Mẹ tôi chưa từng nhận được bông hoa nào vào ngày 8-3
2021-03-09 01:20
Tác giả: Vee Vee
blogradio.vn - Tôi khi ấy là một cô bé bảy tuổi hồn nhiên, ngây ngô chưa trải qua bất kì sóng gió hay mất mát nào của cuộc đời bởi phía sau tôi có mẹ - một người mà dành cả thanh xuân để yêu thương và che chở tôi.
***
Hà Nội, ngày 8 - 3 - 2021
Gửi mẹ của con - người mà chưa từng nhận được bất kì bông hoa nào vào ngày 8 - 3.
Những cơn mưa rào xối xả như trút xuống lòng thành phố, tiếng mưa rơi lộp độp xen lẫn bầu không khí ảm đạm nghe sao da diết lòng đến thế. Tôi khoác vội chiếc áo kaki nhạt màu, đưa một tay với lấy chiếc ô treo trên tường, tay còn lại mở cửa để ra bên ngoài, từng giọt mưa khẽ khàng rơi trên chiếc ô, từng đợt gió thổi ào ào bên tai khiến lòng tôi có chút se lại. Dừng chân ở một hòm thư màu vàng, tôi khẽ đưa tay vào trong túi áo lấy ra một phong thư, người nhận là mẹ tôi còn người gửi dĩ nhiên là tôi, một điều đặc biệt là địa chỉ người gửi và người nhận lại cùng một chỗ. Tôi tặc lưỡi, tay nhét phong thư vào khe trên hòm thư, lòng thầm nghĩ: "Đằng nào người đưa thư cũng sẽ chuyển nó đến tay tôi vì từ rất lâu rồi mẹ tôi đã không còn trên cõi đời này". Nhưng năm nào cứ đến ngày này là tôi lại gửi cho mẹ một bức thư hi vọng mẹ có thể đọc được và cũng là tự an ủi lòng mình. Tôi bần thần đứng nhìn hòm thư, dòng kí ức trôi về hai mươi năm trước...
Tôi khi ấy là một cô bé bảy tuổi hồn nhiên, ngây ngô chưa trải qua bất kì sóng gió hay mất mát nào của cuộc đời bởi phía sau tôi có mẹ - một người mà dành cả thanh xuân để yêu thương và che chở tôi. Tôi vốn là đứa trẻ không cha, trong tiềm thức của tôi không có chút kí ức nào về hình ảnh ông ấy, chỉ nghe mẹ kể từ lúc tôi lên một thì ba đã mất trong một tai nạn, kể từ đó mẹ một mình nuôi tôi khôn lớn, mẹ dành hết tình yêu thương, sự bao dung cho tôi.
Hôm đó là ngày 8 - 3, trên đường đi học về khi dòm qua các tiệm hoa tôi thấy các chú, các bác mua những bó hoa hồng, hoa ly to và đầy mầu sắc, mặt ai nấy đều lộ rõ vẻ vui mừng, một đứa trẻ bảy tuổi như tôi ắt hẳn tò mò về chuyện đó. Tôi đem theo sự tò mò của con nít về hỏi mẹ, tôi vẫn còn nhớ như in từng câu chữ ngày hôm đó mẹ nói với tôi: “hôm nay là ngày 8 - 3, ngày quốc tế tôn vinh những người phụ nữ đã vất vả hi sinh vì gia đình, ngày mà các chú, các bác thể hiện tình yêu, sự trân trọng của mình đến những người phụ nữ mà họ yêu thương thông qua những bó hoa hay những tấm thiệp, hoặc đơn giản là những lời chúc thân thương từ đáy lòng họ”. Gật gù hiểu ra bộ hiểu chuyện, tôi vội vàng chạy ra sau vườn, đưa mắt tìm kiếm khóm hoa hồng ở góc vườn, tôi buồn bã khi chỉ trông thấy những bông hoa, gốc hoa đã héo xơ xác. Tôi vừa ôm vẻ thất vọng vừa chạy vào nhà, nước từ khóe mắt lăn dài trên má, trông thấy bộ dạng tôi mẹ vội vàng hỏi: “Sao con lại khóc?”, sau đó từ từ lấy tay lau đi giọt nước mắt cho tôi.
“Mẹ ơi con muốn hái… hức hức… hoa tặng mẹ nhưng mà héo hết rồi ạ”. Mẹ mỉm cười, nụ cười hiền hậu nhìn tôi, nụ cười mà cả đời tôi không quên, mẹ nói: “Hôm bữa mẹ ra vườn thấy hoa đã héo hết nên định bụng mai mốt sang xin bác Vân giống hoa hồng nhung để trồng lại”. Dường như trong đầu lóe lên tia sáng, tôi đáp: ”Mẹ ơi hay để giờ con chạy sang nhà bác Vân xin một bông hoa về tặng mẹ nha”. “Chuyện đó để ngày mai đi con”. Cái ngày mai mà mẹ nói đã chẳng bao giờ xảy ra.
Vẫn vẻ ôn tồn, tay mẹ khẽ vuốt tóc tôi: “Tường Vi này, nghe mẹ dặn, con có nhớ chú lật đật bữa trước mẹ tặng sinh nhật không? Sau này dù có bất cứ chuyện gì xảy ra, khi mẹ không còn bên cạnh con, hứa với mẹ con phải mạnh mẽ, kiên cường như chú lật đật, dù có khó khăn, vấp ngã con cũng phải mỉm cười vượt qua vì khó khăn sẽ giúp con trưởng thành hơn”. Tôi nhoẻn miệng cười và đáp: “Sau này con sẽ mãi bên mẹ, con sẽ không rời xa mẹ nửa bước”. Mẹ khẽ cốc đầu tôi: “Ngốc ạ, sau này con sẽ khôn lớn, con sẽ lập gia đình, sẽ có con chứ không thể bám mẹ mãi được“, “Con sẽ không lập gia đình đâu, con muốn sống với mẹ cả đời cơ”.
