Phát thanh xúc cảm của bạn !

Mẹ tôi chưa từng nhận được bông hoa nào vào ngày 8-3

2021-03-09 01:20

Tác giả: Vee Vee


blogradio.vn - Tôi khi ấy là một cô bé bảy tuổi hồn nhiên, ngây ngô chưa trải qua bất kì sóng gió hay mất mát nào của cuộc đời bởi phía sau tôi có mẹ - một người mà dành cả thanh xuân để yêu thương và che chở tôi.

***

Hà Nội, ngày 8 - 3 - 2021

Gửi mẹ của con - người mà chưa từng nhận được bất kì bông hoa nào vào ngày 8 - 3.

Những cơn mưa rào xối xả như trút xuống lòng thành phố, tiếng mưa rơi lộp độp xen lẫn bầu không khí ảm đạm nghe sao da diết lòng đến thế. Tôi khoác vội chiếc áo kaki nhạt màu, đưa một tay với lấy chiếc ô treo trên tường, tay còn lại mở cửa để ra bên ngoài, từng giọt mưa khẽ khàng rơi trên chiếc ô, từng đợt gió thổi ào ào bên tai khiến lòng tôi có chút se lại. Dừng chân ở một hòm thư màu vàng, tôi khẽ đưa tay vào trong túi áo lấy ra một phong thư, người nhận là mẹ tôi còn người gửi dĩ nhiên là tôi, một điều đặc biệt là địa chỉ người gửi và người nhận lại cùng một chỗ. Tôi tặc lưỡi, tay nhét phong thư vào khe trên hòm thư, lòng thầm nghĩ: "Đằng nào người đưa thư cũng sẽ chuyển nó đến tay tôi vì từ rất lâu rồi mẹ tôi đã không còn trên cõi đời này". Nhưng năm nào cứ đến ngày này là tôi lại gửi cho mẹ một bức thư hi vọng mẹ có thể đọc được và cũng là tự an ủi lòng mình. Tôi bần thần đứng nhìn hòm thư, dòng kí ức trôi về hai mươi năm trước...

Tôi khi ấy là một cô bé bảy tuổi hồn nhiên, ngây ngô chưa trải qua bất kì sóng gió hay mất mát nào của cuộc đời bởi phía sau tôi có mẹ - một người mà dành cả thanh xuân để yêu thương và che chở tôi. Tôi vốn là đứa trẻ không cha, trong tiềm thức của tôi không có chút kí ức nào về hình ảnh ông ấy, chỉ nghe mẹ kể từ lúc tôi lên một thì ba đã mất trong một tai nạn, kể từ đó mẹ một mình nuôi tôi khôn lớn, mẹ dành hết tình yêu thương, sự bao dung cho tôi.

Hôm đó là ngày 8 - 3, trên đường đi học về khi dòm qua các tiệm hoa tôi thấy các chú, các bác mua những bó hoa hồng, hoa ly to và đầy mầu sắc, mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ vui mừng, một đứa trẻ bảy tuổi như tôi ắt hẳn tò mò về chuyện đó. Tôi đem theo sự tò mò của con nít về hỏi mẹ, tôi vẫn còn nhớ như in từng câu chữ ngày hôm đó mẹ nói với tôi: hôm nay là ngày 8 - 3, ngày quốc tế tôn vinh những người phụ nữ đã vất vả hi sinh vì gia đình, ngày mà các chú, các bác thể hiện tình yêu, sự trân trọng của mình đến những người phụ nữ mà họ yêu thương thông qua những bó hoa hay những tấm thiệp, hoặc đơn giản là những lời chúc thân thương từ đáy lòng họ”. Gật gù hiểu ra bộ hiểu chuyện, tôi vội vàng chạy ra sau vườn, đưa mắt tìm kiếm khóm hoa hồng ở góc vườn, tôi buồn bã khi chỉ trông thấy những bông hoa, gốc hoa đã héo xơ xác. Tôi vừa ôm vẻ thất vọng vừa chạy vào nhà, nước từ khóe mắt lăn dài trên má, trông thấy bộ dạng tôi mẹ vội vàng hỏi: “Sao con lại khóc?”, sau đó từ từ lấy tay lau đi giọt nước mắt cho tôi.

“Mẹ ơi con muốn hái… hức hức… hoa tặng mẹ nhưng mà héo hết rồi ạ”. Mẹ mỉm cười, nụ cười hiền hậu nhìn tôi, nụ cười mà cả đời tôi không quên, mẹ nói: Hôm bữa mẹ ra vườn thấy hoa đã héo hết nên định bụng mai mốt sang xin bác Vân giống hoa hồng nhung để trồng lại”. Dường như trong đầu lóe lên tia sáng, tôi đáp: ”Mẹ ơi hay để giờ con chạy sang nhà bác Vân xin một bông hoa về tặng mẹ nha”. “Chuyện đó để ngày mai đi con”. Cái ngày mai mà mẹ nói đã chẳng bao giờ xảy ra.

Vẫn vẻ ôn tồn, tay mẹ khẽ vuốt tóc tôi: Tường Vi này, nghe mẹ dặn, con có nhớ chú lật đật bữa trước mẹ tặng sinh nhật không? Sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, khi mẹ không còn bên cạnh con, hứa với mẹ con phải mạnh mẽ, kiên cường như chú lật đật, dù có khó khăn, vấp ngã con cũng phải mỉm cười vượt qua vì khó khăn sẽ giúp con trưởng thành hơn”. Tôi nhoẻn miệng cười và đáp: “Sau này con sẽ mãi bên mẹ, con sẽ không rời xa mẹ nửa bước”. Mẹ khẽ cốc đầu tôi: “Ngốc ạ, sau này con sẽ khôn lớn, con sẽ lập gia đình, sẽ có con chứ không thể bám mẹ mãi được“, “Con sẽ không lập gia đình đâu, con muốn sống với mẹ cả đời cơ”.

