Phát thanh xúc cảm của bạn !

Một mùa đông ấm

2016-01-29 05:07

Tác giả:


blogradio.vn - Một mùa đông thì vẫn cứ là mùa đông. Vẫn có những trận gió rít kéo dài mang theo hơi lạnh đến tận xương nhưng lại khác nhau quá nhiều. Cùng là một nơi, cùng một thời điểm nhưng lại khác nhau vô ngần. Mới đó thôi đông này quá lạnh, vậy mà giờ giờ đây đông ấm áp vô cùng…

***

Gió vẫn thổi nhẹ nhàng và lạnh buốt. Mưa đông phất phơ trên những nhành cây đìu hiu cũng như trái tim nhỏ bé mỏng manh kia đang bị băng giá lấp đầy…

Nó một mình bơ vơ trên con đường dài hun hút và ngắm nhìn những mái nhà gỗ cũ kĩ vì những vết tích của thời gian. Cũng lâu lắm rồi mới có dịp trở về chốn cũ. Nơi mà cậu và nó đã cùng nhau tay trong tay vượt qua những tháng ngày tuổi trẻ. Dẫu lúc ấy có khổ đau biết bao nhiêu thì vẫn là những thước phim buồn hạnh phúc…

“Duy! Ra đây chơi với tớ đi. Ngoài này đẹp lắm!”

Trong tiềm thức, nó ngoái đầu về phía cậu, đôi mắt vô hồn quanh năm chỉ bao trọn một màu bóng tối.

Nó mù.

Giá mà nó cũng được như bao nhiêu đứa trẻ ngây thơ khác, được dùng đôi mắt rạng ngời để nhìn ngắm cái khoảng không bao la.

“Tớ mù. Một đứa mù như tớ không thể làm bạn với ai cả!”


Nó cố thét thật to để vơi đi phần nào nỗi đau vừa cảm nhận, nó biết cậu nghe thấy nhưng nó không dám đứng đó để chờ đón thêm bất kì một câu nói nhẫn tâm nào. Nó cố chạy. Nó vấp ngã trên nền đất lạnh lẽo của mùa đông lạnh buốt.

Cậu chết lặng. Đôi chân đang vội vàng bước đi bỗng dừng lại trong vô thức.

Một mùa đông ấm

***

Cậu bé bực bội phụng phịu với mẹ về đứa con gái hàng xóm vẫn luôn trốn tránh ấy. Cô bé không chịu chơi với cậu, chẳng chịu làm bạn cùng cậu.

Mẹ cậu nhìn cậu bằng ánh nhìn trầm ngâm đôi chút:

“Bé Duy rất tội nghiệp. Nó không được như con và những đứa trẻ khác…”

Cậu bé dỗi hờn buông ngay chiếc muỗng đang cầm rồi nụng nịu như thể chờ đợi mẹ dỗ dành.

“Nó bị mù, không thể nhìn thấy được gì cả! Con thử nghĩ nếu một ngày khi thức dậy con không nhìn thấy gì cả, chẳng thấy khuôn mặt ba mẹ, chẳng nhìn thấy bầu trời, chẳng nhìn thấy những món đồ chơi yêu thích… mà con chỉ nhìn thấy một màu đen ngòm. À! Như là kiểu cứ đi trong đêm tối mà không bật đèn vậy… Như thế con sẽ ra sao?”

“Con sợ tối. Con không chịu đâu. Như vậy con sẽ khóc nhiều lắm…”

“Con ngoan. Cuộc sống của Duy là vậy. Từ nhỏ nó chưa bao giờ được nhìn thấy. Nó cũng chẳng biết mặt ai mà chỉ nghe được giọng nói của người khác mà thôi. Như vậy người ta gọi là mù đó!”


Cậu chạy vụt ra khỏi nhà. Cậu muốn nói với nó một lời xin lỗi…

Nó vẫn ngồi ở mép cửa nhìn về phía xa xa vô định. Cậu lặng lẽ bước đến bên cạnh nó nhưng nó chẳng hề hay biết.

“Tớ xin lỗi! Mẹ tớ đã nói cho tớ biết. Chắc cậu phải buồn lắm nhỉ?”

Chỉ một câu nói trẻ thơ bỗng làm cô bé mù thấy mùa đông thật ấm. Đã bao giờ có ai nói với nó thế đâu. Những đứa nhóc cùng tuổi cứ xem nó như một con quái vật trong bộ phim siêu nhân Gao mà mẹ nó thường hay kể. Ai cũng căm ghét, thậm chí là dè bĩu một đứa trẻ tàn tật như nó. Ấy thế mà khi đã biết nó bị mù cậu vẫn đến đây và xin lỗi nó.