Chẳng thể ngờ đó là những giây phút hạnh phúc ngắn ngủi nhất của tôi bên cạnh mẹ, tối đó mẹ qua đời vì cơn đau dữ dội từ căn bệnh ung thư quái ác. Ông bà ngoại cùng mẹ đã giấu tôi vì mẹ không muốn tôi lo lắng, mẹ hi vọng những chuỗi ngày cuối cùng bên tôi là những chuỗi ngày hạnh phúc nhất cuộc đời.
Mưa vẫn rơi không ngừng, những giọt mưa hòa quyện cùng giọt nước mắt của tôi tạo nên vị ngòn ngọt lạ thường, tôi đứng nhìn hòm thư vài giây rồi sau đó rời đi. Trở lại căn nhà bé nhỏ, đưa cặp mắt nhìn về phía giá sách, chú lật đật vẫn nằm đó như nhắc nhở bản thân tôi phải luôn vui vẻ, kiên cường như lời mẹ dặn, tôi rời cặp mắt của mình về phía bầu trời ngoài khung cửa sổ: “Tạnh mưa rồi, bầu trời trong xanh quá, sau cơn mưa trời lại sáng, cũng như nỗi buồn qua đi thì niềm vui lại gõ cửa”. Ở nơi xa mẹ yên tâm nhé mẹ, con gái của mẹ vẫn đang từng ngày cố gắng sống thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của mẹ.
Thương mẹ đi xa
“Nay là ngày tám tháng ba
Tặng mẹ muôn vàn câu ca
Tặng mẹ bông hoa tươi thắm
Mong đời mẹ mãi luôn bình yên”
© Hà Vi - blogradio.vn
Mời xem thêm chương trình:
Trà nguội rồi, em mang cho anh cốc nhé! l Truyện Hay
Phản hồi của độc giả
Xem thêm
Mười sáu - Ba sáu tuổi
Tôi đúng là một cô ngốc. Làm gì có đứa con trai nào dành cả thanh xuân bên cạnh tôi mà không có tình cảm. Và từ đó, chúng tôi chính thức yêu nhau.
Hành trình đi đến tự do
“Dám bị ghét” không bênh vực cho tôi, không đứng về phía tôi, ngược lại, nó giải thích một cách hợp lý tất cả nguyên nhân khiến tôi chọn sống một cuộc đời tệ bạc như vậy.
Hãy trao yêu thương khi còn có thể
Tôi nhận ra từ trước giờ tôi luôn mong người khác phải hiểu và thông cảm cho tôi mà tôi quên đi rằng tôi chưa đặt mình vào vị trí của bất cứ ai để hiểu cho họ.
3 năm tới, có 5 con giáp vận may ập tới, tài lộc thăng hoa
Trong tương lai, 3 năm tới hứa hẹn sẽ là quãng thời gian vô cùng rực rỡ và thịnh vượng cho 5 con giáp may mắn dưới đây.
Hoa anh đào nở dưới đôi mắt của em
Em cười, và nụ cười của em như ánh nắng xuyên qua những cánh hoa, khiến cả thế giới xung quanh bỗng chốc bừng sáng. Tôi nhớ như in hình ảnh em đứng dưới cây anh đào, mái tóc bay trong gió, đôi mắt sáng rực như những cánh hoa hồng thắm.
Lá thư gửi đến thiên đường
Đến bây giờ, khi nói về bà đó chỉ còn là kí ức, là kỉ niệm, là những khoảnh khắc chợt hiện về trong chớp mắt, rồi lại đi trong vấn vương, để lại bao nhung nhớ trong tâm hồn. Cuộc sống không thể quay ngược trở lại, hoài niệm cũng chỉ là hoài niệm, thứ người ta cất giấu bên trong là những khắc khoải, suy tư.
Đắng cay
Anh vẫn biết dẫu tình là hoa chớm nở Thì em ơi những giọt vị ân tình Em vẫn sẽ yêu anh nhiều chứ Và lòng này sẽ vẫn là ái ân
Vượt qua cảm giác bị bỏ rơi
Nhiều người cảm thấy bị tổn thương, thấy mình không có giá trị khi không ai quan tâm đến mình và nghĩ rằng mình bị bỏ rơi. Vì thế, bạn cần học cách vượt qua giây phút ngờ vực và cần biết trân trọng giá trị của bản thân. Sau đây là những cách giúp bạn vượt qua cảm giác này.
Đơn phương yêu một người
Lắm lúc tôi tự hỏi vì sao chúng ta lại chọn một kết cục buồn đến thế, hoang hoải đến thế. Nhưng cuộc sống này chính là như vậy, có những nỗi nhớ mãi không nói thành lời, có những lời thầm kín suýt chút nữa đã được bày tỏ nhưng cuối cùng chỉ đành giấu nhẹm sau tất thảy.
Điều gì đợi chúng ta sau cánh cửa cuộc đời?
Giống như một chiếc lá rụng xuống để làm chất dinh dưỡng cho đất, để từ đó những mầm non mới nảy mầm. Phải chăng cái chết chỉ là một sự chuyển hóa từ dạng sống này sang dạng sống khác?