Chẳng thể ngờ đó là những giây phút hạnh phúc ngắn ngủi nhất của tôi bên cạnh mẹ, tối đó mẹ qua đời vì cơn đau dữ dội từ căn bệnh ung thư quái ác. Ông bà ngoại cùng mẹ đã giấu tôi vì mẹ không muốn tôi lo lắng, mẹ hi vọng những chuỗi ngày cuối cùng bên tôi là những chuỗi ngày hạnh phúc nhất cuộc đời.

Mưa vẫn rơi không ngừng, những giọt mưa hòa quyện cùng giọt nước mắt của tôi tạo nên vị ngòn ngọt lạ thường, tôi đứng nhìn hòm thư vài giây rồi sau đó rời đi. Trở lại căn nhà bé nhỏ, đưa cặp mắt nhìn về phía giá sách, chú lật đật vẫn nằm đó như nhắc nhở bản thân tôi phải luôn vui vẻ, kiên cường như lời mẹ dặn, tôi rời cặp mắt của mình về phía bầu trời ngoài khung cửa sổ: “Tạnh mưa rồi, bầu trời trong xanh quá, sau cơn mưa trời lại sáng, cũng như nỗi buồn qua đi thì niềm vui lại gõ cửa”. Ở nơi xa mẹ yên tâm nhé mẹ, con gái của mẹ vẫn đang từng ngày cố gắng sống thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của mẹ.

Thương mẹ đi xa

“Nay là ngày tám tháng ba

Tặng mẹ muôn vàn câu ca

Tặng mẹ bông hoa tươi thắm

Mong đời mẹ mãi luôn bình yên”

© Hà Vi - blogradio.vn

Mời xem thêm chương trình:

Trà nguội rồi, em mang cho anh cốc nhé! l Truyện Hay

Vee Vee

Tôi chỉ ước cuộc đời mỗi người an nhiên như cơn gió, bình yên thổi mà chẳng âu lo

Phản hồi của độc giả

Xem thêm

Học cách quên em

Học cách quên em

Tôi từng tin rằng tình yêu có thể chiến thắng tất cả. Tôi đã nghĩ rằng chỉ cần chúng ta đủ yêu nhau, đủ chân thành, thì mọi giông tố của cuộc đời cũng không thể chia cắt được hai ta. Nhưng hóa ra, thứ tàn nhẫn nhất không phải là khoảng cách, không phải thời gian, mà chính là sự đổi thay trong lòng một con người.

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Gửi người con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện

Mình cũng là phụ nữ và mình chính là người phụ nữ ngoan ngoãn, hiểu chuyện, chăm chỉ, chịu thương, chịu khó, sống tiết kiệm, không son không phấn, biết nghe lời,… Thực ra, bản chất của mình không như vậy, nhưng mình được dạy dỗ như vậy, và dần dần mình đang trở thành người phụ nữ như vậy.

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Ai cũng có ước mơ của riêng mình

Cứ sống, cống hiến thật nhiều, khi bản thân vui vẻ, mang trong mình phiên bản tốt nhất cũng thì mình cũng đang dần hoàn thành ước mơ của mình.

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Tháng sinh Âm lịch của những người quyền quý

Người sinh những tháng Âm lịch này đặc biệt may mắn và có sự nghiệp thành công.

Ước mơ của mẹ

Ước mơ của mẹ

Mặc dù, tôi chỉ là đứa trẻ chưa trưởng thành, cũng muốn được yêu thương và ba mẹ quan tâm như vậy, nhưng rồi tôi hiểu được mỗi người có hoàn cảnh gia đình khác nhau. Dẫu sao, anh em tôi vẫn còn có mẹ dù cuộc sống có khổ cực nhưng chưa bao giờ anh em tôi phải nhịn đói ngày nào.

Món ăn của mẹ

Món ăn của mẹ

Có một lần, chú chạy ngang qua nhà mình, khi ấy chỉ có một mình con ngồi thẫn thờ. Chú hỏi con là mẹ đi đâu rồi, hôm nay hai mẹ con không ăn đá bào nữa hay sao. Con chỉ biết im lặng, hướng ánh nhìn của mình vào trong nhà, ngay phía bàn thờ mẹ.

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

Giông bão đi qua, hạnh phúc lại về

"Nếu duyên đến, cứ thuận theo tự nhiên," nó thầm nghĩ. Và rồi, sau sáu tháng yêu nhau, cả hai quyết định nắm tay nhau bước vào hôn nhân.

Thời cơ trong cuộc sống

Thời cơ trong cuộc sống

Cuộc sống luôn trao cơ hội đồng đều cho mỗi người, thế nhưng, có mấy ai biết nắm bắt cơ hội đúng lúc, đúng thời điểm. Có câu: “Người thành công luôn tìm thấy cơ hội trong mọi khó khăn. Kẻ thất bại luôn thấy khó khăn trong mọi cơ hội”.

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Ánh nắng mùa đông (Phần 3)

Cô chưa quên được người cũ, nếu cho anh cơ hội thì đây cũng sẽ là cơ hội khiến anh bị tổn thương. Cô chẳng muốn đi vì lòng cô có anh nhưng lại sợ quá muộn để bắt đầu, lỡ như anh thương người khác rồi thì sao?

Hương lửa

Hương lửa

Đã đi hết những con đường phố thị, đi cuối một mảnh đời nhiều lênh đênh, vấp váp mới nhận ra mùa ấu thơ nông nổi chân trần chạy đường quê mới chân thực là bình yên hạnh phúc.

back to top