Chẳng biết lúc ấy hai đứa trẻ tám tuổi có hiểu được gì hay không nhưng có một sự thay đổi rất lớn là nụ cười bắt đầu xuất hiện trên khuôn mặt đượm buồn của cô gái mù tám tuổi.


***

Mới đó đã mười hai năm rồi nhưng những kí ức ngọt ngào vẫn luôn còn đọng lại trong kí ức. Nó và cậu đã từng rong ruổi bên nhau trên cung đường quen thuộc. Có lẽ cuộc đời nó chưa bao giờ có được một mùa đông nào ấm áp hơn cái khoảnh khắc năm tám tuổi.

Có lẽ giờ đây cậu đã trở thành một anh chàng điển trai, đang là sinh viên đại học hay thậm chí là đã lập gia đình. Kí ức năm tám tuổi có lẽ đã quá mờ nhạt trước mắt cậu. Chắc cậu đã quên bẵng đi cô gái mù đáng thương năm nào.

Vừa bước đi, nó vừa ngắm nhìn cảnh vật xung quanh. Cái nơi quen thuộc nhưng lại quá xa lạ này chẳng hề đọng lại chút gì trong kí ức. Nó đưa mắt nhìn quanh những khung cảnh xưa cũ. Đôi mắt lấp lánh ánh cười. Từ sau lần phẫu thuật ở Nga, nó đã có được màu của cuộc sống này.

“Chắc cậu là người mới đến nơi này hả? Nhìn cậu cứ lóng nga lóng ngóng sao ấy!”

Một giọng nói xa lạ nhưng dường như thân thuộc văng vẳng bên tai khiến nó sửng người. Đôi chân khẽ bước trên con đường mùa đông lạnh giá bỗng nhiên sựng lại. Trước mắt nó là một cậu thanh niên trẻ tuổi, khuôn mặt rám nắng nhưng lại toát lên nét thanh lịch.

“Ừ! Tớ về đây để tìm lại một người bạn! Một người bạn có lẽ đã quên tớ từ rất lâu rồi!”

“Ừ nhỉ! Hình như chúng mình có cùng một mục tiêu. Tớ tìm về đây là để tìm một người bạn thân. Bởi chúng tớ đã từng có một lời hẹn ước. Chắc chắn mùa đông, cậu ấy sẽ ở nơi này…”


Một mùa đông ấm

Niềm hạnh phúc chợt vỡ òa trên đôi mắt cứ ngỡ sẽ chẳng bao giờ biết khóc. Giọt lệ đầu tiên mặn đắng rơi rơi trên khuôn mặt xinh xắn rạng ngời. Cuối cùng sau ngần ấy năm trời hai con người xa lạ ở hai phương trời lại có dịp gặp nhau trong khi thứ vô tình kết dính họ lại chỉ là một mùa đông nơi miền quê nghèo khổ. Chẳng biết thế này có được gọi là duyên phận hay không nhưng nó chưa bao giờ dám nghĩ đến ngày này.

Nó nắm lấy đôi bàn tay lạnh giá của cậu như một lời phân trần cho những lỗi lầm mình đã gây ra trong quá khứ, hi vọng níu kéo lại chút gì đó cảm xúc hôm nào. Nhưng sao cậu lại như thế, lạnh lùng hơn cả mùa đông nơi xứ lạ. Có lẽ cậu đã quên...

Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi. Đã tưởng tượng đã nghìn lần việc sẽ gặp lại nhau, nhưng sao tình huống này lại xa lạ đến thế? Thời gian đúng là vô tình xóa đi những kí ức ngọt ngào.

Cậu trai trẻ lạ tiến lại gần hai người đang nói chuyện. Có một cảm giác gì đó rất lạ đang nhảy lên trong lồng ngực cậu. Chính cô bé mù năm xưa, vẫn cái vết sẹo nhỏ trên trán do một lần hai đứa cùng té ngã.

Là Duy ư?

Là cô bé năm xưa ư?

Là người vẫn luôn trong tim cậu đấy ư?


Cứ ngỡ thật gần nhưng lại quá xa xôi… Chẳng chần chừ thêm một phút giây nào nữa hết, cậu chạy lại thật nhanh như vừa tìm thấy một món đồ mình yêu quý đã mất tích từ lâu. Chỉ sợ chậm chân một chút thì mọi thứ sẽ trở thành ảo mộng.

