đã không đủ can đảm để nói ra cảm xúc thật của mình với Linh.

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Tình yêu: Một bản giao hưởng của tâm hồn

Khi ta yêu, ta học cách chấp nhận không chỉ những điều tốt đẹp mà cả những điều chưa hoàn hảo ở đối phương. Tình yêu không yêu cầu chúng ta phải hoàn hảo; nó chỉ cần ta chân thành. Sự chân thành chính là nốt nhạc chính, là nhịp đập của bản giao hưởng ấy.

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Theo bạn, như thế nào là ổn định?

Cuộc sống đôi lúc yêu cầu chúng ta ổn định, không chỉ vì bản thân, mà còn vì trách nhiệm và những người ta yêu thương. Đôi khi, ổn định giống như một bến đỗ, nơi ta tạm nghỉ ngơi sau những sóng gió.

Mùa đông – 2017

Mùa đông – 2017

Sunny là niềm an ủi duy nhất trong cuộc sống đầy khó khăn của cô. Mỗi tối, cô cùng con trai chơi đùa, kể chuyện, rồi khi Sunny ngủ say, cô lại ngồi một mình bên cửa sổ, nhìn ra ngoài trời tuyết rơi và nhớ về quá khứ.

4 con giáp là 'thần giữ của'

4 con giáp là 'thần giữ của'

Tiền bạc một khi đã ở trong tay 4 con giáp này thì rất khó lọt ra ngoài đồng nào.

Đi qua sự phản bội

Đi qua sự phản bội

Tớ cứ tưởng rằng, lý do mà quá khứ chúng ta không thành là vì cái tôi của hai bên. Nhưng sau sáu năm ròng, cả tớ và cậu đều đã yêu những người khác, đã đủ chín chắn để hiểu bản thân mình hơn rồi, chúng ta vẫn tan vỡ.

Tại sao không?

Tại sao không?

Những thứ bình thường hiện diện xung quanh chẳng khiến mình chú ý, quan tâm, cứ coi đó là điều hiển nhiên mà vô tư phớt lờ. Để rồi một ngày không biết nắng hay mưa, vô tình hay cố ý, ta sẽ đánh mất nó, lúc đó muốn quay lại thì đã quá trễ.

Lặng im nỗi nhớ

Lặng im nỗi nhớ

Sáng nay chợt nhớ Người của năm nào Một thời mộng mơ Một thời áo trắng

back to top