“Cậu đã chạy đi đâu thế hả? Có biết tớ đã chờ cậu bao nhiêu đông rồi hay không?”


Nó lặng người không đáp, đôi bàn tay khẽ nâng lên ôm lấy cậu. Một cảm xúc quá đổi nghẹn ngào.

Hóa ra nó đã nhận nhầm người. Hóa ra người con trai kia chẳng phải là chàng trai của nó. Hóa ra nó và cậu ta có quá nhiều điều trùng hợp. Cả hai đều tên Duy và cả hai cùng về đây trong màu đông lạnh buốt để tìm gặp một người. Chỉ khác nhau ở chỗ cả hai có những cung bậc cảm xúc khác nhau.

Một mùa đông thì vẫn cứ là mùa đông. Vẫn có những trận gió rít kéo dài mang theo hơi lạnh đến tận xương nhưng lại khác nhau quá nhiều. Cùng là một nơi, cùng một thời điểm nhưng lại khác nhau vô ngần. Mới đó thôi đông này còn quá lạnh, vậy mà giờ giờ đây ấm áp vô cùng…

© Rolsy Nguyễn – blogradio.vn


Gửi những tâm sự, sáng tác của các bạn đến với các độc giả của blogradio.vn bằng cách gửi bài viết về địa chỉ email blogradio@dalink.vn





Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Ôm trọn một vòng tay

Ôm trọn một vòng tay

Chị cứ ngồi vậy mà ôm con trong lòng, chị nâng niu bàn tay đôi chân con, thăng bé đã mười mấy tuổi và con đã cao lớn hơn so với chị nghĩ. Vậy là cuối cùng ông trời cũng nghe được tiếng chị gọi ngày đêm, ông trời cũng thấu hiểu được nỗi lòng chị mòn mỏi chờ mong con.

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Thích cậu là bí mật thầm kín nhất của tớ

Cậu biết không, tớ đã đứng trước gương hàng trăm lần, rồi tự tưởng tượng trước mặt tớ là cậu. Và tớ sẽ nói hết cho cậu biết rằng tớ đã thích cậu nhiều như thế nào. Nhưng khi thực sự bắt gặp ánh mắt cậu, bao lời văn mà tớ đã chuẩn bị như bốc hơi mất chẳng còn lại gì

Tiếng lòng anh

Tiếng lòng anh

Thơ hát nhỏ nhỏ trong miệng, cô nghe như những âm điệu thiết tha nhất từ chính trái tim anh đang truyền từng nhịp từng nốt qua tim cô.

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Van Gogh và các danh nhân nổi tiếng đã đọc cuốn sách nào khi trẻ

Những cuốn sách này ít nhiều làm thay đổi bản thân người nghệ sĩ, giúp họ xoa dịu nỗi đau và là niềm cảm hứng để họ tạo nên những kiệt tác.

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Chăm chỉ thời cơ sẽ tới, sau nghỉ lễ 30/4, 4 con giáp này được Thần tài lặng lẽ ban phúc lộc, tiền bạc rủng rỉnh, trả hết nợ nần

Để chờ đón những ngày nghỉ lễ thật tuyệt vời, hãy xem dự báo cuộc sống của 4 con giáp này có gì thay đổi bất ngờ.

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Hãy để vũ trụ vận hành, việc của bạn là yêu bản thân mình mà thôi!

Bình tĩnh! Chậm lại thật sâu rồi bản thân sẽ tự phát hiện ra những giá trị cốt lõi, những tài năng và điểm mạnh của mình để vun trồng, bồi đắp và tu dưỡng. Chính những giá trị ấy sẽ đưa chúng ta vào một chu kỳ tuần hoàn mới của cuộc sống

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Lời hứa tháng mười (Phần 3)

Về nhà cô đúng thực là một nàng công chúa, không nhà cao xe sang hay khoác lên người bộ váy lấp lánh. Nơi đây chỉ là một vùng quê với con đường nhỏ rợp hàng cây xanh, căn nhà cây được ba cô giữ gìn từ thời ông nội tới giờ. Nhưng nơi đây có những không khí yên bình và những người quý giá nhất đối với cô.

Tình ban đầu

Tình ban đầu

Nụ cười trong như ánh nắng ban mai Cho hồn em thơ thẩn buổi bình minh

back to top